Trên khán đài, tất cả mọi người biểu lộ hưng phấn, sắc mặt ửng hồng. - Ngươi nói trận đấu này ai sẽ thắng? Có người hỏi võ giả bên cạnh. - Mẹ nó, ngươi hỏi ta thì ta biết hỏi ai đây. Ta chỉ biết đây chính là một hồi long tranh hổ đấu. - Nói nhảm, cái này đương nhiên ta cũng biết. Mọi người nghị luận nhao nhao, thần sắc kích động lửa nóng. Trên lôi đài, Thiến Mộng Vũ và Vương Thái đứng thẳng cách xa nhau trăm mét. Vương Thái thân cao bảy xích, khuôn mặt gầy, xa xa nhìn qua tỉ lệ có chút không bình thường, bởi vì hai chân của hắn rất dài, chiếm cứ ba phần năm tỉ lệ thân thể, đứng ở nơi đó có một loại cảm giác hùng hậu đại khí như núi cao, như là một tòa cô phong đứng vững. - Không nghĩ tới chúng ta thật sự sớm gặp nhau. Vương Thái nhạt cười một tiếng. Thiến Mộng Vũ mặc quần trắng, da như mỡ dê, khuôn mặt bóng loáng tuyết trắng, như Tiên Tử sừng sững, lại mang theo một loại cảm giác lãnh diễm băng sơn, so sánh với Tần Khinh mà nói có loại lạnh lùng phát ra từ tận xương cốt, nói: - Không có gì ngoài ý muốn cả, gặp sớm hay muộn kết quả đều như nhau thôi. - Ah? Vương Thái nở nụ cười, trong tươi cười có một tia cao ngạo và trong trẻo nhưng lạnh lùng, ý trong lời Thiến Mộng Vũ rất rõ ràng, đó chính là mặc kệ gặp sớm hay muộn, Vương Thái đều sẽ bại bởi nàng, còn không bằng sớm gặp một chút. - Bắt đầu đi. Không có nhiều lời, Thiến Mộng Vũ gấp rút động nguyên lực trong cơ thể, một cổ lốm đốm phảng phất như mây trắng mờ ảo hiển hiện trên hư không, phụ trợ khiến Thiến Mộng Vũ giống như là vân trung Tiên Tử vậy, nguyên lực chấn động nồng đậm từ trong cơ thể nàng tán dật ra, quấy lên khí lưu trên không lôi đài. - La Yên Chưởng. Nguyên lực trong cơ thể vận hành đến một cái cực hạn, hai chân Thiến Mộng Vũ khẽ động thân hình bỗng nhiên biến mất, như một đạo khói xanh, mờ ảo khó tìm tung tích, phút chốc đã đi tới trước mặt Vương Thái đánh ra một chưởng, tốc độ cực nhanh quả thực khiến người khó có thể nắm bắt, chỉ nhìn thấy một đạo bạch quang xẹt qua hư không, đánh úp về phía măt Vương Thái. Ông Nguyên lực chấn động vô hình phóng lên trời, Vương Thái sớm đã có chuẩn bị, ngau khi Thiến Mộng Vũ tiến công liền mạnh mẽ tiến tới một bước, đùi phải đá ra như thiểm điện, giống như Giao Long xuất hải, nhanh như lôi đình. - Băng Sơn Thối. Ầm ầm Một chân đá ra, phong vân chấn động, trong không khí mờ ảo phảng phất như có tiếng núi sập oanh minh vang lên, thối ảnh mờ ảo lập tức đá vào trên bạch quang do Thiến Mộng Vũ đánh ra, phát ra tiếng nổ vang kịch liệt. Vèo Dưới một kích, Thiến Mộng Vũ bay ngược ra, mà Vương Thái thì lại lù lù bất động. - Liệt Địa Thối. Một chiêu trúng đích, Vương Thái quát to một tiếng, thân hình theo sát trên xuống, hai chân lướt động lại lần nữa đá ra một cước như thiểm điện. Răng rắc Từng đạo kình khí đáng sợ từ hai chân Vương Thái không ngừng lan tràn về trước, trong hư không xuất hiện từng đạo vết rạn màu đen, điên cuồng lan tới, phảng phất như đại địa màu đen rạn nứt vậy, tản ra khí tức khủng bố tựa như hủy diệt. Xuy xuy Xùy~~ Kình khí màu đen điên cuồng cuốn đi, trong nháy mắt liền đến trước mặt Thiến Mộng Vũ, ngay khi sắp đánh trúng đối phương, bá một tiếng, thân hình Thiến Mộng Vũ bỗng nhiên biến mất, vết rạn màu đen rậm rạp chằng chịt xuyên thấu hư không, nhưng lại không công kích được gì. - Tốc độ nhanh thật. - Thiến Mộng Vũ đâu rồi? Ta sao không thấy nữa rồi? Người xem dưới đài kinh hô, thân hình Thiến Mộng Vũ trên lôi đài như hoàn toàn biến mất vậy, khiến bọn hắn căn bản không bắt được tung kích, chỉ có một cổ nguyên