《 Ba kẻ lừa đảo 》 làm một trong những bộ phim mạng nổi tiếng nhất Hoa quốc, đã phát sóng liên tục bốn năm, chính mình cũng sở hữu một lượng fans trung thành khổng lồ. Nguyên bản lượt xem của 《 Ba kẻ lừa đảo 》 trên mạng vẫn luôn ổn định trong top 10 cả nước, thế nhưng từ một năm rưỡi trước, sau khi tập ‘Lừa tình’ mà Sở Ngôn làm khách mời được công bố, lượt xem của 《 Ba kẻ lừa đảo 》 cũng liền trực tiếp tăng lên top 5, mà sau nửa năm ổn định đã ngồi vững vị trị thứ ba cả nước. Mỗi năm toàn quốc có không dưới trăm vạn bộ phim mạng phát sóng, 《 Ba kẻ lừa đảo 》 có thể thu được thành tích như vậy quả thực khiến người ta không khỏi cảm thán. Mà cũng nương theo bộ phim này, nữ chính Tống Xảo và nam 2 La Tư Hạo chậm rãi từ nghệ sỹ tuyến hai bước vào tuyến đầu, đồng thời còn có được danh tiếng rất cao trên mạng. Mà nam chính Lăng Kỳ lại càng ổn định vị trí nghệ sỹ tuyến đầu của mình, đồng thời nửa năm trước còn thành công bước vào top 100. Ba nghệ sỹ tuyến đầu cộng thêm lực kêu gọi của thương hiệu trứ danh, 《 Ba kẻ lừa đảo 》 chuẩn bị thực hiện một bộ điện ảnh lớn, hơn nữa chưa quay đã nổi, ngoại trừ rất nhiều rạp phim từ sớm đã thương lượng xong tỷ lệ suất chiếu với đoàn phim, còn có rất nhiều fans kiểng chân chờ đợi, biểu thị mình tuyệt đối sẽ kéo theo bà con bạn bè đến rạp phim xem ít nhất mười lần. Dưới tình huống như vậy, 《 Ba kẻ lừa đảo 》 bắt đầu mời khách quý đến tham diễn, vì phim diện ảnh tạo thế. Bộ phim mạng này mỗi tập thông thường đều sẽ mời một hai vị khách quý đến tham gia, tỷ như một năm rưỡi trước là Sở Ngôn, nửa năm trước là một vị Ảnh hậu nổi danh, vậy nên đến hiện tại muốn mời bọn họ lần nữa cũng là việc có thể hiểu được. Bất quá không phải mỗi người đều có thời gian, cũng không phải mỗi người đều sẽ nể mặt. Lúc Sở Ngôn bay  từ Thủ đô tinh đến tinh cầu điện ảnh A-31 cũng đã là nửa đêm. Màn đêm đen kịt sâu lắng đính lên vô số ánh sao lấp lánh, giống như từng viên từng viên kim cương được may vào miếng vải nhung đen rộng lớn vô ngần. Khi Sở Ngôn xuống khỏi phi thuyền còn đang nhắn tin cùng người nào đó, cho dù trong lúc phi hành giữa vũ trụ tin tức gửi đi sẽ bị chậm trễ không ít, thế nhưng hai người này đều rất hăng hái nhắn tin với nhau. Đợi đến khi lên xe huyền phù đoàn phim an bài sẵn Sở Ngôn mới cùng Hạ Bách Thâm nói chúc ngủ ngon, dù sao hiện tại Thủ đô tinh đã là đêm khuya, đối phương cần nghỉ ngơi, mà cậu cũng không muốn tiếp tục cuộc nói chuyện xuyên tinh cầu này. Từ sau hôm cùng xem điện ảnh kia, quan hệ của hai người càng lúc càng thân mật. Sở Ngôn ngoài miệng không nói thế nhưng một chút ngạo kiều nhỏ trong lòng đã tan đến không sai biệt lắm, dù sao y cũng không phải loại người