Tuổi Học Trò - Những Năm Tháng Thật Đẹp

Chương 34 : Những Ngày Đầu Năm

Không liên quan nhưng hôm nay em với nhỏ Tiên đi cái cầu tình yêu ở Đà Nẵng ấy, ờ thì cũng lãng mạn các thứ, có cặp đó móc khóa xong ôm nhau hôn hít các kiểu, hôn xong cái ông kia mới cầm chìa khóa quăng xuống sông, nhìn thì cũng gato lắm cơ mà em với nhỏ Tiên cũng có khóa 1 cái rồi nhưng méo phải ở đây, lúc ra về thì cứ tưởng chuyện bình thường ai dè đâu cái cặp vừa lúc nãy cãi nhau. Té ra thanh niên kia quăng mẹ nó cái chìa khóa xe xuống sông Hàn :)) bao hài cho cặp đôi yêu nhau. Có chuyện vui nên kể cho các thím thôi :)) giờ thì trở lại quá khứ thôi nào. Thức dậy với viễn cảnh khá giống khi sáng, có điều nhỏ nằm ở trên em nằm ở dưới, đúng chính tả 1000 lần vào mặt thím nào nghĩ bậy nhá, thật ra là em nằm dưới đất ấy, còn nhỏ Tiên nằm trên giường nhé :)), kiểu này chắc lại chen vào nằm rồi hất em xuống đây mà. Em cũng để nhỏ ngủ, vscn thì mới thấy đói cồn cào, cả sáng đến giờ ăn được có ổ bánh mì với cốc trà sửa, nhìn đồng hồ thì cũng 3h chiều rồi, ra đầu ngỏ mua hai tô hủ tiếu về, đang ăn ngon lành thì tự nhiên hai mắt tối thui, hình như tay ai thì phải : _Hihi, đố biết ai. _Đến bây giờ em vẫn còn chơi cái trò con nít này sao TIÊN. _Xí, làm người ta cụt cả hứng, cơ mà dám ăn mảnh ha. _Đâu, làm gì có, anh mua hai phần lận nhé, của em kia kìa. _Hihi, cảm ơn nha. _Ơ, cất công đi mua à chỉ cảm ơn thôi sao. _Được rồi, thế này chứ gì. Thế là nhỏ hôn và má em một cái, ờm cũng sướng, tạm tha :)). Nhìn nhỏ ăn trong yêu lắm, cái môi chu ra cái má phồng lên để thổi đồ ăn nhìn mà muốn cắn cho bỏ ghét, em ăn xong trước rồi để tô trong bồn luôn, tí nhỏ Tiên rửa, tính ra xem tivi thì có điện thoại, là bố của em : _Alô, con nghe nè. _Con Tiên dọn đến ở chưa con ? _Dạ rồi cơ mà sao không nói trước cho con thế. _Nói sao được, gấp gáp quá, với bố bé Tiên cũng giúp đỡ gia đình mình trong việc làm ăn, thôi con ở đó năm mới vui vẻ, bố gọi để hỏi thăm thôi, con cũng lớn rồi, lo mà chắm sóc bản thân tốt vào, học hành nữa, khi nào rãnh bố mẹ sẽ về. _Dạ vâng, cho con gửi lời thăm mẹ, tạm biệt bố. Công nhận không gặp bố mẹ thì có chút nhớ thật nhưng em thế này từ năm lớp sáu rồi, cứ vài tháng lại gặp một lần nên cũng quen và tự lập hơn tất nhiên là vẫn ăn bám tiền của bố mẹ gửi về. Vừa mới cúp xong lại có điện thoại đến tiếp, lần này là nhỏ Hằng : _Alô gọi anh có việc gì vậy ? _Em nghe nói Tiên đến ở chung với anh. _Ừm phải, đúng vậy. _Em cũng chỉ mong anh hạnh phúc và vui vẻ bên Tiên như thế cũng đủ làm em mãn nguyện mà vui vẻ sống tiếp rồi. _Em lại ngốc, anh vẫn ở bên em mà có đi trốn đi đâu. _Hihi, em