Đến tổng công ty, Tần Tiểu Ý được sắp xếp vào chức vụ không thấp, ngang hàng với Vu Hạo Đông, trở thành trợ thủ đắc lực của Vu Hạo Viễn, tuy không biết hai anh em này cả ngày bận rộn là đang làm cái gì, nhưng Vu Hạo Viễn gần như mang quyền sinh sát cả công ty trao cho cô. Ban đầu mới nhìn thấy tổng công ty, chính cô còn giật mình, hóa ra Vu Hạo Viễn tín nhiệm cô đến mức này, thật sự cảm động, có lẽ hắn không coi cô là người ngoài nữa mới làm như thế. Sự vụ ở tổng công ty tuy bận rộn, nhưng phần lớn là định đoạt quyết sách, văn kiện phải xem nhiều hơn, không thiếu chuyện cho mình tự thân vận động, Tần Tiểu Ý tuy đủ sức đối phó, nhưng công việc vẫn quá nhiều, thời gian tăng ca dần dần nhiều lên. Cô tăng ca đến mức này, người nào đó liền có ý kiến. Vốn dĩ đều là người bận rộn, thời gian ở chung chỉ được buổi tối lúc ở nhà, nhưng từ lúc Tần Tiểu Ý đến tổng công ty, thời gian ở nhà, rõ ràng giảm mạnh. Vu Hạo Viễn tuy cũng có công việc, nhưng tuyệt đối luôn dành ra buổi tối rảnh rỗi, hắn cũng rất nhẫn nại, nhưng trong tình huống rảnh cũng không gặp được vợ, hắn không tức giận sao được. Vì thế hắn gọi cho trợ lý Kiều nói: công ty nuôi toàn là phế vật hả? Trợ lý Kiều đoán nửa ngày không ra ý hắn, đành cười đáp: mời Vu tổng nói rõ. Vu Hạo Viễn hừ lạnh một tiếng: không nuôi phế vật, vậy tại sao Tần tổng ngày nào cũng tăng ca? Trợ lý Kiều bỗng dưng tỉnh ngộ, hóa ra Vu tổng phòng không gối chiếc nên oán khí ngút trời, boss đã nổi giận, kẻ làm công nhỏ bé như ông phải cấp tốc trấn an, vì thế trợ lý Kiều cúp điện thoại, dùng tốc độ nhanh nhất chạy tới văn phòng Tần tổng. Lúc này Tần tổng đang vùi đầu chiến đấu với một đống văn kiện, trợ lý Kiều đứng ở cửa không có cách nào gây chú ý với cô, thở dài, cưới phải cô gái mạnh mẽ giỏi giang như vậy, khó trách Vu tổng oán than a. Trợ lý Kiều quyết định đánh thức Tần tổng, không thể vì công việc mà xem nhẹ đời sống tình cảm, rất nhiều gia đình nảy sinh mâu thuẫn, thậm chí còn quyết liệt, thường thường toàn là vì bị xem nhẹ mà ra, thường thường hơn nữa là do nhà trai quá chú trọng sự nghiệp mà nhà gái phải chịu uất ức. Chỉ là chuyện này ứng lên người Vu tổng và Tần tổng, có chút khác biệt. “Tần tổng.” Trợ lý Kiều hô một tiếng. Tần Tiểu Ý ngẩng đầu từ trong xấp văn kiện, “A, trợ lý Kiều, trễ vậy còn ở đây à.” Trợ lý Kiều nhăn mặt, nếu không phải Vu tổng gọi điện quát tháo, tôi sao có thể bỏ vợ xinh đẹp ở nhà chạy đến đây được? Hơn nữa, Tần tổng cô biết bây giờ trễ rồi, mà sao còn không chịu về nhà hả. “Tôi có mấy hồ sơ chưa chuẩn bị tốt, nên quay lại lấy, đã trễ rồi, Tần tổng sao chưa về nhà.” “Ừ, tôi tính giải quyết xong đống này rồi về.” “Trễ vậy cô còn không về, Vu tổng sẽ lo lắng.” Tần Tiểu Ý khoát tay áo nói: “Không thể nào, tôi làm xong sẽ về.” Hóa ra Tần tổng chỉ cần giang sơn không cần mỹ nam đã một thời gian rồi à, khó trách người bình tĩnh như Vu tổng cũng phải nổi đóa lôi đầu ông đến đây. “Tần tổng, thứ lỗi tôi nhiều chuyện, công việc đương nhiên quan trọng, nhưng đời sống gia đình cũng rất quan trọng mà, ngày nào cô cũng tăng ca như vậy, Vu tổng có phải cô đơn lắm không? Đàn ông làm sao chịu được cô đơn, chắc chắn sẽ có lúc ra ngoài tìm nhân tình, nếu cô vì công ty mà