tính toán quá chi li, chỉ là loại trò chơi ‘Tôi còn đang tức giận’ kia ở phương diện nào đó cũng là một loại tình thú. Chí ít đối với Sở Ngôn mà nói, có thể nhìn thấy người đàn ông như Hạ Bách Thâm rơi lệ vì mình, quả là xứng đáng trở thành cảnh tượng kỳ thú đứng đầu tinh hệ. Đi tới tinh cầu điện ảnh A-31, tất cả thực sự giống như tái hiện quá khứ, đây là tinh cầu điện ảnh đầu tiên Sở Ngôn đặt chân đến, năm đó y còn vô cùng ngạc nhiên tò mò, mà bây giờ nhìn lại, bất quá cũng chỉ là một tinh cầu điện ảnh phổ thông đến không thể phổ thông hơn, lạc hậu hơn tinh cầu điện ảnh A-9 rất nhiều. Người đến đón Sở Ngôn vẫn là vị phó đạo diễn một năm rưỡi trước, ông phi thường nhiệt tình cảm ơn Sở Ngôn đã đồng ý đến tham gia phim điện ảnh 《 Ba kẻ lừa đảo 》, còn nhanh nhảu không ngừng: “Đạo diễn Lưu sau khi biết cậu sẽ tới liền an bày đoàn phim tối nay nghỉ sớm một chút, bảo là ngày mai phải an bày tiệc hoan nghênh long trọng. Tạo hình của cậu đại khái sẽ hoàn thành trong chiều nay, chờ ngày mai có thể chính thức bước vào quay chụp.” Sở Ngôn nghe vậy nhẹ nhàng gật đầu, cười nói: “Thật cảm ơn đạo diễn Lưu, làm phiền mọi người quá rồi.” Phó đạo diễn kia lập tức lắc đầu: “Đâu đâu, lần này chúng tôi tổng cộng gửi thư mời cho hai mươi ba vị khách quý, thế nhưng chỉ có mười lăm vị xác nhận tham gia. Cậu có thể tới chúng tôi thực sự rất cao hứng, hôm qua Tống Xảo và La Tư Hạo còn nhắc đã lâu không gặp được cậu.” Sở Ngôn bất đắc dĩ cười: “Quả thực đã lâu không gặp chị Tống và anh La rồi, lần này có thể được mời tôi cũng rất vinh hạnh.” Hai người lại nói thêm vài câu, sau đó phó đạo diễn liền an bày Sở Ngôn tiến vào ký túc xá, cũng đưa Chu Hòa Huy và trợ lý đến nơi đã an bày trước. Ngày hôm sau khi Sở Ngôn tới trường quay, giống như lời phó đạo diễn đã nói, đạo diễn Lưu đặc biệt an bày một buổi tiệc hoan nghênh Sở Ngôn. Vô số ngôi sao và ruy băng giả lập rơi xuống đầu Sở Ngôn, có chút giống tiên nữ rải hoa khiến y không khỏi dở khóc dở cười. Sau đó y liền cùng vài vị bạn cũ chào hỏi bắt chuyện, mọi người ngồi xuống cùng nhau ăn bữa cơm chào mừng Sở Ngôn chính thức gia nhập. Lần này nhân vật Sở Ngôn đảm nhiệm trong 《 Ba kẻ lừa đảo 》 vẫn là Tần Mộ. Theo kịch bản điện ảnh, lần này tổ ba nhân vật chính cũng không nhận ủy thác của bất kỳ ai mà là tiếp thu một lá thư khiêu chiến, người khiêu chiến chính là tội phạm lừa đảo đứng đầu thế giới hiện nay — danh hiệu X. X tiên sinh phát ra lời mời khiêu chiến với nhóm ba người, yêu cầu bọn họ tiến hành một ít lừa đảo phi pháp. Ngay từ đầu ba nhân vật chính cơ bản cũng không để tâm với lời khiêu chiến của X tiên sinh này, ngào ngờ đối phương cư nhiên thực sự dùng thủ đoạn lừa đảo