Trùng Sinh Kikyou
Chương 15
“ Súc sinh, không nghe sao? Buông ra..” Kikyou la khàn cả giọng mà nó cũng không buông ra mà ngược lại cố tình gặm chặt. Thực sự là chủ nào tớ đó mà, đều khốn nạn như nhau. Tình huống của nàng ngày càng nguy rồi, bây giờ không chạy thì về sau đừng hòng thoát được.
“ Đi, chúng ta mau đi”- Kikyou ở tình huống nguy cấp ra lệnh cho đám trùng, chúng nó cũng bị cắn cho thịt xương nát nhừ ra cả rồi. Không hề khác nàng bao nhiêu đi.
Bây giờ chuồn là quan trọng, ở đây nàng không cần nhiều chuyện, họ cũng đâu có cứu nàng? Kì vọng cái gì đấng cứu thế chứ? Nhưng mà quan trọng là nàng nhanh chóng dùng cung tên, tay chân cùng đột phá vòng vây với đám trùng thoát ra ngoài.
Lúc này trên người nàng nơi đâu cũng là linh lực chạm vào bỏng tay, vậy mà đám súc sinh này vẫn lì lợm bám dính lấy. Thật sự là nàng bội phục sát đất Bỗng nhiên có một con rồng không ra rồng, rất không ra rết nhanh chóng quất người ngang đám trùng, nàng liền hiên ngang tiêu sái ngã thẳng xuống. Cứu! Ngã xuống thật là chết 100%, nàng lấy tính mạng đảm bảo a.
Chỉ là một con trùng Tử Hồn nhanh tay lẹ mắt dùng đuôi quấn ngang Kikyou đâm đầu bay thẳng ra ngoài. Ngay trước mắt mọi người chạy đi.
“ Đuổi theo, bắt Kikyou về”- Naraku đang xem kịch hay bỗng ra lệnh. Nhưng hắn thấy rất lạ, mặc dù linh lực Kikyou mạnh hơn Kagome nhưng tại sao nhìn Kikyou điều khiển lại yếu như vậy, hôm nay biểu hiện thực sự rất tệ a.
Còn có nàng dường như dữ dằn hơn không ít đi? Thú vị! Thật sự là khiến người ta tò mò không dứt mà. Cả một đám yêu quái bắt đầu nhao nhao lao về phía con trùng yếu ớt của Kikyou, bắt cái con khỉ ấy, ỷ mạnh hiếp yếu à, chiếm ưu thế về số lượng thì tốt lắm sao? Nàng đây là chất lượng hàng thật giá thật nhé! Chỉ là kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt.
-Nhanh, đi mau… Kikyou điên cuồng la hét sau đó cưỡi trên lưng con trùng bay xa dần, chỉ là khoảng một lúc sau tựa như mệt mỏi, thú cưỡi của Kikyou bắt đầu không phanh lao thẳng xuống khu rừng bên dưới. Bọn người của Inuyasha cơ hồ lo lắng đến toát cả mồ hôi, rơi xuống chắn chắn không chết cũng sẽ bị thương ít nhiều.
Kikyou chịu nổi sao? Hơ…đau, đau quá! Ở đây là ở đâu? Có chim hót nữa à? Mấy con vật này vui nhỉ? Cũng không đến xem nàng có sao không mà ở đó làm ồn? Thật là quá đáng! Nhưng mà tại sao nàng té xuống như vậy mà vẫn chưa ngất xỉu, choáng nhẹ thôi sao? Kikyou nàng trâu bò vậy à? Chỉ là nếu nàng ở lì lại đây nữa sớm muộn gì đám yêu đó cũng đuổi tới. Còn có cái chân của nàng nữa. Nàng không muốn tàn phế, không muốn...
- Shesshomaru-sama, người xem ở đây có người này, là Kikyou-sama đó. Hơn nữa còn bị thương rất nặng. Chắc tỷ ấy đau lắm, chúng ta cứu tỷ ấy có được không thiếu gia?
Kikyou nhanh chóng ngước nhìn người có tâm niệm thiện lương muốn cứu nàng…Là Rin…Ừ, xinh thật, khuôn mặt trái xoan nhỏ nhắn, con ngươi đen như mực, bộ dáng rất thanh tú, lộ ra hơi thở trẻ trung hoạt bát. Lớn lên chắc chắn không thua kém mấy hotgirl trường nàng, mà chưa chắc là không thua kém, xem chừng là đẹp hơn nữa đi. Nhưng mà dường như ở đây còn có nhân vật huyền thoại Shesshomaru và nô bộc Jaken a. Nha, Shesshomaru nói là mỹ nam tử đệ nhất cũng không phải khoa trương, Kikyou thề nàng chưa bao giờ gặp qua người đẹp hơn nam nhân này. Để xem, đôi con ngươi trong suốt, như hang động không đáy, con ngươi đen nhánh thâm thúy, hốc mắt hơi sâu, vóc dáng như điêu khắc, kiến cho ngay cả nữ nhân cũng phải ghen tỵ, hai mí mắt bên ngoài khóe mắt lại khẽ giơ lên, càng lộ ra mày kiếm xếch lên, làm cho hắn đẹp một cách hết sức lạnh lùng, càng tăng thêm khí khái anh hùng, lông mi cong lên, con ngươi sâu thẳm, giống như một bức tranh vẽ vô cùng tinh tế, khéo léo. Khuôn mặt thật đẹp trai, tinh xảo, khóe môi thật mỏng khẽ cong lên, nhìn qua rất cao ngạo, còn mang theo một chút lạnh lẽo, âm nhu, tà khí.
Người nam nhân này, dung mạo rất hấp dẫn so với phụ nữ còn hấp dẫn hơn nhưng lại không yếu đuối giống phụ nữ, mặc dù nhìn như lạnh lẽo, nhưng đôi mắt đẹp hẹp dài cũng rất sắc bén, làm cho từng người bị hắn nhìn không cách nào tùy ý phóng túng, chỉ có cúi đầu cung kính, mới có thể làm cho mình không cảm thấy đường đột và lỗ mãng.
Trời ạ! Thượng đế cũng quá thiên vị rồi!! Tại sao hắn lại đẹp yêu nghiệt như vậy? Còn có ai đẹp hơn nữa không a?? Môi mỏng khẽ mở, tiếng nói vang lên như một dòng suối trong vắt, lạnh lẽo, réo rắt, từ trong miệng chậm rãi nói ra, mang theo một chút thanh thản, ưu nhã, mềm mại, êm ái, lại lười biếng, làm cho tinh thần người ta xao động. Nhưng là câu nói lại khiến Kikyou muốn hộc máu, tất cả ấn tượng đẹp đều bay về nơi xa. Hắn nói:
"Không cứu. Còn có việc, mau đi."
"Nhưng mà thiếu gia…" Giọng nói Rin dè dặt, lộ rõ vẻ cầu xin. Cô bé này đúng là người tốt
"Ta nói không thì chính là không."
Truyện khác cùng thể loại
20 chương
77 chương
56 chương
126 chương