Tuyệt địa sủng ái
Chương 3 : Tuyệt địa sủng ái
Ánh mắt Lucifer âm trầm xuống, Lâm Dã khôi phục trạng thái rồi? Nhanh như vậy?
“Tây Pháp ca? Anh cảm thấy --”
Lucifer quay đầu liếc Giang Húc, Giang Húc thấy sắc mặt anh ta không đúng, ngậm miệng cười trừ. Lucifer mở nhạc giữa livestream, đứng dậy ra khỏi phòng.
Tính tình Lucifer rất kém, hỉ nộ vô thường, Giang Húc làm quản lý cũng không dễ dàng, hầu hạ anh ta như hầu hạ đại gia, “Tây Pháp ca, thế nào?”
“Hai năm nay Lâm Dã làm gì?” Lucifer rút ra điếu thuốc ở ngoài hành lang châm lửa, “Có tham gia huấn luyện?”
Khói thuốc màu trắng quanh quẩn trên bàn tay hơi tái nhợt của Lucifer, gọi Lâm Dã tới là ý của Lucifer, phản ứng bây giờ của Lucifer, Giang Húc có chút nhìn không rõ.
“Chắc không có, tay của cậu ấy rất nghiêm trọng, nếu không cũng không giải nghệ chật vật như vậy.” Giang Húc nói.
“Không tham gia huấn luyện mà đánh được như vậy?” Lucifer vô cùng bất mãn Giang Húc, “Cái gì là chắc không có? Có chắc chắn không?”
Giang Húc không nói lời nào, Lucifer không có chỗ xả giận, “Cậu biết những gì?”
“Khoảng thời gian trước ba cậu ấy qua đời, cậu ấy mới đến Giang Thành, trước đó vẫn luôn ở bệnh viện dưới quê chăm sóc ba.”
Lucifer hút thuốc bắt đầu nuốt mây nhả khói, Giang Húc quan sát nét mặt anh ta, dừng lại một lát dò hỏi, “Vậy chúng ta có ký hợp đồng với cậu ấy không?”
“Ký.” Lucifer lại hút một hơi thuốc, chẳng thèm ngó tới cười nhạo, “Ký hợp đồng dài chút.”
Giang Húc không rõ ý lắm, Lucifer tất nhiên không thích Lâm Dã, vậy tại sao còn muốn ký?
Lucifer quay người trở về, nhẹ nhàng nói, “Hawk đã từng rất khí phách, K thần. Bây giờ ở trước mặt tôi vẫy đuôi cầu chiếu cố, có phải rất thoải mái không? Tiền này xài đáng giá.”
Giang Húc chờ Lucifer đi khỏi, hung hăng lau mặt một cái, nhanh chóng điều chỉnh lại cảm xúc, đi tới phòng Lâm Dã.
Lâm Dã chơi game hết sức chăm chú, TigerK bắn tỉa rất tốt, vừa rồi anh có thể giáp mặt là do TigerK nhường. Ngón tay Lâm Dã ẩn ẩn đau, uống thuốc lái xe vào bo. Thi đấu điện tử đổi mới quá nhanh, Trường Giang sóng sau đè sóng trước, bây giờ anh là sóng cũ sắp chết trên bờ cát.
Lâm Dã dừng xe ở P thành tìm vị trí an toàn, mới buông tay vuốt vuốt cổ tay đau đớn. Trận tranh đấu vừa rồi, anh dùng hết toàn lực.
Mồ hôi thuận theo cổ anh lăn xuống trong áo lông, Lâm Dã bấm mi tâm một cái, cắn răng đặt tay lên bàn phím lần nữa, anh không muốn thua.
Không có kình địch là TigerK, Lâm Dã hơi nhẹ nhõm chút. Vòng bo cuối quét tới Farm, còn lại năm người, Lâm Dã nghe tiếng Tiểu Kiều thấp giọng nói trong tai nghe, “Một chọi bốn, K thần cố lên!”
Số trời cho bo quét chỗ đối diện, Lâm Dã lại liếm khóe môi.
