Vợ à, thực hiện lời hứa đi!
Chương 1 : Sự trở lạ bất ngờ sau 5 năm
giới thiệu nhân vật
Nó: Minh Châu-Minh Châu của 5 năm trước: hiền lành, dễ thương, dịu dàng, hòa đồng với tất cả mọi người trừ hắn. Nó có đôi mắt to màu tím hiền dịu dàng, mái tóc màu hạt dẻ dài ngang lưng. Đôi môi trái tim của nó luôn đỏ và cuốn hút mọi người khi nói chuyện.
- Nó bây giờ: Tính tình thoải mái, dễ chịu, luôn tự tin vào chính mình, lúc nóng giận thì hơn cả sư tử, có một thằng bạn thân là Duy Thiên. Đôi mắt nó vẫn vậy nhưng mất đi vẻ hiền lành mà thay vào đó là một sự mạnh mẽ, tự tin. Mái tóc dài bây giờ đã trở thành bộ tóc ngắn tinh nghịch và năng động. Nó đang làm việc cùng Duy Thiên tại công ty Châu Khang của ai đó...
- Hắn: Minh Khang-Minh Khang của 5 năm trước: là một cậu nhóc đẹp trai, cao ráo nhưng tính tình lại như một đứa trẻ, thích Minh Châu, luôn luôn là kẻ bám đuôi của nó.
- Hắn bây giờ: Giống như người trong mộng của nó nhưng đã chững chạc hơn nhiều, không còn trẻ con như trước nữa và cũng không thích nó như trước nữa mà đã chuyển tình cảm sang yêu rồi!!!
Chương 1: Sự trở lạ bất ngờ sau 5 năm
Lại là một buổi sáng thứ hai nhạt nhẽo với những nhân viên văn phòng như nó ở công ty, nó và Thiên đã đến đây làm 2 năm rồi mà vẫn chưa được thăng chức. Nó cứ ngồi gõ lạch tạch trên bàn phím với một cái dáng vẻ thểu não thì bỗng có một email gửi đến-là của boss của công ty nó.
" Cô Châu trưa nay đến nhà hàng xxx, tôi muốn nói chuyện."- chỉ với một cái tin nhắn hơn mười chữ thôi mà làm nó vui hẳn lên, suốt buổi cứ ngoác cái miệng ra đến nỗi không ngậm lại được.
Tan làm, Thiên thấy cái vẻ mặt đáng ghét của nó, không chịu nổi nữa thì lên tiếng châm chọc:
- Minh Châu, có phải bà chán quá nên bị mát dây không, suốt cả buổi có mấy chục con ruồi bay qua bay lại trong miệng bà kìa- nói xong thì tên đó nằm lăn ra bàn cười như tên biến thái.
- Hôm nay tâm trạng bổn cô nương cực kì tốt nên ngươi sẽ bình an vô sự mà về gặp mẹ. Mà này, boss vừa gửi mail cho tôi hẹn tôi đi ăn trưa, có thể boss muốn thăng cấp cho tui hố hố hố...- Nó nói xong thì cùng tên kia cười như điên
--vạch phân cách cho hai người họ có không gian riêng tư để...cười--
Sau khi cười được một trận thả ga, nó phi ngay về nhà để chuẩn bị quần áo đẹp. Nó nhìn đi nhìn lại cả tủ đồ, toàn là dồ công sở, dồ ngủ, đồ công sở...AAAAAAAAA, nó phát hiện ra có một bộ đồ bị nó "bỏ hoang" khoảng hơn một năm rồi, chả là cái lần mẹ nó bắt ép đi xem mắt đã chuẩn bị cho nó nhưng nó đợi mãi mà chưa đến nên bỏ về luôn, mẹ nó cũng đành từ bỏ ước mơ có cháu ngoại. Nó là người chúa ghét mặc váy nhưng vì lần này được thăng chức nên đành "phủi bụi" cho em váy tội nghiệp một lần.
Chiếc váy đó màu phấn hồng, có in những hình quả dâu nên nó nhìn cũng đáng yêu hơn, may mà chiếc váy đó dài qua đầu gối nên nó có thể kết hợp với dôi giầy thể thao màu dâu luôn. Nó nghĩ đi nghĩ lại, vẫn thắc mắc là đi ăn cơm với boss mà ăn mặc thế này có đắc tội đại nhân không nhỉ. Nhưng nó lại đánh bay cái suy nghĩ đó đi vì không mặc cái váy đó thì chẳng nhẽ mặc đồ ngủ đến. Thế là nó bắt taxi đến chỗ hẹn.
--đường phân cách bắt taxi--
Nó đến nơi thì thấy một người đàn ông mặc Âu phục, đang ngồi chống tay lên bàn chờ ai đó, mấy người động vật giống cái xung quanh thì nhìn anh ta với ánh mắt thèm thuồng. Vì nó đã từng nghe nhân viên công ty buôn chuyện về độ sát gái của boss nên biết chắc đó là anh. Nó bước tới chào hắn một tiến rồi ngồi xuống chỗ đối diện.
- Hôm nay cô mặc thế này rất...- khi nó ngồi xuống, hắn không chào hỏi gì mà đã phán một câu khiến nó hơi khó chịu nhưng nó lại nghĩ là lỗi do nó nên rối rít xin lỗi.
- Tôi mặc thế này không vừa ý anh thì cho tôi xin lỗi tại ở nhà tôi chỉ có bộ này...- Nó đang biện hộ thì hắn cắt lời
- Không, ý tôi là cô mặc thế này rất xinh- Nó như không tin vào tai mình, mọi người trong công ty nói boss rất lạnh lùng và không bao giờ có cảm tình với con gái, vị boss đấy bây giờ đang khen nó sao, hay là th..th..thích nó rồi. KHÔNG THỂ NÀO, đó chỉ là một lời xã giao thôi- nó nỡ giập tắt cái suy nghĩ đấy bằng một câu nó coi là xã giao.
- À, tôi hiểu ý anh, anh hẹn tôi ra đây chắc hẳn có việc cần thông báo.
- Ukm, nếu cô không phiền, tôi muốn cô là thư kí riêng cho tôi ngay ngày mai.- hắn nói bằng giọng bình thản còn nó sốc đến nỗi mồm há hốc, mắt trợn ngược vì boss mà nó biết không bao giờ gần gũi phụ nữ, tuyển thư kí cũng phải là nam mà nó lại được làm thư kí của anh. Boss ơi, chắc hôm nay anh bị mát dây. Sau một hồi hoảng loạn tinh thần, nó mới nói được một câu đồng ý, hai người ăn trưa xong thì ai về nhà nấy.
Nó vì phải bận chuẩn bị tài liệu nên chiều hôm đó nghỉ.
Mới bước chân lên phòng là nó đã chia sẻ sự việc gây sốc này với Thiên, và cả buổi chiều và tối hôm đó, hai người bạn thân đã cùng nhau chịu cú sốc mạnh mẽ do boss gây ra.
Truyện khác cùng thể loại
15 chương
74 chương
47 chương
76 chương
350 chương
9 chương