- Cậu không sao chứ dạo này cứ thấy cậu ngẩn người!
- Không sao mà...đừng lo.
Cười nhẹ với Xử Nữ, Thiên Bình khẽ liếc mắt qua Ma Kết cậu bị nhìn chằm chằm khẽ cau mày từ trước đến nay cậu luôn ghét việc bị người khác nhìn chằm chằm như vậy.
- Nhìn đủ rồi chứ?
- À...
Làm vẻ mặt như không có gì xảy ra Thiên Bình liếc mắt sang chỗ khác, cô hiểu rất rõ mình trong tình yêu thì lại càng biết rõ. Có lẽ cô say nắng cậu ấy, nhưng loại tình cảm nhỏ xíu này vẫn không làm cô bận tâm lắm.
----------
Tan lớp mọi người kéo nhau ra về thì mưa rất to, trắng xóa cả đường. Thời tiết đột ngột thay đổi nên hầu như không ai chuẩn bị ô dù gì cả.
Xử Nữ hỏi Thiên Yết việc lúc sáng thì cậu không nói gì chỉ lạnh lùng nhìn chằm chằm khoảng không trước mắt như đang suy nghĩ, thấy vậy cô cũng không quấy rầy cậu ấy.
- Thồi tiết như có điều gì đó khác thường thì phải!?!?
Thiên Bình lên tiếng làm 2 ánh mắt liếc về phiá cô rồi cùng nhìn nhau, chợt Ma Kết và Thiên Yết lao vào trong màn mưa. Thiên Bình cùng Xử Nữ trố mắt nhìn muốn kêu lại nhưng không còn thấy bóng dáng họ đâu nữa.
Khoảng 2p sau mưa tạnh hẳn, quả thực không tin được nói mưa là mưa ngừng là ngừng sao?
----------
- Ma Kết, Thiên Yết các anh về rồi!
- Có chuyện gì sao?
- Bảo Bình nhìn thấy cha sắp chết!!!_ Kim Ngưu lên tiếng trên mặt thoáng qua nét lo lắng
- Sao có thể như vậy??_ Thiên Yết sửng sốt bỏ luôn vẻ ngoài lạnh lùng của cậu.
- Bây gìơ mọi người đông đủ rồi vào thôi!
Đẩy vào cánh cửa bằng gỗ mẹ Lanie đang ngồi khóc sướt mướt còn cha Jack vẻ mặt bất đắc dĩ dỗ mẹ nín khóc. Ông là người sắp chết còn không thương tâm bằng bà, nhìn bà như vậy ông còn đau lòng hơn.
- aizzz
- Cha, cha thở dài gần 100 lần rồi. Mẹ đừng khóc nữa những điều con thấy được là tương lai chúng ta còn thời gian để sửa chữa lại nó. Cứu sống cha mà.
- Hy vọng của mẹ đặt hết vào các con!!! Cố gắng cứu sống ông ấy...
- Em thấy điều đó xảy ra như thế nào?
- Đó là....
Truyện khác cùng thể loại
15 chương
133 chương
30 chương
25 chương
91 chương
47 chương
19 chương
112 chương