Võ Đạo Đan Tôn
Chương 226
- Ân? Cái gì? Đây là... Huyết Ma Kiền Lê?
Trữ Vĩ Thần cười lớn đi tới trước quầy, mà ánh mắt cũng bị mấy đầu người trên quầy hấp dẫn, trên mặt toát ra vẻ kinh ngạc.
- Chẳng lẽ Võ Điện chúng ta có ai hoàn thành xong nhiệm vụ liệp sát Huyết Ma mã tặc đoàn? Là ai? Là ai hoàn thành?
Trên mặt Trữ Vĩ Thần lộ ra một tia khiếp sợ, ánh mắt nhìn qua các đệ tử.
Huyết Ma mã tặc đoàn hung danh hiển hách, không biết đã đánh chết bao nhiêu đệ tử các thế lực nơi dã ngoại, còn cướp đoạt đội buôn qua lại các thành, luôn làm cho các thế lực vô cùng đau đầu, từng phái ra thật nhiều đội ngũ võ giả đi tiêu diệt.
Cho nên nhiệm vụ liệp sát mã tặc đoàn này mới được liệt vào hồng sắc ngọc bích, chẳng những là ở Võ Điện, mà ở những thế lực khác cũng đưa nhiệm vụ này lên hàng đầu.
Hiện tại nhìn thấy đầu của Huyết Ma Kiền Lê, Trữ Vĩ Thần liền biết đã có đệ tử Võ Điện hoàn thành được nhiệm vụ khó khăn này, làm trong lòng hắn vô cùng kích động lẫn vui sướng.
Nghĩ tới đây, Trữ Vĩ Thần đưa mắt tìm kiếm người hoàn thành nhiệm vụ kia...
Ngay trong lúc hắn còn đang nghi hoặc, liền nhìn thấy ánh mắt các đệ tử đầy vẻ cổ quái nhìn người đứng bên cạnh hắn.
Trữ Vĩ Thần quay đầu, người kia chính là Lâm Tiêu.
Một ý tưởng tuyệt đối không khả năng hiện lên trong đầu hắn.
- Chẳng lẽ...
Hắn há miệng thở dốc, thấp than kêu lên, ngay sau đó nhìn thấy các đệ tử đều gật đầu nhưng khẳng định ý nghĩ của hắn.
Biểu tình Trữ Vĩ Thần nháy mắt hóa đá.
- Lâm Tiêu, nhiệm vụ liệp sát Huyết Ma mã tặc đoàn là ngươi hoàn thành?
Sững sờ thật lâu, Trữ Vĩ Thần chợt tỉnh ngộ, vội vàng hỏi.
Lâm Tiêu gật gật đầu.
- Ngươi...
Trong mắt Trữ Vĩ Thần tản ra một đạo tinh mang, gắt gao nhìn chằm chằm Lâm Tiêu, tựa hồ muốn nhìn kỹ hắn, lại giống như đang nhìn một tên quái vật.
- Trữ tổng quản, là ta hoàn thành, nhưng không phải một mình ta giết Huyết Ma Kiền Lê.
Nhìn thấy biểu tình giống như gặp quỷ của Trữ Vĩ Thần cùng vẻ khiếp sợ của đệ tử chung quanh, Lâm Tiêu nở nụ cười, biết mình nên giải thích.
- Sự tình kỳ thật là như vậy...
Lúc này Lâm Tiêu đem chuyện xảy ra những ngày nay, bởi vì bảo vệ đội ngũ Doãn gia đến sơn cốc hái thuốc, trong lúc vô ý phát hiện dược cốc do Huyết Ma mã tặc đoàn gieo trồng, xảy ra xung đột cùng ba thành viên mã tặc, đánh chết đối phương nhưng bại lộ hành tung, cuối cùng vì bảo hộ đội ngũ Doãn gia rời đi nên hắn dứt khoát quyết định đi đoạn hậu, trong lúc vô ý phát hiện trú địa của Huyết Ma mã tặc đoàn, sau đó lại bị phát giác bị truy sát, kết quả bị trọng thương.
Cuối cùng vì bị thương mà ẩn núp, sau đó chữa lành, muốn đi điều tra thêm trú địa của mã tặc đoàn, vô tình phát hiện yêu thú tập kích sơn trại kia, hắn thừa dịp mã tặc bị trọng thương, đánh lén giết chết, cuối cùng chiếm được tiện nghi mới tiêu diệt toàn bộ Huyết Ma mã tặc đoàn.
Lâm Tiêu miêu tả cả quá trình sinh động như thật, tuy không nói rõ tường tận nhưng trật tự rõ ràng, làm cho người ta có cảm giác vừa nghe liền hiểu rõ.
- Thì ra là thế.
- Không ngờ là như vậy.
- Vận khí Lâm Tiêu không khỏi quá mức nghịch thiên đi? Ngay cả chuyện yêu thú tập kích mã tặc đoàn cũng bị hắn gặp được?
- Phải biết rằng liệp sát Huyết Ma mã tặc đoàn đạt được thù lao ba mươi vạn lượng ah, hắn cứ như vậy kiếm được ba mươi vạn?