biết mà, chúc anh năm mới vui vẻ nhé. _Huh ? mới có 4h thì năm mới cái gì chỉ là tết tây thôi mà. _Em chúc trước thôi, tại tối em có show rồi, sợ không chúc anh được. _Show méo gì thế, hẹn với thằng nào à ? _Từ lúc biết anh không có gì với em cái lũ mê em phải nói cứ bám lấy em, tối nay có một bạn cũng đẹp trai hẹn em đi chơi, đi thử cho biết mùi trai đẹp nó như thế nào ấy mà. _Haha, thấy trai đẹp là tơm tớp, thôi anh cúp đây, đi chơi vui vẻ nhé nhóc, có gì cứ điện anh. Như vậy là Hằng cũng đã vui vẻ mà chấp nhận một người anh trai là em, cũng mong nhỏ tìm được một người tốt để trao trái tim đã từng bị tổn thương kia đúng chổ, mở tivi ra xem một lúc thì Tiên cũng rửa chén xong : _Tối nay anh có đi với bạn không ? _Ừm không mà có đi thì đi đâu, Đà Nẵng làm gì có bắn pháo bông vào tết tây. _Thế thì mình lên tầng thượng đếm ngược cũng được, ở trên đó em thấy có cái lều cũ rồi kìa. Chả là lúc trước lớp 5 em đam mê ngắm sao chổi các thứ nên bảo bố làm cho cái "đài thiên vân", nghe nó thế chứ chỉ là cái lều với cái kính thiên vân tỉ nắm éo được "tắm" : _Èo, trên đó lâu rồi anh chưa giọn dẹp, giờ lên giọn thì lạnh lắm. _Không biết, anh phải lên giọn phụ em, thế có muốn tối nay vui không ? _Ờm, được rồi, cơ mà hôn vào má anh phát đi. _Hôn này_Nhỏ béo má em, đcm cái trò này còn thốn hơn cả nhéo ấy chứ. _Lo lên phụ tui đi ông tướng, được cái vòi vĩnh là nhanh. Hai đứa khoác hai cái áo khoác mỏng chống cmn lạnh đi lên sân thượng, trên này cũng khá rộng có điều lạnh bỏ mịa đi được, đứng trên này còn thấy được sân vận động Chi Lăng với cầu sông Hàn kia mà, bảo sao không lạnh : _Hừ...hừ....này em không lạnh hả...hừ... _Anh làm một tí thì hết lạnh thôi mà, à mà em có cách này chống lạnh vừa mới đọc trên mạng này. _Hừ.....hừ..cách gì...ưm...ưm...... Nhỏ đang ôm em các thím à, ôm chật cứng luôn ấy, đm hai cái quả cứ cạ cạ vào làm nóng hết cả người : _Hihi, thế nào, bớt lạnh chưa, người ta bảo lúc ôm nhau sẽ truyền hơi ấm cho nhau mà. _Ừ, bớt...bớt rồi_Có mà hơi ấm từ cặp vếu ấy. Nhỏ Hằng lâu cái kính còn em phải lâu cái lều, khiếp, bụi tùm lum, bịt khẩu trang rồi còn thấy dơ nữa là, loáng một tí thì cũng xong : _Anh này, vái ngày nữa em mua cây lên đây trồng nhé. _Ừm nếu em thích. _Công nhận anh ngốc thật, có một nơi tuyệt vời thế mà chả biết hưởng thụ gì cả. _À rồi, ngốc này. Em bế nhỏ lên quay vòng vòng luôn, cao 1m6 mà nhẹ hều à : _Á, được rồi em thua, em thua, cho em xuống. _Thôi người hai đứa toàn mồ hôi, anh đi tắm cái đã. Tắm xong thì cả hai cũng ra ngoài để mua đồ ăn mua hai lon coca zero với một cái bánh pizza kiểu mỹ ngồn ngộn thịt và...thịt. Trước khi