Võ Đạo Đan Tôn
Chương 554
Thiên Nguyên Long quả là linh dược thất giai, trong đó ẩn chứa dược hiệu rất kinh người. Hạ Luân, Lưu Vọng, Hà Sâm là Hóa Phàm cảnh hậu kỳ đỉnh phong cũng phải hết sức cẩn thận khi dùng. Nên trong thời gian tìm kiếm Lâm Tiêu thì ba người chẳng hề lo hắn sẽ luyện hóa Thiên Nguyên Long quả. Nhưng bây giờ kết quả làm lòng ba gia chủ chìm xuống.
Bài bố thời gian dài kết quả là công dã tràng, hỏi sao Hạ Luân, Lưu Vọng, Hà Sâm không phát điên?
Trong phút chốc ba gia chủ ánh mắt âm trầm nhìn Lâm Tiêu chằm chằm, đôi mắt khiếp người như rắn độc nhìn con mồi, hận không thể ăn tươi nuốt sống hắn.
Hạ Luân nghiến răng, mắt đỏ ngầu nói:
- Tiểu tử thối, nếu ngươi không luyện hóa Thiên Nguyên Long quả, ngoan ngoãn giao ra thì hôm nay còn đường sống. Nhưng bây giờ ta muốn xé xác ngươi ra, đừng tưởng tăng lên chút thực lực là sẽ chống được ba đại gia tộc chúng ta tấn công, đó là nằm mơ!
Thiên Nguyên Long quả bị Lâm Tiêu luyện hóa khiến ba đại gia tộc Thành Đại Viêm tạm chung một chiến tuyến, trong lòng ba gia chủ chỉ có một ý nghĩ đó là giết chết Lâm Tiêu tại chỗ cho thỏa mối hận trong lòng.
Lâm Tiêu biết sự việc sẽ không dễ dàng nên hắn chẳng hề lo sợ, ngược lại mỉm cười nói:
- Có giỏi thì cứ đến đây đi, Nhưng đừng trách ta không nhắc nhở các người, chỉ bằng vào các người mà muốn bắt Lâm mỗ đúng là nằm mơ giữa ban ngày.
Hạ Luân lạnh lùng quát:
- Cuồng vọng!
Hạ Luân vung tay:
- Mọi người nghe lệnh, bao vây ngọn núi lại. Nếu tiểu tạp chủng chạy trốn thì hãy chặn hắn lại, nghe rõ chưa?
Các thành viên ba đại gia tộc đồng thanh kêu lên:
- Tuân lệnh!
Bọn họ bận rộn nhiều ngày, tìm kiếm Lâm Tiêu trong rừng núi này thật lâu, trong bụng ôm cục tức to đùng. Đám người nhìn Lâm Tiêu chằm chằm, sát khí dạt dào, phong tỏa các ngóc ngách ngọn núi.
Hạ Luân lạnh lùng quát:
- Lưu Vọng, Hà Sâm, hôm nay ba chúng ta không thể không cùng nhau đối phó tiểu tử này, không biết ý của hai vị thế nào?
- Đồng ý.
Lưu Vọng, Hà Sâm cầm trường thương màu đen, chiến đao đen, nguyên lực vô hình khuếch tán. Ba người thành thế tam giác bao vây Lâm Tiêu vào giữa.
Mỗi người giữ một góc, ba gia chủ không muốn cho Lâm Tiêu nhiều thời gian chuẩn bị.
Hạ Luân rít qua kẽ răng:
- Hành động!
Ba gia chủ biến thành ba luồng sáng xông tới Lâm Tiêu.
Bùm!
Hạ Luân, Lưu Vọng, Hà Sâm nhún chân đạp mạnh làm đá dưới chân ba người bể ra, đá vụn bay tứ tán. Có thể thấy ba người giận dữ cỡ nào.
Ầm ầm ầm!
Ngay sau đó là tiếng rền rỉ đinh tai nhức óc vang vọng trong thiên địa. Hạ Luân, Lưu Vọng, Hà Sâm cầm vũ khí hùng hổ công kích Lâm Tiêu. Thoáng chốc bóng kiếm, thương ảnh, đao quang hóa thành các cột sáng nguyên lực xé trời như sao chổi quét trăng đổ ập xuống đầu Lâm Tiêu, phong kín các góc quanh thân hắn, không cho hắn có chút cơ hội trở mình. Ba gia chủ quyết tâm giết Lâm Tiêu trong một nốt nhạc.
Lâm Tiêu mỉm cười nói:
- Ba người các ngươi cũng chỉ có chút năng lực này thôi sao?
Nguyên lực Cửu Chuyển Huyền Công đệ bát chuyển vận chuyển đến cực độ. Thái Huyền đao vung lên, đao khí sắc bén bắn lên cao như dòng sông ánh sáng từ trên trời giáng xuống đón đỡ công kích của Hạ Luân, Hà Sâm, Lưu Vọng.
Đối mặt một kích dốc hết sức của ba gia chủ Hạ Luân, Hà Sâm, Lưu Vọng Hóa Phàm cảnh hậu kỳ đỉnh phong, Lâm Tiêu không hề tránh né, sức một mình hắn đón đỡ ba người hợp sức.
Hạ Luân thấy vậy mừng như điên:
- Tiểu tử thúi, quá kiêu ngạo thì không sống lâu. Hôm nay là ngày chết của ngươi rồi!
Hạ Luân vận chuyển nguyên lực đến cực độ, dốc sức thi triển Trường Thiên Kiếm Quyết kèm theo tinh thần lực tứ phẩm.