- Ba mươi vạn tính cái gì? Ta dám khẳng định Lâm Tiêu lấy được tiền tài trong mã tặc đoàn không chỉ là con số này!
- Phải đó, thù lao nhiệm vụ chỉ là một phương diện, trọng yếu nhất vẫn là khoản thu nhập thêm sau khi tiêu diệt hang ổ của mã tặc đâu.
- Hừ, có gì mà hâm mộ, có bản lĩnh các ngươi cũng đi tìm xem, các ngươi không nghe được sao, Lâm Tiêu tìm kiếm trú địa mã tặc đoàn thiếu chút nữa bị đuổi giết mà chết, võ giả chết trong tay mã tặc còn thiếu sao? Người nào không phải lấy mạng đi liều chứ?
- Điều này cũng đúng.
Trong đại điện, đủ loại nghị luận vang lên không ngừng, có hâm mộ, có kinh diễm, có bội phục, cũng có ghen tỵ.
- Lâm Tiêu, trải qua chúng ta xem xét, thù lao của nhiệm vụ 54 là hai ngàn lượng, nhiệm vụ 78 là một ngàn năm trăm lượng, nhiệm vụ số 1 là ba mươi vạn lượng, tổng cộng là ba mươi vạn ba ngàn năm trăm lượng, không biết ngươi cần ngân phiếu, cống hiến trị hay là Nguyên Khí đan?
Nhân viên nhìn thấy tổng quản cũng có mặt, kiểm kê xong liền mỉm cười hỏi Lâm Tiêu.
- Giúp ta chuyển thành cống hiến trị đi.
Lâm Tiêu đem lệnh bài đệ tử của mình đưa cho nhân viên, chuyển thành cống hiến trị hắn có thể trực tiếp mua đồ vật trong Võ Điện.
- Lâm Tiêu, ngươi đi theo ta.
Chuyển xong cống hiến trị, Trữ Vĩ Thần gọi Lâm Tiêu đi ra đại điện.
Hai người vừa rời đi, cả đại điện vang vọng tiếng bàn tán xôn xao.
Giờ phút này bên ngoài thành, mười mấy binh lính bảo hộ đoàn xe chậm rãi chạy vào thành.
Đây là đoàn xe chở hơn hai mươi vũ cơ cùng người hầu khi nãy, càng đến gần thành trì, mọi người càng khó đè nén kích động trong lòng, mọi người chen chúc ở cửa kính xe nhìn về phía trước.
Sắc trời đã gần hoàng hôn.
Dưới trời chiều, không trung nhuộm đỏ, trên vùng nguyên dã tang thương cổ xưa, trải qua vô số lần thú triều tập kích, thành trì vẫn sừng sững ở đó, tuy có vẻ cũ nát gồ ghề, nhưng lại giống như một người khổng lồ tọa lạc trên mảnh đất này, thủ hộ lấy quê hương cuối cùng của nhân loại, làm cho người ta xa xa nhìn lại cảm giác yên lặng cùng an tường.
- Tân Vệ thành, là Tân Vệ thành!
- Rốt cục lại trở về Tân Vệ thành, ta đã cho rằng đời này rốt cục không trở về được nữa.
- Thật tốt quá, thật tốt quá!
- Ô ô...
Toàn bộ vũ cơ cùng người hầu đều khóc rống, sau khi đoàn xe tiến vào cửa thành tây, mọi người không tự chủ được lao xuống xe.
- Tân Vệ thành, ta rốt cục đã trở lại!
- Cha mẹ, con còn sống, con còn sống...
- Ta muốn về nhà, ta phải về nhà...
- Ô ô ô...
Mọi người kêu to như phát điên, không ít người quỳ gối dưới mặt đường nức nở.
Nhóm binh lính hộ tống đoàn xe nhìn thấy một màn này, đôi mắt không khỏi ươn ướt.
Ở cửa thành tây, tiếng la khóc kích động, tiếng khóc nức nở truyền ra xa xa.
Mà tình huống nơi này hấp dẫn không ít võ giả cùng dân chúng dừng lại quan sát.
- Những người này là ai?
- Sao có nhiều nữ tử xinh đẹp như vậy?
- Di, đây không phải La gia nhị tiểu thư sao? Lúc trước nghe nói La gia nhị tiểu thư đi theo đội ngũ đến Hiên Dật quận thành, đội ngũ bị Huyết Ma mã tặc đoàn tập kích, toàn quân bị giết ah?
- A, đó là quản gia của Các Long thương hội, ta từng gặp qua, hình như nghe nói bởi vì Huyết Ma mã tặc đoàn tập kích, cả đội buôn không ai sống sót, toàn bộ đều chết hết, như thế nào hiện tại...
Nhìn nhóm nữ tử quỳ rạp trên mặt đất khóc nức nở, một ít dân chúng cùng võ giả từng gặp mặt họ không nhịn được khiếp sợ kinh hô lên.
- Tiểu thư, tiểu thư, là ngươi sao, thật là ngươi?
Truyện khác cùng thể loại
50 chương
338 chương
25 chương
208 chương
140 chương
165 chương