“Vận khí không tốt, ý trời đã định.” Điệp Y thở dài, bọn họ không có địch ý với Lâm Dã, tuổi bọn họ còn nhỏ, lúc nhập ngũ thì Hawk đã giải nghệ từ lâu.
Bốn mươi giây cuối cùng, Lâm Dã nhất định phải vào bo, nếu không anh sẽ bị bo đốt chết.
Lâm Dã di chuyển, lợi dụng khói đổi súng. Trước mặt hình thành nhiều đội, cũng đoán được ý đồ vào bo của Lâm Dã, lập tức điên cuồng ném bom chặn lại. Bốn đánh một, bọn họ cũng không để người này vào mắt.
Sau một phút, bên phải bị một phát AWM giết chết. Lúc này phải có bắn tỉa hoặc cao thủ hoặc là sa điêu [1]. Trong tai nghe có tiếng kinh hô, Lâm Dã giơ lên khóe miệng, anh không phải sa điêu, anh là Hawk.
[1] Sa điêu: Là ánh mắt nhắm chuẩn như diều hâu (chim ưng) mà Hawk nghĩa là diều hâu.
Nhanh chóng nằm xuống đổi sang Mini14, đạn trên mặt đất tóe lên tro bụi, tiếng bom ầm ĩ, anh đứng dậy lần nữa dùng khói để che chắn giết một người bên trái.
Khói sắp tản đi, tám giây cuối cùng, tất cả mọi người cho là anh sẽ nằm xuống ném khói. Lâm Dã lại đổi súng trường, trong nháy mắt trước mặt có một người dùng AWM. Gần như cùng lúc đó toàn bộ giáp trên đầu anh vỡ tung, bo độc co lại anh nhanh chóng nằm xuống đổi sang Mini14 giết chết người cuối cùng.
Thanh máu của anh chỉ còn một chút, thao tác cực hạn.
Đại cát đại lợi, đêm nay ăn gà!
Bên tai vẫn là tiếng nổ vang rền, Lâm Dã lẳng lặng nhìn màn hình, đầu ngón tay run rẩy rất nhỏ. Mười lăm tuổi anh tiếp xúc trò chơi, mười sáu tuổi tiến vào đào tạo trẻ chuyên nghiệp, năm mười tám tuổi cầm giải quán quân khắp trong nước, mười chín tuổi bắt được chức quán quân thế giới.
“Dã ca trở lại đỉnh cao, trâu bò!”
Lâm Dã quay đầu mắt đen chăm chú nhìn Giang Húc, Giang Húc giơ ngón cái lên, “Một loạt thao tác cuối cùng thiên tú! Tây Pháp ca rất thưởng thức cậu, đánh xong trận chiều nay chúng ta đi xem hợp đồng.”
Lông mày sắc bén của Lâm Dã giương cao, chợt nở nụ cười.
Da Lâm Dã rất trắng, giữ lại tóc mái ngay ngắn hơi dài. Lúc không lộ vẻ gì, anh hờ hững cao lãnh, ngũ quan tinh xảo chìm trong giá lạnh. Khi cười phảng phất như trở lại năm đó, đôi mắt xanh trong vắt tràn ngập ngạo khí.
“Thắng cuộc thi này có thể nhận mười vạn không?”
Giang Húc không nghĩ tới Lâm Dã sẽ nhớ thương mười vạn tiền thưởng, tạm ngừng nói, “Chút tôi hỏi ông chủ, có lẽ ký hợp đồng xong sẽ chia cho cậu, cậu cứ yên tâm, ông chủ chúng tôi rất hào phóng với tiền bạc.”
Lâm Dã dùng ngón tay trỏ khẽ chọc mặt bàn, anh nghiêng người, giọng nói nhẹ nhàng chậm chạp, “Nếu tôi không ký thì sao?”
Giang Húc kinh ngạc: “Hả?”
“Tôi không muốn ký, có tiền thưởng phiền cậu gửi tới tài khoản tôi.” Lâm Dã cầm hợp đồng trên bàn lên ghi, viết một dãy số, quăng bút xuống đứng dậy mặc áo lông, “Tôi đi trước, gặp lại.”
