Tuổi Học Trò - Những Năm Tháng Thật Đẹp
Chương 37 : Bất Tỉnh
Sáng hôm sau tỉnh dậy đã thấy nhỏ Tiên nằm bên cạnh rồi, chắc tối qua lại lén mò sang đây mà, giờ nhìn lại thấy cũng thương thật, tối qua em có hơi lạnh một tí. Hôm nay nhát đi mua đồ ăn sáng rồi, nằm ngắm nhỏ ngủ được một lúc em chịu méo nổi nữa đưa tay lên sờ má nhỏ, tay em có vẻ hơi lạnh làm nhỏ tỉnh :
_Oáp...ơ anh.....
_Anh cái gì ? tối ai cho sang mà ngủ.
_Anh còn giận em sao.
_Haha, anh đùa thôi, anh không để bụng cái vụ vớ vẩn đó đâu, cơ mà cũng phải đền chứ_Em chỉ tay vào chổ nào chắc các thím cũng biết.
_Thôi, anh chưa xúc miệng hôi lắm.
Đã thế anh đây chủ động, hôn xong nhỏ đánh thùm thụp :
_A, hôi quá, đi đánh răng nhanh đi.
VSCN, thây đồ xong xuôi em đèo nhỏ đến trường, ghé vào quán xôi quen thuộc ăn rồi vào học, hôm nay không thấy nhỏ Hằng đi chung với cha Thiện đó nữa nên cũng yên tâm. Vào lớp cũng định ngủ rồi, cơ mà học kì hai rồi phải lo học để kiếm điểm cộng vào lớp 10 nữa, nên cũng vác xác dậy mà nghe giảng. Đến giờ ra chơi đeo headphone vào nghe nhạc relax một tí thì thằng Nghĩa hối hả chạy vào :
_Thăng, thằng Bảo đang tán tỉnh nhỏ Tiên kìa.
Đếu mẹ, cả tháng có dính gì tới thằng này đâu, chắc thấy gái xinh lại tơm tớp đây mà, đm thằng khốn. Tức cmn tốc chạy xuống căn tin thì em nghe dân tình "Ồ" một cái rõ to, tiến vào xem thì mặt thằng Bảo đang đầy các chất gì đó màu vàng, tùy các thím nghĩ đó là chất gì nhé, em thì muốn đó là axit :)) đùa thôi :
_Đồ vô liêm sỉ_Tiên
_Đm, con này chảnh chó hả mày_Nó dơ tay lên định tát Tiê
Em bay vào chặn tay nó lại, dân tình lại "Ồ" tập hai :
_Cái đm, lại là mày, tính làm anh hùng cứu mĩ nhân hả con chó.
_Lớn rồi bớt tính đàn bà lại đi anh trai.
_Đcm, tụi mày đập chết cmn cho tao.
_Thử xem_Tiếng thằng Hoàng
Đìu tới đúng lúc như phim ấy nhể, bọn thằng Bảo thấy thằng Hoàng thì cũng teo nên rút, trong đám có thằng Thiện ngoái đầu lại nhìn nữa, nhìn cái lỗ ass nhà mày chứ nhìn :
_Này, em gan thế, có sao không, lân sau phải rủ anh đi căn tin nữa đấy đừng có đi một mình.
_Hihi, em không sao, cảm ơn anh_Nói xong nhỏ hôn vào má em.
Dân tình lại được dịp "Ồ" tập ba, em ngại quá kéo nhỏ lên lớp luôn, trên đường đi :
_Thế đếu nào tao lại tạo cơ hội cho chúng nó hôn nhau nhỉ_Hoàng
_Đấy, tao bảo rồi, để nó bị đập đi cho chừa_Nghĩa
_Á đm bữa nay cứng hả mày, đứng lại.
Em rượt nó quanh lớp rồi cũng vào tiết, ra về thì em vẫn đèo nhỏ nhưng không về nhà, hai đứa đi dạo trên mấy con đường vắng vắng mà nhiều cây ý, cũng lãng mạn, đang đi bỗng nhỏ Tiên lên tiếng :
_Ừm, anh này, có khi nào anh hết yêu em không ?
_Chà, để anh suy nghĩ phát nhỉ........à, có đấy.
_Lúc...lúc nào_Giọng có vè chúng xuống
_Ừm, là lúc anh chết ý, haha.
Nói xong nhỏ ôm em chặt cứng luôn, hình như con gái đến mấy cái lúc ấy ấy thì nhạy cảm hơn thì phải, đúng không các thím ?
_Em sợ lắm, tối qua em rất sợ anh biết không ?
