Vợ heo ! anh yêu em!
Chương 8 : Vì tôi muốn bảo vệ em
_ Xuống đây làm gì ?? - Hắn đưa mắt nhìn ra cửa
_ Tôi có thể nói giúp họ vài tiếng không ? - Giọng nói mệt mỏi lặp lại
_ Vào đây ngồi cái đã ! - Quân đỡ nó
_ Cám ơn ! - Nó ngồi xuống
_ Nói đi ! - Hắn lạnh lùng, trong lòng có chút khó chịu không biết vì nó không chịu nghĩ ngơi hay vì Quân đã dìu nó
_ Anh xử họ như thế nào ?? - Nó nhìn hắn
_ 3 ngày kím trường mới ! - Hắn đáp
_ Gì ??? - Nó giương to đôi mắt mệt mỏi
_ Thì vậy ! - Hắn thản nhiên
_ Có gì nghiêm trọng đâu ?? - Nó nhìn hắn
_ Gây thương tích không nghiêm trọng ?? - Hắn dùng cây bút bi gõ lên bàn gương mặt không biểu cảm
_ Có bị gì to tát đâu ?? - Nó chống chế
_ Đợi có người bị nặng mới xử à ?? - Hắn đặt cây bút bi về vị trí cũ
_ Nhưng họ chỉ tự vệ ! - Nó nói dối
_ Cô không cần cố nói dối tôi thấy tất cả ! - Quân mồi thuốc
_ Cô thật sự muốn giúp ? - Hắn nhìn nó
_ Phải ! - Nó gật đầu
_ Vậy đình chỉ học tập 2 tuần ! Vậy đã được chưa ?? - Hắn ngã người về phía sau
_ Okay ! - Nó mỉm cười
_ Các cô về đi ! - Quân nhìn ba nhỏ, ba con người run rẩy lần lược ra về
_ Về được chưa ?? - Hắn hỏi nhưng không nhìn nó
_ Giận tôi à ?? - Nó cuối đầu
_ Tao về trước có gì cứ alo tao ! - Quân mở cửa ra ngoài " Mày thương con bé rồi Quang ơi ! " - Quân thầm nghĩ rồi mỉm cười
_ Sao anh không trả lời ?? - Nó bước đến gần hắn
_ Không có gì ! Về thôi ! - Hắn mở cửa ra trước
_ Còn không chịu là giận ! - Nó chạy theo
_ Đi từ từ tôi có bỏ cô lại đâu ! - Hắn nhìn nó
_ Sao anh phải làm vậy ?? - Nó lê từng bước
_ Trách nhiệm ! - Hắn đáp " Vì tôi muốn bảo vệ em và từ giờ sẽ luôn như thế ! " - Hắn thầm nghĩ
_ Anh đúng là khó hiểu ! - Nó lườm hắn
_ Ở yên đây, đợi tôi ! - Hắn dặn
_ Biết rồi ! - Nó gật đầu
+ Gừmm
_ Cám ơn nhá ! - Nó cười tít mắt ( cám ơn vì lý do gì mng chắc ai cũq biết hen @@~ )
_ Cô lúc nào cũng rối ! - Hắn lắc đầu
_ Về thôi ! - Nó mỉm cười
_ Bám chắc vào ! Vèo !!! - Hắn phóng đi
+ Kétt
_ Vào nhà thôi ! - Nó chạy ù vào nhà
_ Sao không vào còn sớ rớ ngoài cửa ?? - Hắn từ gara đến chổ nó
_ Tôi không biết tháo giày ! - Nó đỏ mặt
_ Haha ! Hèn gì ! - Hắn cười
_ Cười con khỉ gì ? Giúp tôi ! - Nó phồng má
_ Biết rồi ! - Hắn ngồi xuống tháo giày cho nó
_ Vào thôi ! Con về rồi ạ ! - Nó nắm cổ tay hắn lôi vào nhà
# Khi nó và hắn khuất
_ Lúc nãy cậu chủ cười hả ?? - Ngv1 ( người giúp việc )
_ Cậu chủ tháo giày giúp cô ấy nữa ! - Ngv2
_ Tôi cũng thấy ! - Ngv3
_ Đúng là cô gái đặc biệt ! Từ lúc tôi vào nhà ông bà chủ cũng 12 năm rồi chưa bao giờ tôi thấy cậu chủ cười và nói như bây giờ cả ! - Quản gia mỉm cười
* Phòng hắn
_ Nè, chuyện hôm nay cám ơn anh nhiều ! - Nó thả mình xuống giường cạnh hắn
_ Chuyện gì ? - Hắn hướng mắt lên trần nhà
_ Tất cả ! - Nó nhìn hắn
_ Cô ngốc thật ! - Hắn mỉm cười
_ Từ mai anh không cần thắt cà vạt với cả đi giày hộ tôi, cũng không cần phải đèo con heo rắc rối này đến trường, tôi biết làm rồi, tôi sẽ đi xe buýt đến trường ! A !!!- Nó bật dậy mà quên vết thương ban sáng
_ Tôi không đồng ý ! - Hắn phản bát ngay tức thì
_ Sao vậy ?? - Nó thắc mắc
_ Vì tôi không muốn ông bà già lại cằn nhằn tôi cho cô đi xe buýt ! - Hắn nhăn nhó
_ Vậy thì thôi ! Tôi không muốn gây thêm rắc rối cho anh ! - Nó cười
* Tại 1 căn biệt thự gần trung tâm thành phố
_ RẦM !!! XOẢNG !!! - Một loạt tiếng đổ vỡ
Truyện khác cùng thể loại
1 chương
24 chương
84 chương
4 chương
41 chương