Lâm Dã vượt qua Giang Húc ra khỏi phòng, nhanh chân ra khỏi biệt thự.
Anh nhớ ra Lucifer là ai, Lucifer từng thi đấu chuyên nghiệp Tuyệt Địa Cầu Sinh, á quân cuộc thi Hoàng Kim Tái.
Không khí lạnh đập vào mặt, Lâm Dã đội mũ áo lông, hai tay đút túi ra khỏi cư xá. Điện thoại vang lên, Lâm Dã lấy điện thoại ra nhìn thấy tên gọi là Giang Húc, cúp điện thoại chuyển thành yên lặng.
Đi mẹ nhà cậu ta!
Buổi tối Giang Húc gửi tin nhắn tới, đầu tiên là tràn đầy tình cảm chân thành khuyên anh ký kết, sau khi Lâm Dã từ chối mới nói lời chính đáng nói, “Cậu không ký hợp đồng với công ty chúng tôi, tiền thưởng không có cách nào chia cho cậu, thật xin lỗi.”
Lâm Dã đốt một điếu thuốc ngồi xuống trước máy tính, cúp điện thoại ném lên bàn. Mở chương trình phát trực tiếp của Quả Dứa, vị trí đề cử lớn nhất trên trang chủ viết KG Trực tiếp bên Quả Dứa.
Lâm Dã híp mắt gảy rơi tàn thuốc, nhìn màn hình máy tính, trong lòng lại hoàn toàn không có mục tiêu. Hai mươi tuổi chấn thương trạng thái xuống cấp, hai mươi mốt tuổi giải nghệ, đánh chuyên nghiệp sáu năm, toàn bộ thanh xuân.
Đóng kênh phát trực tiếp Quả Dứa, Lâm Dã lại mở giao diện trò chơi. Anh vuốt ve bàn phím, nhìn giao diện quen thuộc, sau một hồi đăng nhập ID trò chơi của mình, tiến vào server Châu Á.
Lâm Dã chơi góc nhìn FPP, thói quen nghề nghiệp, tiến vào trò chơi nhìn thấy phía trên góc bên phải xuất hiện tên thi đấu chuyên nghiệp bị đánh bại mới phản ứng được, anh không thay đổi góc nhìn.
Lâm Dã nhảy dù chậm, bây giờ rơi xuống sẽ bị biến thành bia ngắm, anh định quay đầu đánh dã chiến, liền thấy góc bên phải nhảy qua một cái ID quen thuộc.
KG-TigerK dùng AKM giết chết JING.
TigerK?
Trong nước chơi FPP hơn nửa là tuyển thủ chuyên nghiệp, tỉ lệ gặp được TigerK rất cao.
Lâm Dã thay đổi đường bay, không đánh dã chiến.
Lâm Dã rơi xuống trên thùng container phía sau kho số ba, nhặt được một cây QBZ thì nghe được tiếng bước chân. Anh nhấn tắt điếu thuốc vào trong gạt tàn, băng đạn nạp đầy, quay người núp vô tường.
Một hai ba, xoay người bắn liên tục, trực tiếp bắn chết, bảng hạ gục nhảy ra ID Hawk.
Lâm Dã sửng sốt một chút, mới phản ứng được mình đăng nhập sai tên.
Thiên Minh xông lên tầng ba giết người loot [2] đồ trong hòm, vui sướng huýt sao, “ZA nhảy kho số ba đều không tránh khỏi vận mệnh, trình độ thật sự.”
[2] Loot: thuật ngữ trong PUBG, thay thế cho từ nhặt, lấy...
Mới vừa rồi fan hâm mộ ZA còn xoát màn đạn muốn ZA cùng KG quyết đấu, nghe được lời Thiên Minh nói vùng vẫy giãy chết tiếp tục xoát, “Chỉ chết y tá thôi mà.”
“Ồ! ZA bị diệt đội.” Thanh âm Thiên Minh không chút che giấu cười trên nỗi đau của người khác, “Bị một người diệt đội, có tiền đồ quá nhỉ? Để tôi xem tên ID là gì?”