_Ngốc, đã bảo anh không bận tâm mà, chắc đói rồi nên nói nhảm chứ gì, về ăn cơm thôi nhỉ ?
_Hihi, dạ.
Đang đi thì bỗng ở đâu ra 2 3 chiếc Wave ghẻ bây ra chặn đường, theo kinh nghiệm đọc f17 thì có hai phương án, phương án A là em bị đập nằm viện, phương án B thì có người đến lật kèo cơ mà cái B nghe có vẻ hư cấu, đường vắng teo người giúp còn chả có chứ lật kèo, thằng bịt mõm đi trước sủa :
_Đập nó !
Cái giọng này, thêm đôi mắt cứng ngắt méo cảm xúc đó, đít cmn thị là thằng Quân cơ mà em chỉ dám chắc 80% thôi vì nó bịt khẩu trang, nhỡ đâu anh em cũng nó cũng nên, em quay ra bảo nhỏ Tiên :
_Chỗ này cũng gần trường, em đi kêu người giúp nhanh đi, nghe anh.
Nhõ gật đầu một cái mắt rơm rơm nước rồi chạy đi, nếu là thằng Quân thì chắc chắn nó sẽ không cho người đuổi theo Tiên và đúng là như vậy, nó méo bận tâm đến Tiên. Lần lượt năm thằng bây vào em, em chỉ biết đưa tay lên thủ thôi chứ làm được gì, đánh được một lúc thì có thằng cầm cái tuýp phan vào đầu, em bất cmn tỉnh luôn.
Mở mắt ra thì cái cảm giác đầu tiên là mùi thuốc sát trùng và tiếp theo sau đó làm cảm giác ướt ướt nơi bàn tay, quay ra thì thấy nhỏ Tiên cùng với nhỏ Hằng luôn, nhỏ Tiên thì đang cầm tay em còn nhỏ Hằng thì đứng bên cạnh khóc :
_Ơ, hic...hic...anh tỉnh rồi sao...hic...hic sao lại ra nông nổi này_Hằng
_Anh không sao, bị có tí ở cái đầu ấy mà.
_Cũng may là em gặp được Hằng nên mới đưa anh vào viện được. anh không sao là tốt rồi_Tiên
Giờ em mới để ý mắt Tiên đỏ hoe, chắc lo lắng và khóc vì em nhiều lắm, chậc, lại thêm một lần nữa em làm hai người con gái này khổ, được một lúc thì Hằng cũng phải về, chỉ còn lại em và Tiên :
_Anh nghĩ là thằng Quân.
_Ơ, sao anh biết.
_Ánh mắt vào giọng nói của nó đã cho anh biết điều đó.
_Ban đầu em cũng nghĩ như vậy....nhưng Quân hiền lắm, lúc nào cũng đối xử tốt với em.
_Anh bị như thế này mà em vẫn còn binh nó sao.
_Em....em......
Bỗng cánh cửa mở toan, là bọn lớp em vào :
_Cái đm thằng nào đánh mày_Hoàng
_Chậc, dính vào gái xinh nó thế đấy cu_Phương
_Tao mua cháo bò nè, dậy mà nuốt đi mày_Nghĩa
Đúng là lũ bạn tốt có khác, không lúc nào là không bên cạnh
_Ừm tao cảm ơn, nhưng mà chuyện dài lắm mai đi học lại tao kể cho.
Ngồi được một lúc thì lũ chúng nó cũng ra về, em đổ cháo ra tô, nhỏ Tiên định đút cho em ăn, nhưng em bị cái đầu mà, tay chân vẫn còn tốt nên dành lại tự múc ăn thôi, nhỏ Tiên ngồi bên cạnh im lặng, ăn xong em cũng vờ ngủ. Khoảng tầm 5p thì có cái gì đó đặt lên môi em, hình như Tiên đang hôn em thì phải, em mở mắt ra ôm nhỏ và đáp trả lại nụ hôn, có vẻ Tiên hơn bất ngờ nhưng cũng để im, hôn xong nhỏ gục lên người em mà khóc :
_Anh....hic....hic....anh đừng đối xử với em như thế nữa được không....hic.....hic......
_Ừm....anh xin lỗi
_Em cũng...hic...xin lỗi.
_Anh buồn ngủ, lên giường nằm với anh.
Thế rồi em ôm nhỏ Tiên chìm vào giấc ngủ.
P/S: Cũng có nhiều bạn inb kêu mình post hình của Hằng lên, cũng tính post lên rồi có mà chả biết cách type vào trong bài, thím nào biết chỉ phát
Truyện khác cùng thể loại
12 chương
54 chương
10 chương
11 chương
10 chương