khiến Vu tổng phải tìm nhân tình giải buồn, vậy không phải công cốc sao!” Tần Tiểu Ý trừng mắt nhìn, “Nghiêm trọng vậy à?” “Phải.” “Nhưng tôi mới lãnh chức ở đây, muốn bắt đầu công việc sớm chút.” “Chuyện gì cũng có thể từ từ mà, chồng mà chạy mất hắn có cho cô thời gian từ từ tìm hắn không?” Tuy biết Vu tổng tuyệt đối không chạy, nhưng có cảm giác không nói chuyện giật gân một tí, sẽ không thuyết phục được Tần tổng. Tần Tiểu Ý thấy vẻ mặt trợ lý Kiều nghiêm túc, nhịn không được cười thành tiếng, thật ra cô cũng đoán được, trợ lý Kiều làm sao vô duyên vô cớ chạy tới đây thuyết giáo cô, rõ ràng là có thượng cấp nào đó chỉ thị. Cái tên đó, không trực tiếp nói với cô, phải lôi trợ lý Kiều đến nói. Vươn tay khép tài liệu lại, Tần Tiểu Ý cười với trợ lý Kiều: “Tôi cũng biết công ty sẽ không vì tôi nhàn hạ mà đình chỉ công việc, chẳng qua là không quản được mình, trợ lý Kiều nói tôi mới hiểu, cảm ơn nha, tôi về nhà tìm chồng đây.” “Vậy là được rồi.” Rốt cuộc nói chuyện với người thông minh vẫn là thoải mái nhất, trợ lý Kiều tự nghĩ. Tần Tiểu Ý tùy tiện thu dọn sau đó vội vàng về nhà, vừa vào nhà liền thấy Vu Hạo Viễn đang đánh cờ với ba, chiến sự vô cùng thảm thiết, Vu Hạo Viễn buông một quân cờ, ba nhịn không được mắng, “Xú tiểu tử, hôm nay ăn gan báo, dám khiến ba nó chật vật như vậy!” “Là ba nói con đừng giả thua.” Vu Hạo Viễn nhặt lại cờ bỏ vào hộp, dùng hành động nói cho ba biết, hắn không chơi nữa. “Tiểu Ý con đói chưa? Mẹ nói dì Lan làm gì đó ăn.” Mẹ Vu vẻ mặt thân thiết, “Đừng cả ngày tăng ca nữa, mệt chết thì phải làm sao.” “Con sẽ chú ý.” Tần Tiểu Ý cười đáp, lập tức đến chỗ Vu Hạo Viễn ngồi xuống. “Hôm nay về sớm vậy?” Vu Hạo Viễn không mặn không nhạt nói một câu. “Em sợ tăng ca hoài, chồng chạy ra ngoài tìm nhân tình.” Tần Tiểu Ý cười với hắn. Mẹ Vu ngồi một bên nghe được chữ “nhân tình”, vội vàng nói: “Cái gì nhân tình? Nhân tình nào? Có phải Ngô Tĩnh không, Tiểu Ý mẹ nói con nghe, Ngô Tĩnh đó mẹ không thích.” Thật sự là người nghe không hiểu người nói, Tần Tiểu Ý 囧 囧 cười gượng hai tiếng, mẹ đây là đang giúp con trai mình sao. “Chúng ta về phòng đi, điểm tâm dì Lan sẽ mang lên.” Vu Hạo Viễn kéo tay nâng thân Tần Tiểu Ý. Nhìn theo bóng dáng hai người trẻ tuổi, mẹ Vu thở dài, quay đầu nhìn bạn già của mình, nói: “Ông nói xem Hạo Viễn sao phải giả vờ? Rõ ràng là thích muốn chết, lại ra vẻ lạnh lùng.” “Tâm tư người trẻ, bà không đoán được đâu, nói không chừng đó là tình thú của bọn nó.” Ba Vu vừa nghiên cứu sách dạy đánh cờ vừa trả lời. “Mặt lạnh cũng là tình thú, là cái thể loại khẩu vị gì.” Mẹ Vu không thể hiểu nổi. Ba Vu suy nghĩ, rốt cuộc nghĩ đến mấy từ, “Có lẽ tụi nó khẩu vị nặng.” Tần Tiểu Ý bị Vu Hạo Viễn nắm lên lầu, miệng vẫn luôn tươi cười, kéo bàn tay to của người đàn ông, “Xin lỗi, tăng ca hôm nay nữa thôi, sau này không làm nữa.” Vu Hạo Viễn liếc mắt nhìn cô, cổ tay dùng lực, chớp mắt kéo cô vào lòng, cúi đầu hôn nồng nhiệt. Hôn xong, người đàn ông nói công đạo: “Biết cách dùng người, mới là boss giỏi.” Tần Tiểu Ý biết hắn lại khoe khoang, “Nói vậy anh quả thật là boss giỏi, biết dùng nhân tài đắc lực là em.” Vu Hạo Viễn lắc đầu, đáp: “Em là vợ boss, cũng có quyền dùng người.” Vợ boss, từ này