Vạn sự thiếp vi tiên
Chương 1 : Chết mà không nhắm mắt
Tối nay, tại phủ thừa tướng khách và bằng hữu ngồi đầy, đèn lồng to đỏ thẫm treo trên cao, tiếng chúc mừng liên tục .
Đại công tử tướng phủ nạp thiếp, theo lý thuyết cưới vợ bé không cần long trọng như thế, nhưng mà nghe nói Đại công tử vô cùng yêu mến vị phu nhân mới này, theo đuổi ước chừng một năm mới được giai nhân gật đầu, đương nhiên là phải ăn mừng không kiêng nể rồi.
Bên này oanh ca yến hót, tiếng hoan hô không ngừng, mà phía Tây Tướng phủ lại vắng lạnh đến cực điểm, bất kể là trong phòng hay bên ngoài phòng, tất cả đều tràn ngập một cổ mùi máu tươi, người nằm trên giường hé ra gương mặt đẹp trắng như tờ giấy, hơi thở mong manh.
“Tiểu thư, đại phu lập tức… lập tức tới ngay, người kiên trì một chút nữa……” Nha hoàn Từ nhi, trên khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy nước mắt, khóc đến thở không ra hơi, tiểu thư nhà nàng sao mạng khổ như vậy, từ khi gả vào Tướng phủ chẳng những không được cô gia thương yêu, lại còn nhận mọi ức hiếp, bây giờ còn bị hại thành như vậy.
Lạc Diễn đôi con ngươi trống rỗng ngước mắt nhìn đầu giường, nước mắt từng chuỗi từng chuỗi theo khóe mắt chảy xuống mặt, nhưng bên môi mang theo nụ cười khổ, trong đầu hiện lên là khuôn mặt lạnh vô tình của Quân Trình Văn, bên tai quanh quẩn những tiếng trào phúng.
Nàng mong mỏi phu lang mười hai năm, từ khi nàng gả vào liền không coi trọng nàng; nàng kính trọng cha chồng mười hai năm, nhưng trong một đêm lại thành kẻ thù giết mẫu thân của nàng, nàng cả đời này, thật đáng buồn.
“Từ nhi……”
“Tiểu thư, Từ nhi ở đây.”
“Đừng, đừng khóc.”
Thanh âm của nàng rất nhẹ, không mang theo một chút khí lực, nhẹ tới mức ngay cả chính nàng cũng nghe không rõ rốt cục nàng đang nói cái gì, cảm giác cả người cũng đặc sánh, rất không thoải mái.
Từ nhi vừa khóc vừa thay nàng chà lau nước mắt, một lòng lắc đầu cũng nói không ra lời, khẽ vén lên đệm chăn, cả chiếc váy trắng của tiểu thư cũng bị máu tươi nhuộm thành màu đỏ, nhìn thấy mà ghê người.
Ngoài cửa vang lên một loạt tiếng bước chân, Từ nhi cuống quýt đứng dậy đi mở cửa, nhưng đi tới không phải đại phu, mà là một lục y nha hoàn, nàng nhận ra, nàng ta là Thúy Lan bên cạnh lão phu nhân.
“Thúy Lan, đại phu đâu? đại phu ở đâu??”
Thúy Lan mặt lạnh nhạt, vung tay Từ nhi, lấy tay lụa che lỗ mũi, nơi này mùi vị làm cho người ta buồn nôn.
“Vội cái gì, tân phu nhân trật chân, hiện tại đại phu đang ở chỗ tân phu nhân, chờ xem xong rồi sẽ tới, lời đã chuyển, cáo từ.”
Thúy Lan xoay người muốn chạy, nhưng không ngờ lại bị Từ nhi ôm chặt lấy.
“Như vậy sao được, rõ ràng là tiểu thư nhà ta bị thương nặng hơn, ta muốn đại phu, ngươi trả đại phu lại cho ta!”
“Ngươi, con nha đầu chết tiệt này còn không mau buông tay, đại thiếu gia dặn dò, ta thì có cách gì, chẳng qua tối nay đại phu chưa tới đây, cũng không phải là không tới, ngươi……”
“Bịnh!”
Phía sau truyền đến một tiếng vang, Từ nhi buông lỏng tay xoay người nhìn lại, thấy Lạc Diễn vốn đang nằm trên giường lại ngã trên mặt đất, Thúy Lan tức giận nhìn lại, cũng bị hù dọa trắng mặt.
Cả người Lạc Diễn toàn máu, té trên mặt đất, đôi tay nắm chặt thành quả đấm, muốn bò về phía nàng, gương mặt vốn xinh đẹp, đã sớm vặn vẹo từ lâu, trở nên dử tợn.
“A, quỷ a!”
Thúy Lan hét to, lui lại về phía sau mấy bước thì ngã xuống đất, sau đó bò dậy chạy trối chết, Từ nhi tiến lên muốn đỡ Lạc Diễn dậy, nhưng lại không đủ khí lực.
“Tiểu thư, tiểu thư……”
“Tôi… Quân……” Từ nhi tới gần Lạc Diễn một chút
“Tiểu thư, ngài nói gì?”
“Quân… Quân… Trình Văn……” nàng không cam lòng, nàng không cam lòng cứ như vậy chết đi, không cam lòng cứ như vậy để những người đó tiêu diêu tự tại tiếp tục cuộc sống, dựa vào cái gì, dựa vào cái gì nàng phải thừa nhận những thứ này?
“Phụt!”
Chợt phun ra một búng máu, sau đó liền ngã trong ngực Từ nhi, đôi mắt gắt gao mở to, đúng là đến chết cũng không nhắm lại.
“Tiểu thư…… tiểu thư!!!”
Tướng phủ vốn bao phủ dưới không khí vui mừng bỗng nhiên chấn động một cái, tất cả mọi người ngừng lại, một lát sau phát hiện không có gì khác thường, lại tiếp tục uống rượu tâm tình……
Truyện khác cùng thể loại
18 chương
19 chương
512 chương
35 chương
85 chương
131 chương
10 chương
12 chương