Lý Mỹ Chi cùng Thẩm Lệ rời đi lưu lại mấy người đầy tò mò ăn cơm cũng không thấy ngon nữa. Hôm nay như thường lệ người thường xuyên đến la cà báo danh là Lưu Thiết Trụ ,nhưng nay có thêm Tào “ miệng rộng” ở cùng sân hắn đi cùng , nữ nhân này tầm 40 tuổi , làn da đen bóng , mắt dài miệng rộng là cái tướng ngũ đoản , sở dĩ gọi nàng là tào miệng rộng vì nàng hay đưa chuyện khắp làng trên xóm dưới. Nhìn thấy nàng tới , nhà Thẩm Băng Nguyệt lập tức đề cao cảnh giác, cẩn thận không lỡ miệng kể cả việc loại nấm cũng như việc của Thẩm Lệ vừa tới , trồng nấm là việc chưa thích hợp để công khai , còn Thẩm lệ là liên quan đến thanh danh của nữ tử , nếu Tào “ Miệng rộng “ biết một chút thông tin gì thì đảm bảo không đến buổi tối toàn bộ thôn Thành Cương đều biết. “Bí thư chi bộ , chị dâu Thẩm đâu ạ ? Sao không ngồi cùng các người ăn cơm ?”Tào “ miệng rộng vừa tới nhìn không thấy Lý Mỹ Chi đâu đã ồn ào hỏi. “ Mẹ Nguyệt Nhi còn ở dưới bếp , cô Tào ngồi đi không lát sau nhiều người đến không còn ghế ngồi. ”Thẩm Khải Dân lập tức tiếp lời chặn họng nàng ta nếu không nói thế không chừng nàng ta có thể bưng bát cơm mà xem mẹ Nguyệt Nhi đang làm gì trong bếp , Tào “ Miệng rộng “ không dám khiêu chiến uy nghiêm của bí thư chi bộ, nghe thấy liền ngậm miệng đem cái mông béo phệ đặt lên trên băng ghế , bưng chén cháo khoai lên miệng và “ hồng hộc , hồng hộc “( sao tác giả tả giống heo đang ăn thế này )Lưu Thiết Trụ cùng hai anh , em Thẩm Băng Nguyệt ăn ý không nói tiếng nào nên Tào “ miệng rộng” rất thành thật , lúc này Lưu Thiết Trụ mới cùng Thẩm Khải Dân nói chuyện thường ngày , Thẩm Băng Nguyệt chăm chú đút cho An An ăn , đứa nhỏ này đối với việc ăn uống là yêu thích nhất , chỉ cần nàng đút hơi chậm một chút , cô gái nhỏ liền sẽ “ A a a” vươn tay béo kéo tay nàng , cho nên nàng rất tập trung cho AN An ăn , bằng không tiểu tổ tông không vui sẽ hét lên. Hành lang nhỏ tiếp tục có người đến , người đến sớm thì ngồi ghế , đến muộn sẽ ngồi xổm trên mặt đất đây là kỹ năng phương Đông tuyệt Kỹ ngồi xổm của Châu Á. Trong phòng bếp Lý Mỹ Chi liên tục trấn an Thẩm Lệ , nàng vẫn yên lặng rơi lệ nhất định không chịu nói gì , Lý Mỹ Chi không còn cách nào trong lòng thoáng chút bực bội , có chuyện gì thì phải mở miệng ra không nói gì ai biết được làm sao cơ chứ , muốn giúp cũng không được , nhìn ra bà có chút cáu giận , Thẩm lệ không dám chọc nàng bởi vì hiện tại chỉ có Chú , thím Hai mới giúp được nàng. “ Thím , mẹ ta định gả chồng cho ta , nhưng ta chưa muốn gả , ta muốn ở nhà chăm sóc gia đình thêm mấy năm , Đại Bảo – Nhị Bảo còn nhỏ , thím ta không đành lòng lập gia đình lúc này!”Lý Mỹ Chi nghe đến đây là hiểu rồi, mấy ngày nay chị dâu luôn nhắc đến việc này , đối tượng xem mắt của Thẩm Lệ ở thôn bên cạnh , trong nhà có nhiều anh , em trai đều là tráng niên có khả năng lao động , một nhà mười mấy người ở trong ba gian phòng nhưng thời đại này nhà ai mà chả thế , gia đình này có ưu điểm là không thiếu lương thực , đối tượng xem mắt bà chị đã hỏi thăm qua là người chăm chỉ có thể thành thân được. Bộ dáng Thẩm Lệ thế này đây là không ưng rồi , đừng nhìn thường ngày Thẩm Lệ ôn ôn nhu nhu nhưng bà biết nàng ta ánh mắt cao hơn đầu người , luôn cùng Nguyệt Nhi so đo ghen tị , chỉ cần không ảnh hưởng đến tình cảm hai gia đình bà liền nhắm mắt cho qua , tuổi trẻ mà ai mà chẳng có lúc so bì. Nói đến việc cưới gả , Nguyệt Nhi gả cho thanh niên thành phố còn là sinh viên đại học, Thẩm Lệ còn không cam lòng muốn phân cao thấp với nha đầu nhà nàng , mấy năm nay người cầu hôn nàng ta cũng không thiếu, nàng ta cũng không vừa mắt ai vì việc này chị dâu bà đã phát sầu , nàng ta muốn bằng cấp không có bằng cấp , muốn diện mạo không có diện mạo , trong nhà còn có cha già toàn thân quấn quoanh bệnh tật , thanh niên nào có diện mạo tốt sẽ không chọn nàng ta , hộ gia đình nào có điều kiện tốt cũng sẽ chướng mắt người cháu gái này, những việc này bà đã tiên liệu được từ trước. Việc này liên quan đến chung thân đại sự , việc lớn của đời người nên bà cũng không tiện nhúng tay chỉ có thể nhẫn nhịn khuyên giải Thẩm Lệ. “ Làm cha làm mẹ ai đều muốn tốt cho con mình, nếu mẹ ngươi đã xem trọng đối tượng xem mắt của người thì cũng không kém được đâu , con gái trước sau đều phải gả cho người , đừng để quá lứa sẽ còn lại dưa vẹo , táo nứt hoặc người không được trong sạch. .