đem một người bạn của bọn họ lừa đến cửa nát nhà tan, lần này không muốn nghiêm túc cũng không được. Trong nhóm ba người, Lăng Kỳ thể hiện đầu óc ‘Linh’, Tống Xảo đảm nhiệm phần kỹ thuật ‘Jullia’, La Tư Hạo phụ trách vũ lực ‘Kitayama’. Ba người trước đây hầu như chưa từng gặp qua thất bại, mà đến khi đối mặt với X tiên sinh lại thua đến thảm hại, thiếu chút nữa đã bị cảnh sát bắt được. Lúc này Tần Mộ liền xuất hiện trước mặt bọn họ, đồng thời còn mang đến một vị bạn cũ đến từ FBI, ngỏ ý giúp đỡ. Bắt đầu từ đó, nhóm năm người chính thức bước vào cuộc chiến với X tiên sinh, sau một hồi đấu trí so dũng rốt cục thu được thành công, đồng thời biết được thân phận của X tiên sinh, kết cục là một cú lật bàn cực lớn, khiến mọi người khó lòng phòng bị. Tuy nói là khách mời hữu nghị, thế nhưng đất diễn của Sở Ngôn trong bộ điện ảnh này cũng không ít, thậm chí còn có chút gút mắt với vai chính. Ban đầu Linh chính là thực sự động tình với Tần Mộ Nghiên, nào ngờ lại bị Tần Mộ đoạt đi nụ hôn đầu tiên, sau đó tiêu sái rời đi. Trong suốt một năm rưỡi phát sóng sau đó, cái tên Tần Mộ kia cũng không phải cửa từng xuất hiện qua, bất quá Sở Ngôn vẫn không gia nhập quay chụp mà thôi. Mỗi lần Linh dùng sự bình tĩnh ngạo mạn biểu thị trí tuệ của mình chưa từng thua một ai, hai người còn lại trong nhóm lập tức đem Tần Mộ ra trêu chọc, khiến anh thẹn quá thành giận. Đương nhiên, vào nửa năm trước khi vị Ảnh hậu nổi tiếng kia đến làm khách mời cho 《 Ba kẻ lừa đảo 》, trong tập đó Linh từng chính thức thừa nhận cả đời của anh chỉ sập bẫy một người, đồng thời còn bồi cả trái tim theo. Bất quá Linh vẫn luôn nhấn mạnh mình là thẳng, tuyệt đối không phải công, vậy nên anh không thừa nhận mình thích Tần Mộ, anh chỉ thích Tần Mộ Nghiên mà thôi. Vì vậy, bộ phim điện ảnh lần này cũng dùng gút mắt tình cảm giữa Linh và Tần Mộ để thu hút người xem. Thế nhưng lần này Sở Ngôn lại muốn bắt chước Bạch Kỳ Nhiên, đóng vai một kẻ sở khanh đùa bỡn cảm tình của người khác, đồng thời sau khi bộ phim kết thúc lại lần nữa tiêu sái rời đi, cơ bản không để lại cho Linh một lời nào. Đối với nội dung này, trước khi chính thức quay phim Sở Ngôn từng nói đùa: “Anh Lăng, chuyện trong phim anh cũng đừng giận cá chém thớt ra đời thật nha.” Nam chính Lăng Kỳ cười hào sảng: “Yên tâm đi, cậu là cậu, Tần Mộ là Tần Mộ, anh cũng không giống Tiểu La, không thể phân rõ hiện thực và đóng phim.” La Tư Hạo ở bên cạnh lập tức bất mãn: “Này, anh Lăng, sao anh có thể nói em như vậy chứ!” Mọi người lập tức cười vang. Tạo hình của Sở Ngôn rất nhanh đã xác định xong, đợi sau khi chụp ảnh quảng bá hoàn tất y liền bước gần khu vực quay chụp xem nhóm người Lăng Kỳ diễn