Võ Đạo Đan Tôn
Chương 700
PHỐC PHỐC PHỐC
Chưởng ảnh đầy trời tiêu tán, Vương Thái không thể né hết tất cả công kích, bị ba chưởng trong đó đập trúng, tiếng răng rắc vang lên, nguyên lực hộ tráo bên ngoài thân Vương Thái liền xuất hiện đạo đạo vết rạn, một cổ nguyên lực đáng sợ thông qua vết rạn xâm nhập vào trng, như giòi trong xương, như ảnh tùy hình, chui thật sâu vào trong thân thể Vương Thái.
Một kích trúng đích, Thiến Mộng Vũ sao lại cho đối phương cơ hội thở dốc, lại lần nữa phát động ra tiến công điên cuồng, chỉ một thoáng, bên cạnh Vương Thái mây trắng mờ ảo phiêu tán, chưởng ảnh đầy trời rậm rạp chằng chịt, phô thiên cái địa, thật thật giả giả, như thực như huyễn, khiến người căn bản không phân biệt rõ cái nào là thực, cái nào là giả, chỉ có thể toàn lực phòng thủ.
- Mẹ nó, quá nhanh, sao có nhiều chưởng ảnh như vậy chứ, đây là người có thể đánh ra sao?
- Thật sự là biến thái, Thiến Mộng Vũ người đi nơi nào, ta hoàn toàn không thấy thân ảnh nàng, chỉ có đạo đạo chưởng ảnh không ngừng điệp gia thôi.
- Vương Thái triệt để rơi vào hạ phong rồi, chỉ sợ sẽ nguy hiểm ah.
Trong đám người, thanh âm kinh hô liên tục vang lên, thật sự là tiến công của hai người quá mức quỷ dị, quá nhanh, quá mãnh liệt, nhanh đến mức bọn hắn không phản ứng kịp, đặc biệt là Thiến Mộng Vũ, từ khi trận đấu bắt đầu đến bây giờ võ giả và tuyển thủ Hóa Phàm cảnh có thể chính thức thấy được thân ảnh nàng chỉ có mấy người, những người còn lại chỉ có thể đủ thấy một thân ảnh màu trắng không ngừng tung bay bên cạnh người Vương Thái, sau đó là quá trình Vương Thái chật vật chống đỡ.
- Quả thật cường đại, hiện giờ Vương Thái tạm thời bị chế trụ, nếu như không tìm lại chủ động, chỉ sợ sẽ nguy hiểm.
Trước lôi đài tổ 9, Lâm Tiêu là số ít mấy tuyển thủ xem thấu từng chiêu thức và động tác, kỳ thật chiêu thức của Thiến Mộng Vũ không có đặc biệt gì, duy nhất khủng bố chính là nhanh, đặc biệt là thân hình của nàng, cũng không biết tu luyện thân pháp gì, mờ ảo khó tìm, quả thực khiến người căn bản không cách nào nắm bắt được, trước khi chưa tu luyện thân pháp Thiên cấp Hư Tung La Ảnh, Lâm Tiêu tự xưng mình ở phương diện thân pháp hoàn toàn không bằng Thiến Mộng Vân này.
Điện Quang Hỏa Thạch Địa cấp trung giai chú ý chính là tốc độ lao nhanh, Phân Thân Hóa Ảnh Quyết chú ý mê hoặc đối thủ, mà Lăng Không Hư Độ chủ yếu là thủ đoạn chạy trốn, trong chiến đấu không phát huy được hiệu quả quá lớn, bởi vậy phương diện thân pháp không phải là điểm mạnh của Lâm Tiêu, bất quá Lâm Tiêu hiện giờ đã bắt đầu tu luyện Hư Tung La Ảnh, cũng có được thành tựu nhất định, tuy rằng vẫn chỉ là hiểu sơ da lông, nhưng dĩ nhiên đã không kém hơn Thiến Mộng Vũ rồi.
Theo Lâm Tiêu đoán chừng, thân pháp của Thiến Mộng Vũ hẳn là thân pháp Địa cấp cao giai đỉnh phong nào đó, bằng không thì tuyệt đối không có khả năng đáng sợ đến loại trình độ này, khiến Vương Thái cũng là cự đầu trẻ tuổi Hóa Phàm cảnh hậu kỳ đỉnh phong cũng không kịp phản ứng.
Đương nhiên, trận đấu cũng không phải khinh công mạnh là có thể thắng, ít nhất ở phương diện công kích, Thiến Mộng Vũ tựa hồ không bằng Vương Thái, trước mắt Vương Thái chỉ hơi rơi vào hạ phong, nhưng chưa hẳn không có cơ hội lật bàn.
- Đáng chết.
Trên lôi đài, Vương Thái cắn răng, ánh mắt lăng lệ ác liệt, hiển nhiên cũng biết tình cảnh của mình cũng không được tốt lắm.
Tạch tạch tạch.
Một tia vết rạn không ngừng xuất hiện trên hộ thể nguyên lực bên ngoài thân hắn, đạo đạo nguyên lực từ đó thẩm thấu ra, khiến thân thể Vương Thái bị trọng thương cực lớn.