về hai đứa còn đạp dạo đường Bạch Đằng nữa, đối với em và nhỏ thì con đường này là đẹp nhất Đà Nẵng luôn, con đường chứa bao kỉ niệm của tuổi học trò và tình yêu trong sáng cũng nhỏ đạp trên chiếc Phượng Hoàng cũng đủ làm em hạnh phúc rồi. Cơ mà lúc đi cũng có nhiều thằng lăm le Tiên lắm, em bảo nhỏ : _Này, xỏ tay vào túi áo anh đi. Nhỏ xỏ tay vào và em đạp vượt lên lũ kia trước con mắt ngỡ cmn ngàng. Hô hô, tội nghiệp cái lũ thiếu hơi gái. Về đến nhà bầy biện đồ ăn ra đầy đủ, và tất nhiên là không thể thiếu cái lap rồi. Mở kênh VTV 3 lên thấy ở các thành phố khác đi đón tết tây chả khác nào đón tết mình, người người đi ngập cả phố, em với nhỏ ngồi co ro trong lều, ăn pizza uống coca zero, bây giờ thì mới có 11h30 thôi, bỗng nhỏ hỏi : _Anh này, giờ mình nhìn vào cái kính thiên vân kia thì có thấy cái gì không ? _Ừm anh cũng không biết, nếu muốn anh chỉ cho. Thế là em cũng bày nhỏ cách dùng, trông nhỏ có vẻ phấn khích lắm, cứ nhảy đựng lên, chơi với cái kính được một lúc thì cũng đến giờ : _5,4,3,2,1........CHÚC MỪNG NĂM MỚI NGỐC CỦA EM_Hét to muốn banh lỗ nhỉ _Uầy em hét to thế, anh định chúc em mà em hét lấn cả tiếng của anh. _Hihi, em yêu anh_Nhỏ tựa đầu vào vai em rồi co ro trong cái mền bên trong lều. _Chà, tính ra thì em nói yêu anh ba lần và cũng hôn anh bốn lần rồi nhỉ. _Oa, anh cũng nhớ sao. _Tất nhiên rồi, giây phút hạnh phúc nhất mà. Hai đứa nhìn vào màn hình lap xem pháo hoa ở Hà Nội, công nhận đẹp thật. Được một lúc thì cũng buồn ngủ, dọn dẹp rồi đi xuống nhà : _Tối nay lo ngủ ở phòng mình đi đấy, đừng có tót qua phòng anh nữa. _Ờ thì cái đó phải xem xét cái độ nhớ nhung cái đã, nếu nhớ quá làm em khó ngủ thì em sẽ sang, hihi. _Bó tay em luôn, lúc sang thì đừng có làm gì bậy bạ đấy nhé. _Ơ em mới là người phải nói câu đó ý, ai biết lúc ngủ anh làm cái gì. _Thôi được rồi, là anh nói hộ em, về phòng đi, ngù ngon. _Hihi, cún ngủ méo ngon. Em cũng phì cười rồi về phòng, onl facebook lên xem tình hình lũ chiến hữu thì toàn check-in home alone :)) tội nghiệp, tuy em ở nhà đấy nhưng mà méo có alone. Nhỏ Hằng thì chụp hình chung với thằng nào trông cũng đẹp trai, cơ mà sao nhỏ đứng xa thế nhỉ, cứ tưởng phải tình từ lắm chứ, còn nhỏ Tiên chả biết lúc nào chụp cái lúc em đang sửa cái kính thiên vân ghi cap là "Xem ai kia chu đáo chưa này, hihi, cún đáng yêu quá đi", lại cái từ "đáng yêu" chết tiệt đó, em vào cmt phát "Bỏ từ đáng yêu đi nha cô kia, chỉ được cái chụp lén là nhanh". Thế đéo nào nhỏ cmt lại luôn" Im lặng đi nhé, tối bà qua phá không cho ngủ luôn", thôi thì nín vậy, tắt đèn đi ngủ chuẩn bị cho cái vẹo gì nhỉ, à năm ngày nghỉ trước mắt.