Vợ à, thực hiện lời hứa đi!
Chương 2 : Ngày đầu làm thư kí
Hôm nay là ngày đầu làm thư kí của nó, việc bị áp lực là không thể nào tránh khỏi. Nó thức dậy từ năm giờ sáng là để chuẩn bị mọi thứ một cách dễ dàng và cũng để lấy tinh thần vậy mà chỉ vì tắc đường mà tinh thần nó giảm đi đáng kể.
Bước vào trong thang máy, nó hít một hơi sâu để lấy lại tinh thần rồi bấm nút lên tầng 20-tầng cao nhất và cũng là tầng của boss nhà ta. Bước ra khỏi thang máy, nó choáng vì cảnh tượng trước mặt: một cái hành lang được dát đá saphia tím dẫn đến một căn phòng ở cuối dãy. "Dát toàn bộ chắc mất nhiều tiền lắm nhỉ? Mà sao lại là đá saphia tím, loại đá này mình thích nhất mà, mà thôi, chắc người ta cũng thích, liên quan gì mình đâu. "- nó nghĩ
Nó nhìn một lúc rồi tiếp tục bước đi, lần này bước chân nó không tự tin như trước nữa. Đi đến gần phòng tổng giám đốc, nó thấy một nhân viên ở quầy thư kí và một vài bảo vệ, đúng, toàn bộ là nam giới, họ nhìn cô với ánh mắt kì lạ nhưng không ai dám ho nửa lời. Thấy ánh mắt mọi người như vậy nó cũng không buồn tỏ ra khó chịu, trực tiếp vào gõ cửa phòng boss.
Đợi một lúc thì có giọng nam trầm nhưng nghe kĩ thì có vẻ lạnh vang lên:
- Vào đi
Nó rụt rè bước vào, đóng cửa lại xong nó mới thực sự choáng ngợp bởi vẻ đẹp bên trong của căn phòng, Căn phòng dát toàn bộ bằng đá saphia tím, xen kẽ vào đó là những viên kim cương lấp lánh, căn phòng giống như một mỏ kim cương vậy. Lập tức có một ý nghĩ lóe lên trong đầu nó: "Khi nào khó khăn, mình sẽ ra đây dào trộm một ít ". Nội thất bên trong cũng khá đơn giản, chỉ có hai chiếc bàn, một chiếc của boss được làm bằng vật liệu trong suốt, còn cái kia thì làm bằng đá saphia hồng, nó đoán chiếc bàn đó là của nó. Thấy nó cứ ngẩn ngẩn ngơ ngơ, hắn nhếch môi một cái rồi hạ xuống không để nó thấy và lên tiếng phân tán sự chú ý của nó.
- Chỗ của cô ở kia, đánh giúp tôi một số văn bản.- boss chỉ vào chiếc bàn đó và ra lệnh cho nó. Nó chỉ gật đầu tỏ ý hiểu rồi ngồi xuống bắt đầu công việc đánh văn bản. Vì qua chăm chú làm việc nên nó không chú ý boss đại nhân thỉnh thoảng lại liếc nó rồi tự cười một mình. Nó mà biết chắc sock không nhai nổi cơm rồi, chuyện này đúng là kỳ lạ quá kỳ lạ. Đánh xong một tệp văn bản dày cũng là lúc nghỉ trưa, nó vươn vai một cái rồi đứng dậy sắp xếp tài liệu mang đến chỗ boss.
- Tốt, trưa nay đi ăn với tôi- trời đất, nó có nghe nhầm không vậy, đi ăn với boss chẳng hay nó đã gây ra tội tình gì.
- Dạ, anh mời tôi ăn cơm có chuyện gì quan trọng không?
- Sếp mời nhân viên ăn cơm không được hả?- Mời ăn cơm, nó có nghe nhầm không vậy, hay boss lại bị gì nữa. Nghĩ đủ thứ rồi định nói ra, cơ mà thôi, đắc tội với boss chỉ có đường về quê ăn cháo nên nó đành ngậm ngùi tiếp tục sự nghiệp ăn trưa.
---Đường phân cách ăn trưa---
Tối về, cũng may mà boss không có ý định mời nó ăn tối chứ không thì nó lại tưởng boss có ý định gì với mình. Về nhà, nó úp mặt vào gối và nghĩ về buổi ăn trưa:"Hình như trong lúc ăn boss luôn nhìn mình, hay là... Không..không phải, chỉ là boss muốn kiểm tra xem nhân viên ăn uống thế nào thôi, kiểm tra, chỉ là kiểm tra ". Nó cứ ru ngủ mình với những câu như thế và công nhận, chỉ sau hai phút nó đã an phận trên chiếc gối thân yêu.
Truyện khác cùng thể loại
15 chương
74 chương
47 chương
76 chương
350 chương
9 chương