Tuyệt địa sủng ái

Chương 2 : Tuyệt địa sủng ái

Buổi sáng Lucifer livestream nên không tiếp khách, Lâm Dã được sắp xếp đợi ở phòng khách, Giang Húc bưng chén nước cho anh xong ra cửa nghe điện thoại. Lâm Dã vừa chờ là chờ đến hai giờ trưa, anh hơi không kiên nhẫn thì cửa phòng bị đẩy ra. Ngẩng đầu liền thấy người đàn ông nhuộm một đầu tóc vàng khoa trương, màu da tái nhợt không khỏe mạnh, nhìn qua mười phần mỏi mệt.   Lucifer.   Ánh mắt chạm nhau, đuôi mắt Lucifer giương lên, mười phần khinh thường nhìn Lâm Dã, giọng nói hơi khàn khàn nói, “Lâm Dã?” Ngữ khí của anh ta không chút khách khí, anh ta cầm bình nước uống một hớp, quay đầu hô, “A Húc! Người đâu?”   “Ở đây.” Giang Húc chạy vội xuống lầu, vọt thẳng tới cười nịnh nọt mang theo lấy lòng, “Lâm Dã, Dã ca. Đây là Lucifer, Tây Pháp ca.”   Lâm Dã cho Giang Húc mặt mũi đứng dậy vươn tay, nhưng Lucifer không bắt tay với anh, dò xét Lâm Dã từ trên xuống dưới, “Tay cậu phế rồi?”   Lâm Dã híp mắt lại, tay của anh hạ xuống nói, “Cái gì?”   “Quán quân thế giới à.” Lucifer cười như không cười, nhìn Lâm Dã như rác rưởi, quay người đi ra ngoài, “Cho quán quân thế giới mặt mũi, buổi trưa cho cậu ta dùng máy tính của Đại Hùng livestream thi đấu, xem thử thực lực của quán quân thế giới.”   Lâm Dã siết chặt nắm đấm, huyết dịch đều nguội đi, ngấm vào tâm can lạnh buốt.   Lucifer đi lên lầu, Lâm Dã híp mắt.   “Dã ca, Tây Pháp ca không có ý gì đâu, cậu đừng nghĩ nhiều.” Giang Húc cười theo thấp giọng nói, “Hắn nói chuyện không dễ nghe, Dã ca, cậu mất tích hai năm, hai năm trước ai cũng biết cậu đứng đầu, nhưng bây giờ --” Giang Húc làm tròn bổn phận công việc thuộc về mình, cậu ta dừng lại một chút, “Dã ca, cơ hội không nhiều, hay là thử một chút?”   Lâm Dã là bạn cậu ta, nhưng Lucifer là ông chủ cậu ta. Hai năm trước Giang Húc có thể không sợ, bây giờ cậu ta không thể, cậu ta phải cười làm lành khắp nơi mới có cơm ăn.   Đây chính là thực tế.   Lâm Dã kéo khóa áo lông, cất tốt điện thoại vào túi, “Máy tính ở đâu?”   Giang Húc sững sờ, lập tức vội vàng đi trước dẫn đường, “Tầng hai, đi bên này.”   Tầng hai để một cái màn hình trực tiếp lớn ở giữa, để hai cái máy tính, trong đó một cái là của Đại Hùng phát trực tiếp. Lâm Dã ngồi xuống bật máy tính lên, Giang Húc nói, “Livestream thi đấu do Quả Dứa tổ chức, Quả Dứa Trực tiếp nên streamer tuyến một đều sẽ tham gia ăn gà [1].”   [1] Ăn gà: tiếng lóng trong game, chỉ sự chiến thắng, giành top 1.   Lâm Dã cái gì cũng không nghe, bàn tay anh đặt trên bàn phím gõ. Bàn phím là trục đen, cùm cụp một tiếng. Thế giới an tĩnh lại, anh nhìn màn hình máy tính, lại gõ bàn phím một chút.   Từ sau khi tay bị chấn thương anh đã chuyển sang dùng trục đỏ mềm hơn, mềm đến mức anh cũng quên xúc cảm của trục đen [2].   [2] Trục đen, trục đỏ: Sự khác biệt giữa Red Switch và Black Switch là lực nhấn cần thiết: Black đòi hỏi lực nhấn lên tới 60 gram do đó sẽ giảm bớt khả năng nhấn nhầm phím, phục vụ tốt cho nhu cầu của các game thủ. Với lực nhấn cao như vậy, Black cũng sẽ khiến người dùng mệt mỏi hơn Red (lực nhấn 45 gram).   “Thiết bị ở đây đều là thiết bị quen dùng của Đại Hùng, cậu dùng đỡ trước.”   Lâm Dã trầm mặc như trước, Giang Húc đi tới đem tài khoản mật khẩu để trên bàn, nói, “Lúc chơi game cố gắng tặng tài nguyên cho Tây Pháp ca, anh ấy là đội trưởng.”   “Cậu dùng YY Đại Hùng, vào phòng trước.” Giang Húc nói, “Ba giờ bắt đầu, cậu có thể không nói gì, Đại Hùng không mở livestream.”   Lâm Dã vẫn không nhúc nhích như cũ, anh ngồi thẳng tắp, lưng tạo thành đường thẳng với ghế dựa eSport.   Trong phòng mở điều hòa, nhiệt độ rất cao.   “Tôi đi ra ngoài trước, cậu cần gì thì cứ gọi tôi.”   Lâm Dã cởi áo khoác lông xuống, cầm tai nghe trên bàn đeo lên, mở trò chơi ra. Không phải tai nghe chuyên nghiệp, âm thanh nghe không được rõ, loại tai nghe này sẽ không xuất hiện trong thiết bị điện tử của tuyển thủ chuyên nghiệp.   Có lẽ Đại Hùng đánh chả ra sao, không cần nghe âm thanh để phân biệt vị trí, Lâm Dã đăng nhập YY tiến vào kênh trò chuyện liền nghe được tiếng nói chuyện.   Điệp Y: “Đại Hùng thật sự tìm chết, đắc tội Tây Pháp ca làm gì?”   Tiểu Kiều: “Sao Đại Hùng lại vào đây!!!”   Lâm Dã: “…”   Sau đó kênh YY yên tĩnh không tiếng động, Lâm Dã đi vào sân huấn luyện đè ép súng nửa giờ, âm thanh Lucifer từ trong tai nghe truyền tới, “Lên server Châu Á.”   Lâm Dã rời khỏi phòng huấn luyện, vừa vào server Châu Á thì bị kéo vào tổ đội.   Lâm Dã chống khủy tay lên bàn nghiêng người, bây giờ xương sống anh không tốt, ngồi lâu sẽ bị đau. Mười lăm tuổi bắt đầu chơi game, mười sáu tuổi tham gia đào tạo trẻ ký kết với chiến đội FW, mười tám tuổi cầm giải thưởng quán quân khắp nơi trong nước, mười chín tuổi đứng trên đài lĩnh thưởng quán quân thế giới. Hai mươi tuổi bị chấn thương trạng thái xuống cấp, hai mươi mốt tuổi, anh rời đội giải nghệ.   Phía trên bên phải giao diện livestream nhảy ra pop-up: Livestream thi đấu của Quả Dứa, giải thưởng mười vạn chờ bạn cầm.   Lại nhìn tên trận đấu phía trên phòng hoạt động, livestream thi đấu của Quả Dứa.   “Có mười vạn tiền thưởng?” Anh thuận miệng hỏi.   “Đúng là mười vạn, sao? Cậu còn muốn cầm?” Giọng nói lạnh lẽo của Lucifer truyền tới, nói, “Giới thiệu anh trai nhỏ số ba của chúng ta, Hawk.”   Đầu óc Lâm Dã trống rỗng, lúc trước Giang Húc nói sẽ không bại lộ thân phận của anh, sẽ không để anh dùng ID Hawk. Hai năm, hơn 700 ngày, anh lại lần nữa nghe được tên này.   “Các người không nghe nhầm, chính là Hawk hai năm trước giải nghệ, cựu đội trưởng chiến đội FW.” Tiếng cười Lucifer phảng phất thấm đầy nọc độc của rắn độc, anh ta nhẹ nhàng châm chọc, “Tuyển thủ chuyên nghiệp đầu tiên đạt được chức quán quân thế giới Tuyệt Địa Cầu Sinh, hắn trở về, bây giờ chúng ta sẽ xem thao tác của quán quân -- à không, thao tác của cựu quán quân.”   Lâm Dã lẳng lặng nhìn màn hình máy tính, ngày này sớm muộn sẽ tới.   “Hôm nay Đại Hùng không livestream, hắn dùng tài khoản Đại Hùng.” Lucifer nói, “K thần trở về, các người có sợ không?”   Hawk, K thần.   Lâm Dã cười nhạo, anh lấy thuốc lá từ trong túi ra cắn, lúc cầm bật lửa tay run, anh hít một hơi thật sâu mới dùng bật lửa châm thuốc. Hung ác hít một hơi, màn hình vi tính tối đi, anh nhìn thấy màn hình chiếu ra khuôn mặt dữ tợn tái nhợt của mình. Lâm Dã liếm khóe môi, lấy điếu thuốc ra xoa nhẹ mặt đen, gõ xuống bàn phím.   “K thần, chào hỏi mọi người đi.”   Lâm Dã nghe được giọng nói mỉa mai của Lucifer, giọng nói hai người còn lại trong YY hoàn toàn yên tĩnh.   “Có nghe thấy không? Gọi ngươi đó.”   Lâm Dã lại hút một hơi thuốc lá, anh nhìn ID của Lucifer trên màn hình máy tính, lấy điếu thuốc xuống gõ rơi tàn thuốc, giọng nói khàn khàn vang lên, “Tôi là Hawk”   Dừng lại lâu chút, Lâm Dã nói, “Đã lâu không gặp.”   Ba giờ năm phút, trò chơi bắt đầu, Lâm Dã kéo cổ áo áo len xuống thì nghe Lucifer trên máy bay hô lên, “Sân bay.”   Mắt Lâm Dã nhìn tuyến bay, sân bay có ít nhất ba nhóm, Lucifer đủ cuồng vọng.   Quả nhiên, lúc Lâm Dã đáp xuống thì thấy ba nhóm kia cũng đáp xuống, Lucifer chọn nhà C, rơi xuống đất liền bị hạ. Lâm Dã cách anh ta gần nhất nhặt được cây AK, nhưng người ngã xuống là Lucifer, thế là anh quay đầu đi.   Góc trên phải bắn ra: KG-TigerK giết chết Lucifer.   “KG cũng tham gia trận đấu?” Tiểu Kiều kinh ngạc nói.   “KG ký hợp đồng với Quả Dứa.” Lucifer khó chịu tới cực điểm, Lâm Dã là cố ý, mẹ nó!   Anh ta nghiến răng nghiến lợi quan sát trận đấu của Lâm Dã, cười lạnh nói, “Đến, chúng ta cùng nhìn xem thao tác của quán quân.”   Lâm Dã nhảy ra khỏi cửa sổ lầu hai, trong không trung nổ súng hạ Thiên Minh ở lầu một, Thiên Minh đứng thứ hai KG, cũng có tên trên bảng. Mặt Lucifer càng âm trầm, Lâm Dã trèo vào cửa sổ gạt [3] Thiên Minh, anh như không thấy Scar-L kế bên mà nhặt Mini14.   [3] Gạt: Thuật ngữ trong PUBG, nghĩa cũng giống như giết nhưng mà giết nặng nề hơn và thường xuất hiện trên bảng thông báo đánh giết. Gạt nghĩa là gạt chân, làm cho đội đó bị mất thành viên và không có cơ hội cứu thành viên đó.   Mưa đạn 1: Hawk khôi phục trạng thái rồi? Giết Thiên Minh???   Mưa đạn 2: Trên lưng Hawk là 98K mà? Sao cậu ta lại nhặt Mini14? Chơi hai cây sniper [6]?   [4] Sniper: súng bắn tỉa, súng ngắm. Gồm những cây như AWM, Kar98K, M24, Mini14...   Lucifer đóng camera, đốt một điếu thuốc, trước kia Lâm Dã đánh vị trí đột kích. Sao lại chơi hai cây sniper? Đây là đang trào phúng ai?   Lâm Dã đã nhanh chóng chỉnh lý tốt vật tư ra khỏi căn phòng, giọng nói của nam thần từ trong tai nghe truyền tới, “Số hai, đi theo tôi.”   Số hai là Tiểu Kiều, mặt mê man khiêng súng đuổi theo, Lucifer chết rồi, Lâm Dã cầm vị trí chỉ huy. Trận đấu kiểu vậy không có cách nào tự sát nha? Không biết Lucifer sẽ nghĩ sao?   “Đi lên.” Mệnh lệnh Lâm Dã.   Lúc này cái gì Tiểu Kiều cũng không nghĩ, mặc kệ, đánh trước đã.   