Hôm nay, lần đầu tiên Jeon Jungkook đến Kim Gia. Trong lòng cậu lúc này có vô cùng cảm xúc, thật giống như con dâu lần đầu tiên ra mắt bố mẹ chồng? ( Đúng mà? ) Xe từ từ tiến vào cổng chính, cả căn biệt thự liền hiện ngay trong mắt cậu. Nếu nói đây là lâu đài cậu cũng tin. Nếu không phải gia đình cậu cũng sống ở nơi không thua kém nơi này, thì chắc chắn sẽ bị sự đồ sộ của nó dọa sợ. Nhìn cánh cửa được rộng mở ra, từng hàng người làm đứng ngay ngắn hai bên, cuối đầu khom lưng, chừa ra một lối đi rộng rãi cho bọn họ đi vào. Vừa vượt qua được hàng người, Jeon JungKook liền bị Kim KwonHae đỡ ngồi xuống sô pha. Jeon JungKook khẽ níu lấy tay áo Kim TaeHyung theo, kéo anh cùng ngồi xuống cạnh mình. Kim TaeHyung nhìn người yêu mình đáng yêu như vậy, hận không thể đè cậu ra hôn một cái. Ở chung lâu như vậy rồi, cho nên bây giờ chỉ cần nhìn mặt anh thôi, Jeon JungKook cũng có thể đoán được suy nghĩ của anh, cậu trợn mắt bậm môi nhìn anh, nhưng mà, tại sao phản ứng của Kim TaeHyung lại càng nham nhở hơn vậy? Hừ, cậu không thèm để ý anh nữa. " Dạ con chào ngài Kim, con chào phu nhân Kim ạ. Hôm nay đến con có mang chút quà nhỏ, mong rằng hai bác không chê." Cậu nói xong, tự mình hơi cuối người cầm lên ba bốn cái túi quà. Đây là thành quả hôm qua cậu đi lựa hai giờ đồng hồ. Còn hai món quà đặc biệt,cậu có nhờ mẹ giúp mua một món cho bác gái, còn quà của bác trai cậu đã nhờ ba chuyển đến cho mình. Tuy có thể không có gì quý giá?, nhưng đây là tâm ý của cậu. Kim TaeHyung nhìn túi to túi nhỏ, đưa tay nhanh chóng giúp người yêu cầm lên. Thật ra anh cũng thật tò mò, không biết cậu tặng gì cho ba mẹ, cả ngày hôm qua cùng cậu đi mua sắm, nhưng khi chọn xong quà thì cậu lại không cho anh xem. Thật sự ghen tị chết anh, người yêu còn chưa có tặng nhiều như vậy cho anh đâu. " Bảo bối đến là được rồi, còn mua nhiều đồ như vậy làm gì chứ. Nhưng mà cảm ơn con nhé, ta rất thích quà con tặng, có đúng vậy không lão Kim?" Ba Kim ngồi im từ nãy đến giờ, bây giờ mới có cơ hội lên tiếng, ông khẽ hắng giọng một cái, ra vẻ nghiêm túc nói:" Về nhà là được, còn quà cáp làm gì chứ con. Con sức khỏe không tốt đừng xách nặng như vậy, có cái gì đều đưa cho thằng TaeHyung, nó sức khỏe rất tốt, có thể thay con làm những việc nặng nhọc." Kim TaeHyung:" Ba, những chuyện này không cần ba nói, em ấy là bảo bối của con, con đương nhiên biết cách chăm sóc cho em ấy." " Hừ, biết vậy thì tốt. Như vậy lão Kim mau mở ra xem con dâu tặng gì cho ông." Kim KwonHae nhìn cái túi của lão chồng nhà mình trong có vẻ nặng, liền không biết bên trong chứa cái gì. " Được, vậy ba mở ra xem nhé JungKookie." Ông cũng rất tò mò món quà con dâu tặng cho ông. Trong lòng ông vậy mà nổi lên chút vui vẻ khó tả. Ha, cảm giác này cũng thật tốt ấy chứ. " Dạ, ngài cứ mở đi ạ." Jeon JungKook nghe ba Kim xưng hô với mình như vậy, trong lòng rất vui vẻ. Như vậy xem ra, cả ba và mẹ anh ấy đều chấp nhận cậu rồi. Kim KwonHae vô cùng tò mò về quà của chồng bà, cho nên muốn xem của ông xong rồi mới mở đến quà của mình. Kim DaeJoon tâm trạng vô cùng tốt mở ra từng tầng giấy gói, cho đến khi thấy được bề mặt của cái hộp. Ông như không thể tin trừng to mắt, hai tay có hơi run, này, không phải thứ ông đang nghĩ đến chứ? " Lão Kim làm sao vậy, sao không mau đem quà ra cho tui xem với. Ông có phải muốn giấu không cho tui xem đúng không?" Kim KwonHae nhìn phản ứng của chồng mình, lại càng thêm tò mò, cái gì lại khiến cho ông ấy kinh ngạc như vậy? " Sao vậy ba? Phản ứng của ba sao lạ vậy?" Kim TaeHyung nhìn Jeon JungKook vẫn ngoan ngoãn ngồi bên cạnh mình, không biết người yêu cho ba cái gì mà ba lại có phản ứng lớn như vậy. " Này....Tôi, tôi có phải đang nằm mơ hay không?" "Ông a, có cái gì mà phản ứng lạ như vậy chứ." Kim DaeJoon tim đập kịch liệt nắm chặt cái hộp trong tay, ông sợ có một chút sơ sẩy thì nó sẽ rớt mất. Ông ổn định lại tâm trạng của mình. Đây là con dâu thần thánh gì a, con trai ông đúng là may mắn khi có được bảo bối là cậu. Càng lúc hảo cảm của ông cùng với người con dâu này càng tăng lên. Ông run tay đem cái hộp từ trong lớp giấy gói ra, chính mắt đối diện như vậy lại càng khiến tim ông đập mãnh liệt hơn. Thật sự, đây vậy mà thật sự là Tequila Ley 925!!! Đàn ông mà ai không thích rượu. Kim DaeJoon ông cũng vậy, mặc dù không phải nghiện nhưng ông lại có sở thích sưu tầm rượu, những loại rượu hiếm, quý ở nhà ông cũng có đầy. Nhưng riêng bình Tequila Ley 925 hay còn gọi là Tequila Ley 925 the Diamond Sterling Bottle này thì ông chưa có được. Không phải không có tiền, mà là có tiền cũng không mua được. Vậy mà người con dâu mới gặp lần đầu này lại cho ông một kinh hỉ lớn như vậy. Kim TaeHyung cũng có đôi chút hiểu biết về rượu, nhìn thấy bình rượu đính kim cương ba mình đang cầm cũng không khỏi ngạc nhiên. Này không phải là loại rượu đắt nhất thế giới sao? Như thế nào người yêu mình lại có nó." JungKookie này là..." Jeon JungKook ngồi ngoan ngoãn, bình tĩnh đáp:" Dạ đây là rượu ba con mua được khi đi công tác, biết ngài Kim thích sưu tầm rượu cho nên con mới xin ba cho con một bình để biếu ngài. Không biết ngài có thích nó hay không?" " Thích, ta đương nhiên vô cùng thích, cảm ơn con nhé, ta thích nó lâu lắm rồi mà vẫn không mua được, nhờ con chuyển lời đến ông thông gia, nói ta rất cảm ơn ông ấy nhé....À mà chắc không cần, để ta và mẹ thằng TaeHyung đến gặp ông bà thông gia, nhân đây cũng bàn về chuyện của hai đứa con luôn." Kim DaeJoon nói chuyện, nhưng trong lòng vẫn ôm khư khư bình rượu quý giá. Kim KwonHae trong lúc mọi người nói chuyện thì lén lút lên mạng tra tên loại rượu kia. Khi thấy được giá của nó cũng không khỏi kinh ngạc. Bà Lúc này lại tò mò về món quà của mình, cho nên nhanh chóng mở ra xem. Bà nhìn chiếc hộp nhung lụa được bà mở ra, thứ bên trong nằm ngay ngắn sáng chói, chói đến nước mắt bà cũng sắp chảy ra. Này, thật không thể tin được, ai đó hãy nói với bà đây không phải sự thật đi. Kim TaeHyung nhìn ba mẹ mình từng người lộ ra biểu cảm này, cũng đã hơi quen một chút." Mẹ, lần này là món gì khiến mẹ đỏ mắt thế kia?" Kim KwonHae:" Vòng...vòng cổ kim cương LIncomparable!" " JungKookie món quà này quý giá như vậy, con tặng ta..." Jeon JungKook: " Kim phu nhân người thích là được rồi, người đừng nghĩ nhiều như vậy, đây là tâm ý của con dành tặng cho người a." Jeon JungKook làm sao không nghe được sự khó sử trong giọng nói của Kim phu nhân. Nhưng đây vố là tâm ý của cậu, với lại cậu biết bà thích món đồ này, cho nên mới cố tình đòi mẹ mình mua nó cho bằng được. Kim TaeHyung một bụng suy nghĩ, từ trước đến giờ anh ít nghe Jeon JungKook nhắc đến gia đình, anh đã có vài lần cùng cậu trò chuyện, nhưng chưa nói được bao nhiêu thì cậu không muốn nói nữa, cậu lúc đó nói với anh, khi nào trực tiếp gặp thì sẽ biết tất cả, nghe cậu nói như vậy anh liền đòi cậu dẫn mình về gặp họ, nhưng hình như hai người họ đang không ở trong nước, nên đến giờ vẫn chưa thể gặp mặt. Xem ra gia thế của người yêu mình không hề tầm thường chút nào đâu. " Đang suy nghĩ gì đó?" Jeon JungKook thấy người yêu nhíu mày, hai tay quen đường nhanh chóng giúp anh xoa xoa mi tâm. " Không được nhíu mày nè." Kim TaeHyung cưng chiều khẽ cười một cái. Mặc kệ, cho dù có là gì đi chăng nữa, cậu vẫn là bảo bối anh yêu thương nhất. ( Gia thế Bạn KuKku không hề đơn giản ) :)) Mấy hôm nay deadline dí chạy không kịp, để mọi người chờ lâu rồi. Sorry ạ