- Tiếp tục như vậy không được.
Vương Thái mạnh mẽ đá ra bốn phía thối ảnh đầy trời, trong tiếng nổ vang thối chưởng va chạm, một đạo chưởng ảnh lặng yên không một tiếng động phía sau khắc lên lưng hắn, trong nguyên lực chấn động kịch liệt, ngũ tạng lục phủ Vương Thái đều bị thương, một tia máu tươi lặng yên tràn xuống từ khóe miệng hắn.
- Ngay vào lúc này.
Trong nháy mắt trúng chưởng, Vương Thái không để ý thân thể bị thương, trong ánh mắt tuôn ra một đoàn tinh mang, mạnh mẽ đá một cước về phía sau lưng.
- Toái Thiên Cước.
Một cước đá ra, thay đổi bất ngờ, Thiên Địa thất sắc, thối ảnh cực lớn phảng phất như một cây trụ trời bạo lướt ra, tựa hồ như muốn đá nát trời cao, mang theo lực lượng đáng sợ không gì sánh kịp chen chúc về phía trước, thế không thể đỡ.
Liều mạng bị thương, Vương Thái lập tức tìm ra thân hình đối phương, đá ra một kích chí cường.
PHỐC.
Vương Thái đá ra một cước, chưởng ảnh đầy trời lập tức biến mất, thân hình Thiến Mộng Vân xuất hiện trong hư không, theo thối ảnh bay ngược ra đằng sau, nhưng song chưởng của nàng vỗ vào thối ảnh dày đặc, đồng thời thân hình chuyển hướng mấy cái giữa không trung, vậy mà né qua phạm vi tập trung của Toái Thiên Thối, tránh thoát công kích.
Ầm ầm
Toái Thiên Thối đáng sợ đá vào trên màn sáng của lôi đài, nhộn nhạo lên đạo đạo rung động kinh người.
- Tìm được ngươi rồi, bại cho ta.
Vương Thái thấy thế chẳng những không có nửa điểm uể oải, trong đôi mắt ngược lại tuôn ra một đoàn ánh sáo sáng chói, sau đó ầm ầm đá ra thối ảnh cuồng bạo về phía Thiến Mộng Vũ.
- Thối Tảo Càn Khôn.
Oanh.
Vương Thái đá ra một cước, hai chân của hắn lập tức tăng tốc, từng đợt thối ảnh nặng nề dài đến tầm hơn mười trượng che khuất bầu trời, bao trùm tất cả, bao phủ Càn Khôn, bao phủ lấy toàn bộ quanh thân Thiến Mộng Vân, không có một chút khe hở, chỉ thấy trên nửa lôi đài bên cạnh, khắp nơi đều là thối ảnh rậm rạp chằng chịt, phong tỏa lấy tất cả không gian, căn bản không có chỗ trống tránh né.
- Xong rồi, Thiến Mộng Vân đã bị khóa chặt rồi.
- Thối pháp thật mạnh, tuyệt chiêu của Vương Thái rốt cục xuất hiện.
- Đây là thối pháp gì, thật là khủng khiếp, căn bản trốn không được, tránh cũng không xong.
Khán giả liên tục kêu to, nguyên một đám thần sắc kích động, hoàn toàn đắm chìm trong tiến công đáng sợ của Vương Thái, thối ảnh trùng trùng điệp điệp như những con sóng lớn kia mang đến cho bọn hắn cảm giác áp bách cực lớn không thể né tránh, đổi thành bọn hắn chỉ có thể nhận thua mà thôi.
Giờ phút này, ánh mắt mọi người đều nhìn chằm chằm vào chỗ của Thiến Mộng Vân, xem nàng làm sao ứng phó một chiêu này, dưới tiến công khủng bố như thế, thân pháp dù có nhanh hơn nữa cũng khó có thể né tránh, mà một khi không ứng phó được, bị Vương Thái nắm lấy cơ hội, tầng tầng tới gần, đã mất đi thủ đoạn cường đại nhất của mình, Thiến Mộng Vân sợ rằng chỉ có thể nhận thua.
Đối mặt với tiến công đáng sợ kia của Vương Thái, Thiến Mộng Vân ở trong gió lốc đột nhiên động, nguyên lực mênh mông như biển cả từ trong cơ thể nàng phóng lên trời, rung động kinh người.
- Vân Long Hóa Điệp.
Xuy xuy Xùy~~
Thân hình Thiến Mộng Vân chớp động, hóa thành nhiều đám Hồ Điệp sáng lạn bạo lướt khắp bốn phương tám hướng, không ngừng tung bay trong thối ảnh đầy trời, tựa hồ muốn tránh thoát khỏi sự tập trung của thối pháp Vương Thái.
- Chỉ vô dụng thôi, bại cho ta.
Vương Thái kêu to, thối ảnh đầy trời không ngừng co rút lại, phạm vi có thể khiến Thiến Mộng Vân né tránh ngày càng nhỏ, cuối cùng chỉ còn lại một đạo khe hở phạm vi mấy trượng, hoàn toàn đã mất đi khả năng né tránh .
Truyện khác cùng thể loại
142 chương
13 chương
168 chương