Ầm ầm ầm!
Trong ánh mắt chăm chú của mọi người, chiến đao va chạm với đòn công kích của Hạ Luân, Hà Sâm, Lưu Vọng.
Ong ong ong!
Hư không bị chấn nát, không khí rung bần bật. Hạ Luân, Hà Sâm, Lưu Vọng cảm giác lực lượng đáng sợ không gì sánh bằng truyền đến. Lực lượng thật cường đại, ba người hợp sức nhưng không ngăn cản được, cùng nhau bay ngược về đường cũ.
Ầm!
Ngọn núi dưới chân Lâm Tiêu cũng vang lên tiếng ầm ầm điếc tai, xung lực mạnh mẽ làm núi đá nứt rạn li ti. Đá tan vỡ, các khối đá to đùng lăn xuống, kinh thiên động địa, khiến người nhìn thấy hoảng sợ không thôi.
Lâm Tiêu nhẹ nhàng nhảy lên, hắn đáp xuống tảng đá to khác. Lâm Tiêu ung dung tỏ rõ không bị trận chiến ảnh hưởng nhiều.
- Cái gì?
- Sao có thể như vậy?
- Ba gia chủ công kích mà không hạ được tiểu tử này?
Dưới chân núi, các võ giả thấy cảnh này đều giật mình. Hạ Vĩ trợn lồi mắt, gã không dám tin vào điều mình nhìn thấy.
Hạ Luân, Hà Sâm, Lưu Vọng hợp sức lại thì dù là võ giả Hóa Phàm cảnh hậu kỳ đỉnh phong cũng sẽ bị đòn công kích làm bị thương. Nưng trên người Lâm Tiêu không có vết thương gì.
Hạ Luân cũng rung động:
- Sao thực lực của tiểu tử này tăng mạnh nhiều như vậy chứ?
Ba người hợp lực mà không đánh gục được đối phương.
Lâm Tiêu ngạo nghễ đứng trên tảng đá to, tóc đen bay lên, khí thế dâng trào tựa như ma thần.
- Ha ha ha! Nếu ba ngươi chỉ có chút năng lực này mà muốn ngăn cản Lâm mỗ thì thật buồn cười.
Lâm Tiêu đột phá Hóa Phàm cảnh trung kỳ đỉnh phong, Long Tượng luyện thể đệ tứ trọng, Cửu Chuyển Huyền Công đệ bát chuyển. Nay thực lực, sức phòng ngự của Lâm Tiêu đã đến trình độ kinh người, võ giả Hóa Phàm cảnh hậu kỳ đỉnh phong bình thường không tổn thương được hắn.
Hạ Luân cắn răng:
- Chết tiệt!Lưu Vọng, Hà Sâm, chúng ta đừng nương tay nữa, dốc hết sức ra đi!
Lưu Vọng, Hà Sâm ánh mắt nghiêm túc nói:
- Biết rồi.
Đòn công kích vừa rồi khiến bọn họ hiểu sự đáng sợ của Lâm Tiêu. Nếu gia chủ ba đại gia tộc thành Đại Viêm hợp tác mà không đấu lại một thiếu niên, tin đồn ra ngoài thì gia tộc của bọn họ không còn mặt mũi nào nữa.
Hạ Luân lạnh lùng quát:
- Tiểu tử, đừng vội cuồng, chiến đấu chỉ mới bắt đầu thôi!
Hạ Luân lại xông tới trước mặt Lâm Tiêu. Lưu Vọng, Hà Sâm ăn ý tấn công hai bên Lâm Tiêu.
Hạ Luân, Hà Sâm, Lưu Vọng không dốc hết sức đánh bại Lâm Tiêu trong một chiêu, ba người dùng cách phối hợp chặt chẽ lần lượt tấn công hắn, muốn đợi hắn đánh mệt rồi lộ sơ hở sẽ hợp lực tiêu diệt hắn sau.
Thoáng chốc bốn người đánh nhau túi bụi, tấn công đối phương mãnh liệt.
Đinh đinh đang đang!
Tiếng sắt thép liên tục va chạm như hạt ngọc rơi trên bàn. Vô số đao ảnh, kiếm ảnh, thương ảnh lấp lánh trong không trung, nguyên lực dâng trào tựa tầng tầng sóng biển vỗ. Các tảng đá to trên đỉnh núi thi nhau lăn xuống, đám người ba đại gia tộc gà bay chó sủa né tránh.
Khiến bọn họ bất ngờ là Hạ Luân, Hà Sâm, Lưu Vọng hợp tác công kích nhưng Lâm Tiêu ung dung đối phó, chẳng hề hoảng hốt.
Đang chiến đấu Hạ Luân đột nhiên hét to:
- Trường Thiên Kiếm Quyết, Trường Kiếm Phá Không!
Kiếm quang dày đặc đột nhiên tăng vọt, kiếm quang sắc bén rạch phá không gian hùng hổ đâm vào Lâm Tiêu đang bị Lưu Vọng, Hà Sâm bao vây.
Hư không vang lên ù ù, tiếng rên rỉ như không chịu nổi kiếm khí cắt xé. Sóng khí trắng nhạt bị kiếm khí rẽ đôi chớp mắt đến sau lưng Lâm Tiêu.
Luân Hồi Đao quyết, Nhật Nguyệt Luân Hồi Đao.
Truyện khác cùng thể loại
142 chương
13 chương
168 chương