rất mới mẻ, cô thích. “Hiểu rồi.” Cô trừng mắt nhìn hắn, “Công việc xong rồi, có phải mình nên làm chút chuyện gia tăng tình cảm vợ chồng không.” Vu Hạo Viễn liền chán nản, “Biết từ rụt rè viết thế nào không?” Tần Tiểu Ý thành thật trả lời: “Không biết.” Đã không biết “rụt rè” viết thế nào, thì không cần khách sáo nữa, cửa phòng bật mở, lại thêm một cảnh tượng kích tình thiêu đốt. Hôm nay là hội nghị tổng kết cuối tháng, do Tần Tiểu Ý chủ trì, vốn dĩ quyết định Vu Hạo Đông chủ trình cô chỉ giúp sức, nhưng phút cuối hắn bị Vu Hạo Viễn gọi đi, rốt cuộc chỉ còn mình cô. Lần đầu tiên chủ trì hội nghị lớn như vậy, Tần Tiểu Ý nói sao cũng có chút hoảng, sợ người ta nhìn ra cô khẩn trương, liền học Vu Hạo Viễn, chỉ phơi mặt ra, không nói câu nào, hiệu quả rất thần kỳ, ít nhất lúc mấy người báo cáo, không dám tùy tiện. Lúc trước, ngồi trước mặt cô, hoặc là cùng cấp, hoặc là thượng cấp của cô, bây giờ tất cả đều phải báo cáo với cô, cảm giác đúng là tuyệt không thể tả. Nhưng vì có chút liên quan đến Ngô Tĩnh, nên Tần Tiểu Ý không thật tâm muốn gặp Ngô Hiên, có điều lúc nghe hắn báo cáo, mới cảm thấy người này quả thật là nhân tài, báo cáo không dong dài như mấy người khác, chỉ đơn giản là nói đúng trọng điểm, rõ ràng mạch lạc. “Tần tổng quả nhiên thủ đoạn cao tay.” Lúc kết thúc hội nghị, chỉ có Ngô Hiên chậm chạp không muốn ra về, Tần Tiểu Ý liền biết hắn tính nói gì đó, quả nhiên, hễ mở miệng là không nói được gì hay ho. Nhưng Tần Tiểu Ý không phải hạng vừa, trả lời: “Thương trường hỗn loạn như vậy, ai mà không có thủ đoạn, Ngô tổng thủ đoạn cũng cao mà, mấy tờ danh sách đều lấy được.” Ngô Hiên cười nhạt nói: “Có lợi hại cũng đâu bằng nửa phần Tần tổng, vài ngày không thấy đâu, lại có thể từ người phụ trách chi nhánh, biến thành người đứng đầu tổng công ty.” “Ngô tổng quá khen, tôi có thể leo lên được, phải dựa vào quan hệ bám váy nhiều, ai bảo Vu Hạo Viễn là chồng của tôi, anh ấy có thể mang hết ném cho tôi, tôi phải làm tốt chứ, nhưng lại làm phiền Ngô tổng để ý rồi.” Tần Tiểu Ý nói xong, mỉm cười nhìn hắn. Lời này giống như cái tát trời giáng, Ngô Hiên có chút choáng váng, rõ ràng Tần Tiểu Ý nói hắn, Ngô Hiên hắn là loại người nào chứ, căn bản không có tư cách khoa tay múa chân ở đây, khỏi cần nói năng lực ra sao, thân phận cô là phu nhân sếp tổng, còn cần phải dùng thủ đoạn? Nếu hắn ở đây là vì bất bình thay cho em gái Ngô Tĩnh, thì càng tự rước lấy nhục nhã, em gái hắn nói sao cũng chỉ là nhân tình nhỏ bé, hai người căn bản là không thể so sánh với ai. Không cần nói nặng, không cần xối xả, chỉ cần mấy câu đơn giản, lại có thể khiến hắn chật vật, Tần Tiểu Ý này, xem ra không chỉ đối ngoại khôn khéo, đối nội cũng là tâm cơ đầy người. Ngô Hiên có chút buồn bực nghĩ: Ngô Tĩnh đấu với cô ta, xem ra có chút mệt rồi. Nhìn bóng dáng Ngô Hiên bỏ đi, Tần Tiểu Ý thả lỏng người dựa vào ghế, cô nghĩ trong khoảng thời gian ngắn này thực sự không muốn thấy Ngô Hiên, cái tên này quá là không dễ thương tí nào. Nhưng người tính không bằng trời tính, vì phải giải quyết mấy công ty kia, nên trong một khoảng thời gian dài tiếp đó, Tần Tiểu Ý không thể không gặp Ngô Hiên thường xuyên. Thật đúng là đang khảo nghiệm năng lực của cô mà.