Vạn sự thiếp vi tiên
Chương 2 : Tái sinh
Lạc Diễn cảm giác, toàn bộ xung quanh nàng tràn ngập mùi máu tươi, nàng cũng sắp bị đắm chìm trong máu, ngực như có một tảng đá lớn đè ép, không thở nổi. Vừa mở mắt, đập vào mắt là máu đỏ ghê người, giống như nước sông từng đợt từng đợt tuôn về phía nàng, nàng muốn trốn nhưng lại không nhúc nhích được, cúi đầu lại thấy đôi chân của mình biến thành vũng máu.
” Chân… chân của ta…… máu……”
” Quận chúa hình như tỉnh.”
” Thật sự sao? mau, nhanh ra phòng ngoài mời thái y vào !”
Thấy người nằm trên giường hình như hơi động, cả đám nha hoàn trong phòng nhất thời vui mừng luống cuống cả tay chân, đụng đụng té té, thật vất vả mới ra được phòng ngoài mời thái y vào.
” Chân, chân…… không a~”
“Uyển nhi của ta tỉnh rồi có phải không?”
Một âm thanh chói tai từ cửa vang lên, Lạc Diễn cả kinh lập tức mở mắt, nhìn thấy đầu tiên đó là chủ nhân của thanh âm kia, một vị phụ nhân mặc đồ quý phái.
” Uyển nhi, con tỉnh a, con hù chết ngạch nương .”
Uyển nhi? Uyển nhi là ai? Vị phụ nhân này đang nói chuyện với nàng?
” Tại sao không nói? Lưu thái y, Uyển nhi không có sao chứ?”
Lưu thái y cẩn thận chẩn mạch cho Lạc Diễn, sau đó sờ sờ chòm râu bạc của mình.
” Xem mạch tượng thì không có việc gì, có thể do tâm tình bị đè nén gây ra, sau này điều dưỡng tốt một chút, ra ngoài đi dạo giải sầu nhiều sẽ không có việc gì.”
Nói tới đây, tất cả mọi người trong phòng đều yên lặng lại, giống như có chuyện gì khó nói, Lưu thái y sau khi nói xong viết phương thuốc, rồi đi theo một nha hoàn đi xuống.
” Tôi là ai?”
Lạc Diễn vừa nói ra lời này, tất cả mọi người đều ngây ngẩn tại chỗ, quý phụ nhân lập tức khóc lên.
“Trời ơi, Uyển nhi của ta a, sao lại thế này hả, hôm đó ầm ĩ như vậy, vất vả mới tỉnh giờ lại thành như này, nghiệp chướng a, việc này cũng phải trách Thất hoàng tử kia……”
Đang nói, quý phụ nhân lập tức dừng lại, thật cẩn thận nhìn Lạc Diễn, thấy nàng hình như không có phản ứng gì, mới thở phào nhẹ nhõm, cầm tay nàng nói
” Uyển nhi, con đường đường là Tam quận chúa của phủ Ngọc Thân Vương a, đừng lo lắng, không có người nào dám loạn nói huyên thuyên, Thất hoàng tử kia không có mắt, không trách con, yên tâm, ngạch nương sẽ giúp con xử lý tốt tất cả.”
Lạc Diễn ngẩn ra, sau mới kịp phản ứng, cẩn thận đánh giá gian phòng một lượt, rồi nhảy xuống giường đứng ở trước gương, nàng đúng là còn sống nhưng mà dung mạo hoàn toàn thay đổi, chẳng lẽ trời cao thương hại, nên để cho nàng sống trở lại một lần nữa, không phải là bằng thân phận lúc trước, mà là Tam quận chúa vương phủ như trong miệng họ?!
Trong đầu từ từ hiện ra những tình cảnh lúc trước, lần lượt từng khuôn mặt một màn đầy dối trá và giả tạo, từng tiếng giễu cợt, những người đó, những sự việc kia, ông trời đúng là cho nàng cơ hội đi báo thù!
” ha ha, ha ha ha……”
Lạc Diễn bỗng nhiên phá lên cười, khóe mắt vẫn mang theo một chút nước mắt, quý phụ nhân lập tức liếc mắt nhìn nha hoàn bên cạnh, ý bảo nàng còn không mau đi tìm Lưu thái y lại đến một lần nữa.
” ha ha ha, Quân Trình Văn, Vưu Vân , Vưu Tấn Bằng, những thứ lúc trước các người cho ta, Kỷ Lạc Diễn ta thề, chắc chắn nghìn lần vạn lần sẽ trả lại!! ha ha ha……”
Lão thiên gia cho nàng một cơ hội tuyệt vời như này, nàng tuyệt đối sẽ không lãng phí hết, nàng đã nói, nàng không cam lòng!
Quý phụ nhân Triệu Mộng Bách hoàn toàn ngây ngẩn cả người, sau khi con gái của mình bị Thất hoàng tử cự tuyệt hôn lễ lại trở thành điên điên khùng khùng, việc này nếu truyền ra ngoài, địa vị của mình ở vương phủ sẽ không thể bảo vệ được nữa.
Truyện khác cùng thể loại
67 chương
305 chương
20 chương
78 chương
64 chương