xuất. Đến hôm sau, phần diễn của y cũng được đưa vào lịch trình, màn diễn đầu tiên chính là Tần Mộ gặp lại nhóm ba nhân vật chính. Quá trình quay điện ảnh tự nhiên có yêu cầu cao hơn quay phim mạng rất nhiều, tất cả các camera mini lần này của đoàn phim đều đổi thành loại chuyên dụng để quay điện ảnh, đồng thời còn tăng số lượng lên 64 máy, từ góc độ, cao độ, cự ly bất đồng tiến hành quay chụp. Bối cảnh là một quán bar ánh sáng mập mờ, đèn màu huyễn lệ trên trần không ngừng xoay tròn chớp tắt, đem ánh sáng đủ màu chiếu xạ lên từng mảng vách tường trên quầy rượu. Tiếng nhạc ầm ỹ vang dội kéo rất nhiều người thanh niên xuống sàn nhảy điên cuồng lay động thân thể, bên cạnh quầy bar La Tư Hạo không ngừng dốc rượu, Tống Xảo giả vờ vui vẻ nói chuyện phiếm với bartender, Lăng Kỳ lại cau mày, an tĩnh cúi đầu nhìn cốc rượu trong suốt trong tay. Đây không phải lần đầu tiên ba người thất bại trong sự nghiệp lừa đảo, thế nhưng cũng là lần bọn họ thất bại nặng nề nhất. Mỗi một mưu kế của bọn họ đều bị đối phương nhìn thấy, thậm chí đợi đến khi bọn họ bước vào kho bảo hiểm của công ty kia, thứ nhìn thấy cũng không phải sổ sách giả X tiên sinh đã nói mà là từng thỏi vàng chất thành núi lớn! Bọn họ thiếu chút nữa đã bị cảnh sát bắt, cuối cùng chỉ có thể xám xịt trốn chạy. Loại cảm giác nhục nhã này quả thực khó thể quên được, thế nhưng bọn họ lại cố tình không thể làm gì với X tiên sinh, bởi vì bọn họ cơ bản không thể tìm thấy đối phương, vậy nên chỉ có thể ở đây uống rượu giải sầu, xua tan phiền não. Diễn xuất của Lăng Kỳ tự nhiên rất tốt, hơn nữa anh đã diễn Linh suốt bốn năm, từ sớm liền đem nhân vật này nghiên cứu vô cùng chi tiết, giơ tay nhấc chân đều toát lên tính cách của vai diễn. Anh nhẹ nhàng lắc lư cốc rượu trong tay mình, thần sắc trầm tĩnh không nhìn ra vui buồn, chỉ nghiêm túc lay chuyển cốc rượu. Mãi đến khi, một ngón thay thon dài nhẹ nhàng gõ lên cốc rượu của anh vài lượt, khiến anh chậm rãi ngẩng đầu. Khi nhìn rõ đối phương, Linh lập tức ngơ ngẩn. Đó là một thanh niên ưu nhã tuấn mỹ, mái tóc xinh đẹp màu vàng kim, làn da vô cùng trắng nõn, đôi mắt là màu lục nhạt phảng phất như hai hòn phỉ thúy phù dung trong suốt nhất, dưới khóe mắt có một nốt lệ chí tựa hồ có thể bùng cháy, khiến ánh mắt của Linh có chút nóng lên. Người này rất quen thuộc, sự quen thuộc giống như đến từ sâu trong xương tủy, thế nhưng trong lúc nhất thời Linh lại không nhận ra đối phương. Mái tóc của thanh niên chải vào nếp rất quy củ, giống như một vị quý tộc cao nhã lịch thiệp, thậm chí ngay cả độ cung của khóe miệng khi cười cũng phi thường ưu mỹ, phảng phất đã được cầm thước đo lường vẽ ra, chỉ là một nụ cười như vậy liền