Trọng Sinh Truy Mỹ Ký
Chương 428
Alice Dương nghe xong nhưng không cho là đúng, nghĩ mình hiện tại là thân phận gì cơ chứ!
Tự dưng tiếp xúc với người khác, như vậy người này chắc chắn không có hảo tâm gì, đã muốn tiếp xúc lại muốn chúng tôi bỏ tiền ra mời ăn hay sao! Chẳng phải là tới nịnh bợ Tập đoàn Ánh Rạng Đông hay sao!"
Alice Dương vốn là muốn thay Trương Chí Tùng nói, nhưng lại sợ không lễ phép, lên cơn tức giận đã trút hết lên người cha vợ của em họ mình.
"Tôi nào có thân phận gì! Tôi cũng chỉ là một công nhân mà thôi, nói con bao nhiêu lần rồi, đừng tưởng như vậy mà là tài trí hơn người!"
Dương Hoành Hải nhíu nhíu mày nói.
"Hừ!"
Alice Dương có chút mất hứng.
Trương Chí Tùng thấy thế, vội vã đem nàng kéo sang một bên, rồi lên tiếng nói:
"Em yêu, cha vợ là người hiền lành, em đừng tức giận như vậy, tới lúc đó chúng tôi phối hợp khinh thường giám đốc nhỏ chia vài câu là được!"
"Nói nhảm, vốn muốn nói giúp hắn vài câu, hiện tại cô nãi nãi ta tức giận, đến lúc đó xem ta làm mất thể diện hắn như thế nào!"
Alice Dương gật đầu nói.
Trương Chí Tùng thấy trong bãi đỗ xe của nhà tôi có cả Mercedes S600 thì kỳ quái, trong mắt hắn, nhà tôi chẳng có bao nhiêu tiền, vậy mà mua được Mercedes, lại là hệ mới nhất S.
Nhưng mà xuất phát từ tâm lý đố kỵ, chua cay nói:
"Mercedes ở nước Mỹ cũng chỉ là đẳng cấp xe taxi mà thôi..."
Trương Chí Tùng nói nửa câu, đã cảm thấy có cái gì không đúng rồi!
Nhìn biển số 5 số 8, Trương Chí Tùng có ngốc cũng biết, loại biển này tượng trưng cho thân phận, không phải có tiền là có được!
Nhắc tới biển số cát tường, thì những đại đại đại ông chủ lớn, rồi những hắc bang lão đại đẳng cấp vẫn thường dùng.
Nếu như ở Bắc Kinh thì có thể hiểu, người như Tư Đồ gia có biển số này thì không có gì là ngạc nhiên.
Mà hình như ở thành phố Tô Châu, cũng có xe của một lão đại có biển số là "SA88888", cái biển số này là của Tô Viên Triêu.
Mà tôi lại ở Tân Giang, cái biển số A88888 bị nhiều người cho là giả mạo chê bai. Hiện giờ Hắc đạo Tân Giang đã thống nhất, không có ai dám đeo cái biển số này nữa.
Chuyện này vô tình được hợp pháp hóa, và thành lề luật, không ai dám mang biển số này ở Tân Giang, cho dù là người ở thương giới hay chính giới, họ đều biết, cái biển này thuộc về Tam Thạch Bang. Hơn nữa trong suốt 6, 7 năm trời tôi không dùng tới, biển số này không hề xuất hiện ở trên đường.
Tuy rằng Trương Chí Tùng không biết những ... chuyện này. Nhưng cũng biết, người có biển số này nhất định là người có thực lực. Hắn có chút kỳ quái, nhưng cũng không để tâm, bởi trong lòng hắn cho rằng, gia đình tôi có quan hệ với cảnh sát giao thông.
Hắn không biết, nhưng người khác lại khôn thể không biết. Trương Chí Tùng đi xem mang biển số A99999 giả. Bởi có một lần do hiếu kỳ, hỏi qua một ông chủ là tại sao không có biển số A88888, kết quả bị ông chủ kia mắng cho một trận, nói hắn chán sống rồi hả! Lúc đó hắn còn không giải thích được, sau đó tìm bạn bè mới rõ được ngọn nguồn!
Các tài xế nhìn thấy chiếc Mercedes mang biển số này thì sợ hãi! Hắn nghe nói cái biển này được duy nhất một chiếc Mercedes S600 đeo, hơn nữa ở thành phố Tân Giang, không còn ai có thực lực đeo tấm biển này nữa, người duy nhất mang là người có quan hệ với nhân vật truyền kỳ của Tam Thạch Bang!
Trước khi lên đường, tôi và Trương Chí Tùng nói nói muốn tới Đại khách sạn Tân Giang dùng cơm, người tài xế mà Trương Chí Tùng thuê kia cũng biết đường, nên không cần tôi phải đi trước dẫn đường.
"Vượt lên trước bọn họ!"
Alice Dương thấy tên tài xế thuê này cứ đi chậm như bò, thì tức giận, nói.
Đoạn thời gian này tôi toàn ngồi xe có người này, tự mình lái thì ít, nên có chút ngượng tay, còn chưa thích ứng, nên đi chậm lại một chút.
Mà tài xế ở phía sau tôi không phải là không muốn vượt qua, mà là không dám vượt qua! Ai dám vượt mặt chiếc xe này! Lúc này nghe được Alice Dương bảo hắn vượt qua, lập tức lắc đầu nói:
"Vượt qua? Tôi chưa muốn chết đâu!"
Alice Dương nghe xong vẻ mặt cười nhạo, nàng cho rằng tài xế vì sợ tai nạn nên không dám vượt.
Dương Hoành Hải biết tính cách con gái của mình, bất đắc dĩ đích lắc đầu.
Đứa con gái này luôn luôn tự cho mình là thân phận cao quý coi thường người khác, nhưng mà Dương Hoành Hải do yêu thương con gái mình, nên cũng mặc kệ.
Có câu nói rất hay, không phải người một nhà, thì sẽ không ở chung. Trương Chí Tùng và Alice Dương tương tự nhau, hai người ở cùng một chỗ đúng là ngưu tầm ngưu, mã tầm mã, nhân duyên do trời định, ai cũng nghếch mũi lên trời, coi thường người khác.
Truyện khác cùng thể loại
41 chương
6 chương
390 chương
92 chương
13 chương
194 chương
22 chương
131 chương