Âu Dương Thiên Thiên nhìn Âu Dương Vô Thần trước mặt, ánh mắt biểu thị sự nghi ngờ, nghe lời nói của anh, cô hơi nhíu mày.
Quên? Quên cái gì? Cô có chuẩn bị cái gì khác nữa ngoài việc này sao?
Màn trình diễn Vedette thì làm gì cho đặc.... biệt.... chứ....
Nghĩ tới đây, đột nhiên đầu Âu Dương Thiên Thiên cứng lên, chết rồi... hình như... cô bỏ qua cái gì đó thật rồi. Một thứ... rất quan trọng...
Thế nhưng, chưa kịp để bản thân định hình được điều đó, Âu Dương Vô Thần đã ngay lập tức hôn lên môi cô, bịt kín mọi lời nói muốn phát ra.
Chưa hết, phút giây anh gần chạm đến miệng cô, Âu Dương Thiên Thiên đã nghe câu nói của anh:
- Đây là biểu diễn!
"....."
Cứ như vậy, Âu Dương Thiên Thiên cứng đơ thân hình, chính mình không thể phản kháng được mình, để yên cho hành động của người đàn ông đang làm.
Từ môi truyền đến sự mềm mại không lường trước được, Âu Dương Thiên Thiên hơi giật mình, cô theo bản năng muốn lùi lại nhưng ngay lập tức đã bị vòng tay của Âu Dương Vô Thần dưới eo siết chặt,
Hành động của anh, dường như đang nhắc nhở cô việc phía bên dưới còn có rất nhiều người, rất nhiều con mắt. Bây giờ mà cô làm như vậy, thì tất cả mọi thứ từ đầu đến hiện tại sẽ chính thức đổ bể.
Khóe mắt Âu Dương Thiên Thiên liếc nhìn xung quanh một lượt rồi sau đó quay ngược lại nhìn Âu Dương Vô Thần, cô chợt thấy, anh nhắm mắt.
"..."
Lòng bàn tay đang nắm lại đột nhiên buông lỏng ra. Âu Dương Thiên Thiên cắn chặt răng, cũng nhắm mắt lại, tiếp nhận nụ hôn của Âu Dương Vô Thần.
Tiếng thở của hai người hòa vào nhau, xúc cảm đều cảm nhận được rõ ràng, trên da trên mặt, toàn bộ đều là hơi thở của đối phương.
Âu Dương Thiên Thiên nhắm tịt mắt, tay cô vừa ôm Âu Dương Vô Thần vừa có chút run rẩy, bên trong lồng ngực, vô vàn cảm xúc kéo đến, khiến tim cô đập rất nhanh.
Tình huống này... vì sao lại xảy ra với cô chứ?
Âu Dương Vô Thần không bỏ qua nó được sao? Cứ nhất quyết muốn làm?
Nụ hôn kéo dài khoảng 10 giây thì kết thúc, Âu Dương Vô Thần rời môi Âu Dương Thiên Thiên, cô cúi đầu thở nặng nề, hơi né tránh nét mặt ra đằng sau vai của anh. Lúc này, từ hai bên cánh của sàn diễn, các cặp đôi tay trong tay đi ra, dần dần đứng vào bên cạnh của hai người.
Chợt nhận ra vẫn chưa kết thúc, Âu Dương Thiên Thiên mím môi, cô hít thêm một hơi nữa, rồi quay người lại về phía chính diện, đối mặt với truyền thông.
Đã làm đến đây rồi, cô không thể để nó hủy trong mấy giây kết màn này được.
Gượng cười trước ống kính, tất cả người mẫu bao gồm cả Âu Dương Vô Thần và Âu Dương Thiên Thiên đều đồng loạt cúi đầu, như dửi lời chào, lời cảm ơn kết thúc đến khán giả.
Thế nhưng, ngay lúc đó, một người bên dưới sân khấu đột nhiên đứng dậy, hét thật lớn:
- Đừng cho đám bóng* đó lên đứng nữa, cút xuống đi!
*Bóng: Bê đê!
Truyện khác cùng thể loại
90 chương
71 chương
12 chương
50 chương
44 chương