cho người đối diện một cảm giác chủ nhân có được giáo dưỡng và khí độ hơn người. Sau thoáng chốc ngẩn người ngắn ngủi, Linh cực nhanh khôi phục tinh thần cảnh giác nhìn đối phương, không để lại một tia sơ hở. Người vừa đến dĩ nhiên là Tần Mộ. Tội phạm lừa đảo xếp hạng thứ hai trên thế giới, am hiểu nhất chính là ngụy trang, lúc y giả thành Tần Mộ Nghiên thậm chí có thể khiến Linh sớm chiều chung đụng cũng chưa từng phát giác đối phương là nam giới. Mà hiện tại y đang giả thành quý tộc, cũng hoàn toàn khác biệt với bộ dạng Tần Mộ mà lần cuối cùng Linh nhìn thấy. Sở Ngôn giơ ngón tay lên, cầm lấy một ly cocktail chạm vào cốc rượu của Lăng Kỳ. Dưới ánh đèn đủ mọi màu sắc của quán bar, Lăng Kỳ nhìn Sở Ngôn trước mặt chợt cảm thấy trái tim đã trầm tĩnh thật lâu trong lồng ngực bỗng nhiên phập phồng nhảy dựng lên —— Bởi vì, Tần Mộ tới. Đã cách một năm rưỡi, Tần Mộ vẫn chính là Tần Mộ, cho dù y có ngụy trang thành một thiếu niên ưu nhã quý khí, ngay ánh mắt đầu tiên Lăng Kỳ nhìn thấy y liền phát hiện thân phận của người này. Sở Ngôn kéo nhẹ khóe môi, thấp giọng nói: “Quý ông, muốn cùng uống một ly sao?” Cái thanh âm này mang theo vài phần trêu đùa, lẫn lộn đôi chút mê hoặc, cực kỳ giống người phụ nữ khêu gợi xinh đẹp Tần Mộ Nghiên trước đây. Một giây kế tiếp, Linh bỗng nhiên ném cốc rượu trên tay xuống đất, anh đứng dậy mạnh mẽ bắt lấy cổ tay Tần Mộ. Tần Mộ ngước mắt, vẫn vững vàng ngồi trên ghế chân cao bên quầy bar, bình tĩnh nhìn Linh, mà Jullia và Kitayama ở bên cạnh đèu sửng sốt, có chút không rõ nhìn bạn tốt của mình và thiếu niên xa lạ kia, sau đó liền nghe Linh gằn thanh âm xuống, nghiến răng nghiến lợi gọi: “Tần! Mộ!” Chỉ hai chữ, đủ để Jullia và Kitayama căng chặt thân thể, khiếp sợ nhìn thiếu niên tóc vàng trước mặt. Mà ở đối diện, chỉ thấy Sở Ngôn hơi cúi đầu, tóc mái mềm mại trên trán liền che khuất ánh mắt của y. Đợi khi y ngẩng đầu lên lần nữa, cái cảm giác ngây thơ non nớt thuộc về thiếu niên kia phút chốc tiêu thất không còn tăm hơi, y đạm mạc tĩnh táo kéo nhẹ khóe môi, gương mặt tuấn mỹ trong trẻo lộ ra nụ cười tán dương, nhàn nhạt lên tiếng: “Đã lâu không gặp, Linh, hóa ra anh còn nhớ rõ tên tôi.” Khí tràng trầm ổn cường đại trong nháy mắt tản mát ra khắp nơi, phảng phất ngay cả thanh âm hỗn tạp trong quán bar cũng dừng lại một thoáng chốc, cho dù trang phục trên người vẫn là dáng dấp thiếu niên, thế nhưng Tần Mộ vẫn là Tần Mộ, đủ khiến Kitayama trong nháy mắt nghẹn lời, mà Jullia cũng giật mình tại chỗ. Ngay cả Linh cũng hơi trợn to đôi mắt, dùng ánh nhìn thăm thúy phức tạp hướng về Tần Mộ trước mặt, cổ họng nghẹn ngào lại không cách nào lên tiếng. Đến đây, màn diễn đầu tiên kết thúc!