lực kình khí màu trắng kích xạ tứ tán, bao phủ lôi đài. Trên lôi đài Vương Thái nhíu mày, cảm giác gắt gao tập trung tất cả chung quanh, vô cùng cảnh giác, tốc độ Thiến Mộng Vũ quả thật quá nhanh, nhanh đến ngay cả hắn cũng không cách nào lập tức phân biệt rõ tung tích đối phương. Bá bá bá Đột nhiên phía trước có ba đạo kình khí bạo lướt đến, phân biệt hóa thành ba đạo bóng người mờ ảo, từ trong đám mây trắng bắn nhanh ra, như Thiên Tiên hạ phàm, từ ba phương hướng bạo lướt đến, phát động tiến công như lôi đình. - Cái bên trái là chân thân. Vương Thái lập tức tìm ra chỗ chân thân của Thiến Mộng Vũ, trong ba đạo nhân ảnh thì đạo bên trái là nguyên lực chấn động mãnh liệt nhất, mà chính giữa và bên phải lại bình tĩnh đến cực điểm. Tuy rằng đã tìm được chân thân Thiến Mộng Vũ, nhưng Vương Thái lại không dám khinh thường, đây chưa hẳn không phải là chướng nhãn pháp mà đối phương thiết trí, tâm niệm vừa động, Vương Thái bất động thanh sắc, hai chân liên tục đá ra bốn phía thối ảnh đầy trời, hóa thành từng đợt thối ảnh nặng nề cuồn cuộn ập về trước. Ầm ầm Thối ảnh tràn ngập, như sóng sóng lớn, giống như con nước lớn, uy mãnh vô biên, bao lấy ba đạo thân ảnh của Thiến Mộng Vũ vào trong, tầng tầng nghiền áp, trong đó công kích mà bóng người bên trái phải thừa nhận tự nhiên mạnh nhất. Thân ảnh đang tiến công của Thiến Mộng Vân bỗng chốc lộ một tia cười lạnh, đối phương đoán không lầm, bên trái đích thật là chân thân của nàng, nhưng nàng kỳ thật ngay từ đầu khi công kích đã không muốn giấu diếm đối phương, mà lợi dụng phân thân để hấp dẫn tiến công của Vương Thái, quả nhiên đối phương bị lừa rồi. - Thiên Vân Mộng Huyễn Chưởng. Trong thối ảnh ù ù, hai đạo phân thân bạo liệt, nhưng công kích mà chân thân Thiến Mộng Vũ thừa nhận tuy rằng lớn nhất, nhưng Vương Thái dù sao đã phân tán công kích, không đáng sợ bằng tập trung, trong tiếng quát khẽ song chưởng Thiến Mộng Vũ đột nhiên liên tục lướt động, trước người xuất hiện tầng tầng chưởng ảnh như mộng ảo, chưởng ảnh mờ ảo, cuối cùng tụ hợp cùng một chỗ như thiểm điện, bộc phát ra uy lực không gì sánh kịp, một chưởng đập tan thối ảnh Vương Thái đá ra sau đó lập tức lao đến trước mặt đối phương. - Không tốt. Vương Thái ngay khi đá ra cũng lập tức biết được sai lầm của mình, nhưng cũng đã chậm, song chưởng Thiến Mộng Vũ mờ ảo, nhiễu tầm mắt, như mộng huyễn khiến Vương Thái không phân biệt được chỗ tiến công, chỉ có thể nhìn thấy từng đợt chưởng ảnh nặng nề lóng lánh như gương, mê hoặc tầm mắt. - Phân Giang Thối. Thời khắc nguy cấp, Vương Thái rốt cục thể hiện ra thực lực đáng sợ của hắn, nguyên lực toàn thân như núi lửa phun trào phóng lên trời, trong lúc cực nhanh bỗng dưng đá ra một cước. Ầm ầm Một đạo thối ảnh cự đại như đao, đứng vững trên hư không, rồi sau đó điên cuồng tuôn trào về trước, những nơi đi qua khí lãng xoay tròn, không khí điên cuồng cuốn ra ngoài, phảng phất trên đại giang có người ra sức bổ ra một đao, khiến mặt sông bị chém ra một thông đạo cực lớn. Oanh Thối ảnh vừa thô vừa to va chạm với chưởng ảnh mờ ảo, bộc phát ra tiếng nổ vang cực lớn, trên toàn bộ lôi đài tất cả đều là nguyên lực và kình khí vòi rồng bạo loạn. Trước mặt Vương Thái, thân hình Thiến Mộng Vũ biến mất, sau một khắc lại đột nhiên xuất hiện ở phía bên phải hắn, vô số chưởng ảnh mờ ảo, trong tích tắc cũng không biết đã đánh ra bao nhiêu chưởng. - Đáng chết. Tốc độ Thiến Mộng Vũ quá nhanh, mà lại một trọng tiếp một trọng, nhanh đến mức khiến Vương Thái cơ hồ không phản ứng kịp, chỉ đành vội vàng ngăn cản.