Vợ boss là thần y

Chương 103 : cháu chắt.

" Anh ổn chứ. Em nằm thế này có ảnh hưởng gì đến anh không." Hạ Ninh thấy anh ôm cô vào lòng. Cô giật mình rồi lập tức cứng đờ người không dám nhúc nhích. Nếu nằm sát thế này,cô sợ mình không khéo lại làm anh đau. Dù sao anh cũng còn đang dùng máy thở. Nghe câu hỏi của Hạ Ninh. Anh rất muốn trả lời có. Ảnh hưởng trầm trọng đến tâm lý của anh. Cậu nhỏ của anh cũng chỉ vì chạm vào người cô,mà giờ cũng bắt đầu thức tỉnh rồi đây. Anh không ngờ bản lĩnh kiềm chế của anh đối với cô là vô dụng. Cô chỉ nằm cạnh anh và anh cũng chỉ đơn giản ôm cô thôi. Vậy mà cũng đủ để cậu nhỏ của anh tung lều phản kháng. Thật là dở khóc dở cười mà. " Em chỉ việc nằm yên đừng động đậy là được. Nếu không anh chỉ sợ hôm nay, anh sẽ chết trên người em thật đấy." Lục Cảnh Phong nghiến răng nghiến lợi. Anh chỉ có thể cố chịu đựng. Chứ không thể ngay lúc này lại đuổi cô ra được. Như vậy khác nào anh tự vả mặt mình. Hạ Ninh ngơ ngác nhưng rồi lập tức hiểu được ý của anh. Bởi vì có một vật nóng bỏng cứng rắn, đang cách nhiều lớp quần áo, mà cọ vào người cô đây. Mặt cô lập tức đỏ bừng. Cô làm sao không biết đó là gì chứ. Cô im lặng không dám nhúc nhích gì nữa. Lục Cảnh Phong thở dài trong lòng. Khi không lại tự tìm khổ cho mình. Kiểu này thì anh ngủ như thế nào được. Thân thể đau giờ còn thêm đau lòng nữa. Ôi! sao ông trời nỡ đày đoạ anh thế này chứ. Dự là cả đêm anh mất ngủ rồi. Sáng hôm sau. "Tiểu Lý. Cháu nói hôm qua Tiểu Ninh ở lại bệnh viện với Cảnh Phong sao." Hèn chi lúc tối sao khi biết Cảnh Phong đã tỉnh. Bà định vào xem thế nào. Thì được bác sĩ khuyên,trước khi vào bà nên nhắn tin hỏi Cảnh Phong xem, có để bà vào không. Lúc đó bà khó hiểu nhưng cũng nghe lời bác sĩ khuyên mà thử nhắn tin thử hỏi. Và kết quả tìm nhắn được gửi về là. " Bà tuyệt đối không được vào. Nếu không cháu chắt bà đừng mong có nữa". Bà đọc tin nhắn mà không biết,thằng cháu trai bà lại giở trò gì. Ai ngờ...ai ngờ..nó đang ở cùng cháu dâu chứ. Càng nghĩ bà càng mừng rỡ. Cảm giác được ngày bà bồng cháu chắt sắp đến rồi. Bà nội Lục vui vẻ, nhưng trợ lý Lý thì đang rầu rĩ, không biết phải làm sao. Lục tổng đang vui vẻ hạnh phúc bên vợ. Giờ mà anh lại đem tin này đến báo cáo. Có khi nào sẽ bị Lục Tổng giết chết,ngay sau khi vừa mới báo cáo xong không. Nhưng Lục tổng chưa tỉnh thì có thể không nói. Nhưng giờ đã tỉnh rồi. Nếu không báo cáo tình hình hiện tại, lỡ như có chuyện lớn gì xảy ra,làm sao anh gánh nổi chứ. Thật là khổ cho nghề trợ lý mà. Không nói cũng chết,mà nói biết đâu còn chết sớm hơn. Hai người vừa đi đến cửa. Trợ lý Lý bước đến mở cửa ra. Nhưng vừa nhìn vào anh đã chết đứng tại chỗ. Sau đó nhẹ nhàng khép cửa lại. Bà nội Lục bên cạnh ngạc nhiên nhìn anh. Sau mở cửa rồi lại không vào mà đi đóng cửa lại. Chẳng lẽ bên trong có chuyện gì không nên thấy sao. Hay là có cảnh nào không thể cho người ngoài làm phiền. Bà nội Lục tò mò đẩy trợ lý Lý sang một bên. Sau đó bà nhẹ nhàng mở cửa hé ra. Bà không mở nhiều, chỉ vừa đủ để thấy được tình hình trong phòng.Bà giật mình trợn tròn mắt. Sau đó vui vẻ khép cửa lại. Không ngờ lại tiến triển nhanh đến bước này. Nhưng với sức khỏe này của Cảnh Phong. Chắc cháu chắt trai là không có trước được rồi. Mà thôi kệ chắt gái cũng được. Chắt gái thì đáng yêu hơn. Vậy bây giờ bà có nên chuẩn bị gì trước không nhỉ. Nếu trợ lý Lý có thể biết được suy nghĩ này của bà. Có khi phải khâm phục tài suy diễn, đoán trước tương lai của bà mất. Trợ lý Lý khó xử đi tới đi lui trước cửa phòng bệnh. Lúc nãy thì do dự không biết nên nói hay không. Bây giờ còn khổ hơn. Không biết có nên vào hay không. " Tiểu Lý cậu còn không mau về đi. Định vào phá hỏng chuyện tốt của Cảnh Phong à. Ta cảnh cáo cậu. Cậu dám ngăn cản con đường cháu chắt ta tìm đến ta. Ta sẽ khiến cậu…..". Bà nội Lục vừa nói vừa đưa tay kề lên cổ ra dấu. Bà phải uy hiếp mạnh như thế mới được. Nếu không ai đền bà cháu chắt đây. Trợ lý Lý đổ mồ hôi với lão thái hậu. Cậu thật sự rất khó xử. Nhưng bây giờ nếu cậu bất chấp xông vào. Lục Tổng không giết cậu. Bà nội Lục cũng giết cậu trước. Nhưng cậu không nói,chuyện của tử thần bang phải làm sao đây. " Bà nội Lục. Cháu đang có chuyện rất quan trọng cần phải báo cáo với Lục Tổng. Nếu Lục Tổng không đưa ra cách giải quyết sẽ có chuyện lớn xảy ra ạ". Trợ lý Lý gấp gáp giải thích. " Chẳng việc gì quan trọng bằng việc tạo ra cháu chắt của ta". Bà nội Lục lạnh lùng phán một câu. Nhưng sao đó lại thở dài rồi hỏi trợ lý Lý. Không thể để Hàm Đăng thay Lục Cảnh Phong giải quyết được sao. Hàm Đăng cũng là phó tổng công ty mà. Trợ lý Lý nghe thế liền quyết định, kể hết lại mọi việc cho bà nội Lục nghe. Dù sao cũng cần một lý do để vào. Thôi thì cậu nói thật với bà vậy. Bà nội Lục nhíu mày. Sao đó âm thầm suy nghĩ rồi khẽ cười lạnh lùng. " Sang bằng tử thần bang sao. Cũng phải xem kẻ nào có bản lĩnh đó. Không cần phiền đến Cảnh Phong. Cậu cứ gọi vào số điện thoại này. Sau đó nói lại hết mọi việc. Tự khắc người đó sẽ dẹp loạn giúp cậu". Bà đưa tay vào túi lấy một tấm danh thiếp đưa cho trợ lý Lý.