Tất cả màn đạn đều là ha ha ha ha, trên màn hình đều là trào phúng.
“Hawk! U, ID K thần!”
Lông mày lạnh lùng của TigerK nhíu lại, một phát bắn tỉa hạ người sau núi, giọng nói lạnh lùng vang lên, “Có thể bắn không?”
“Không thành vấn đề.” Thiên Minh đỡ súng gạt người trên núi, nghe tiếng uống thuốc trong tai nghe, mở ra túi ăn vặt cắn một miếng cổ vịt tê cay, cay hít một hơi, hàm hồ báo chỗ. “Kho số ba một người, kho số hai một đội, chỗ khác giải quyết xong. Tôi đỡ kho số ba, các cậu ăn hết kho số hai.”‘
Ngón tay thon dài khớp xương rõ ràng của TigerK gõ nhẹ mặt bàn, Hawk, là anh à?
Hầu Tử với Tử Kình ăn ý mò tới gần kho số hai, TigerK leo lên mái nhà kho lớn đỡ súng. Kho số hai là một đội streamer, vừa mới thò đầu ra, TigerK nổ sung bắn tỉa hạ một người.
“Lên.” TigerK lời ít ý nhiều, hai người khác liền đi lên tới.
Bên tai một tiếng 98K thanh thúy, Thiên Minh lập tức mắng một câu thô tục, “Tôi thao! 98K của người này có vấn đề! Tôi vừa thò đầu ra đã bị bể đầu. Hai người đi đi, cứu không được.”
TigerK nghiêng người bấm máy, một viên đạn con thoi bắn chết hai người, lách mình trở về nạp đạn, thì nghe tiếng bước chân sau lưng. Không kịp nạp đạn, nhanh chóng đổi súng.
Một viên đạn thoi quét tới, Hầu Tử và Tử Kình trở lại, hai cây súng công kích mãnh liệt. Người đối diện căn bản không quan tâm đến hỏa lực khác, chỉ bắn TigerK, dùng một viên đạn thoi cuối cùng kết liễu TigerK, màn hình tối xuống.
TigerK: “…”
Trong livestream một mảnh im lặng, Thiên Minh bỏ cổ vịt xuống đập bàn cười vang, “Con hàng này nếu như không phải hack, tôi sẽ thêm hắn làm bạn tốt, rất có ý tứ!”
TigerK: “…”
Hầu Tử: “Người nào mà Thiên Minh đánh không lại đều là hack.”
Lâm Dã ném con chuột mở bia ra uống một ngụm, cảm giác hại người rất thoải mái. Hoạt động ngón tay vừa định thoát game, nghe được giọng nói trầm êm tai trong chế độ nghe toàn bộ, nói, “Có hứng thú đánh chuyên nghiệp không?”
Lâm Dã bị dọa run tay một cái, bia vung lên trên bàn phím, luống cuống tay chân rút giấy lau bia, nhanh chóng rời khỏi trò chơi. Loại chuyện không mấy vẻ vang cựu quán quân ngắm bắn hiện quán quân, nói ra sợ là bị người trong nghề cười nhạo.
Lấy lại ý thức.
Lâm Dã vội vàng chuyển đổi FPP, tuyệt đối đừng gặp lại chiến đội KG.
Trò chơi nhảy ra: KG-TigerK xin thêm bạn làm bạn tốt. Lâm Dã nhìn danh sách bạn tốt trống không, đem bia còn lại một hơi cạn sạch.
TigerK có nhận ra mình không? Lúc anh giải nghệ TigerK còn chưa nhập ngũ, anh với TigerK không có ân oán.
Lâm Dã bóp nghiến lon bia ném vào thùng rác, che che lấp lấp ngược lại lộ ra khả nghi.
Mở giao diện bạn tốt ra, đồng ý thêm.
Trên máy tính lập tức bắn ra lời mời tổ đội của KG-TigerK.
Truyện khác cùng thể loại
102 chương
74 chương
29 chương
11 chương
42 chương