Hai người đứng ở cầu thang lầu hai, một trái một phải. Lâm Dã ném bom, nói, “Lên trước.”   Tiều Kiều: “Hả?”   Lâm Dã nói, “Cô đi lên trước.”   Tiểu Kiều hồi phục tinh thần xông lên trước bị hạ, người xem: “…”   Hoàn toàn ra khỏi vị trí, Tiểu Kiều cũng mê man, anh là streamer giải trí à!   Tốc độ Lâm Dã ở phía sau rất nhanh, bên trái thăm dò muốn gạt Tiểu Kiều, Lâm Dã ba phát hạ, lách mình trở về, hư giáp, bên phải thăm dò lần nữa, chưa lấy lại tinh thần liền bị giết [5].   [5] Trong trường hợp khi đội chỉ còn hai người mà trong đó một người bị hạ đang ôm bụng đợi cứu thì người còn lại nếu bị hạ thì sẽ chết luôn cả hai.   Lâm Dã nạp đầy đạn, cứu Tiểu Kiểu xong để túi y tế xuống đất, nhặt được giáp một quay đầu nhảy qua cửa sổ, giết cục cảnh sát.   Tiểu Kiều: “…”   Sân bay tổng cộng mười sáu người nhảy, Lầm Dã cầm tám đầu người, Tiều Kiều với Điệp Y bỏ mình. Người cuối cùng ở giá thép, chính là TigerK.   Vòng bo [6] quét tới P thành, phải đi.   [6] Vòng bo (bo): trong trận sẽ có nhiều vòng bo, mỗi vòng có số giây thu bo khác nhau. Đến lúc đó hệ thống sẽ hiện vòng bo trên bản đồ hiển thị bo thu vô đâu và thời gian để chạy bo. Nếu vô bo kịp sẽ không mất máu, ở ngoài bo sẽ bị bo độc đốt mất máu, vòng bo càng cao (bo thứ 3,4,5...) đốt càng đau.   Ven đường có một chiếc xe, Lâm Dã định lái xe đi, không dây dưa với TigerK.   Vừa mới thò đầu ra, M24 có giảm thanh, một phát bắn hư giáp ba của anh, Lâm Dã lại rụt trở về.   Nhưng một phát này mở ra, TigerK cũng không thể đi.   Mắt TigerK nhìn mưa đạn, theo thói quen sờ hình xăm trên ngón vô danh trên tay trái.   “Con hàng này bật hack à?” Thiên Minh quay đầu nhìn TigerK, ba người bọn họ đều chết trong tay người này, “Chơi hai cây sniper ở sân bay còn là người sao? Mỗi một súng đều là đầu, trâu bò như vậy sao không đánh chức nghiệp?” Thiên Minh vừa uống nước vừa hô hô trách trách, “Lão Phì! Gọi điện thoại cho Quả Dứa, báo cáo người này bật hack, để bọn họ mau chóng xử lý.”   “Không phải hack.”   Đối diện quăng khói, tiếng xe vang, Thiên Minh nói, “Ngăn hắn lại, hắn muốn chạy.”   TigerK không nhúc nhích.   Khói dần tản đi, TigerK uống thuốc, hắn cược người kia không đi.   Cái băng gạc cuối cùng, bọn họ ăn bo đốt lần hai.   TigerK động trước, một động tác nhỏ như vậy. 98K liền đánh lên người TigerK trên giá thép, tóe lên tia lửa. Anh quả nhiên không đi, một phát này cũng làm cho TigerK tìm được sơ hở ở đối diện. Anh lộ ra da đầu, TigerK nghiêng người bấm máy, sau một phút màn hình tối xuống.   98K một phát nổ đầu, so với TigerK càng nhanh.   “Đệt!” Thiên Minh lấy tai nghe xuống nện lên mặt bàn, nổi giận đùng đùng, “Bắn tỉa với cậu có thể thắng, người chơi bình thường sao làm được?”   Ánh mắt TigerK rủ xuống, ngón tay khớp xương rõ ràng vuốt ve con chuột, hai tay lập tức mở ra đẩy bàn phím ra. Ngửa ra sau dựa vào ghế, nhìn chăm chú lên màn hình máy tính, ước chừng nửa phút, hắn mở miệng, “Anh ấy không phải người chơi bình thường.”   “Cái gì?”   "Anh ấy là Hawk.”