Trọng Sinh Hào Môn: Anh Hai Đừng Chạy!
Chương 319
Nắm đấm của Stefan hướng thẳng một đường tới phía sau người đàn ông, dường như bây giờ anh cũng rất mất bình tĩnh trước hành động của Âu Dương Vô Thần. Thế nhưng, ngay lúc đó, một cánh tay khác liền vươn ra, chắn ngang chiêu thức của anh, lực trên tay người đó mạnh đến mức khiến nắm đấm mạnh mẽ của Stefan chạm vào da thịt cũng không gây ra thương tổn gì.
Cơ bắp Andrew căng lên, trước sức lực phát ra từ người đàn ông, anh nghiến răng, nhướn người về phía trước, dùng tay còn lại của mình một quyền đánh vào tay của Stefan, bắt buộc anh ta lui về sau.
Tiếp đến, Andrew nhìn Âu Dương Vô Thần, chủ động bắt vào tay anh, dùng cùi chỏ của mình thúc vào ngực người đàn ông, cũng khiến những ngón tay đang bóp cổ Elena phải tách ra, đồng thời, thân thể của Âu Dương Vô Thần loạng choạng ngã ra đằng sau.
- Các cậu điên hết rồi phải không? Tại sao lại đánh nhau hả? - Andrew đứng thẳng người, thở một cách nặng nề, đôi con ngươi màu hổ phách chiếu thẳng về phía hai người đàn ông.
Elena được thả ra, cô ta đứng không vững dựa vào bờ tường, ánh mắt vẫn đầy sự tức giận, mặc dù cổ truyền đến cơn đau đớn nhưng cô cắn chặt răng, quyết không phát ra bất cứ lời nào.
Vivian nhíu mày, cô đỡ lấy người Elena, nhìn cô ta cắn răng chịu đau không nói mà thầm thán.
Ai nhìn cũng biết sức lực Âu Dương Vô Thần tạo ra là ghê gớm bao nhiêu, vậy mà suốt quá trình Elena không hề kêu đau, cô ta phải có bao nhiêu bản lĩnh để chịu đựng chứ?
Sự mạnh mẽ toát ra từ người cô gái này, thật sự là một loại mạnh mẽ không phải của người bình thường.
Âu Dương Vô Thần và Stefan đều bị đánh bật ra, cả hai nhìn về phía Andrew, đúng lúc anh lên tiếng:
- Các cậu rốt cuộc đang làm chuyện ngu xuẩn gì vậy? Muốn đánh nhau, muốn giết nhau sao?
- Chúng ta đã kề vai sát cánh hơn 10 năm, cùng sinh cùng tử, trước giờ đều là nhìn kẻ thù tàn sát lẫn nhau mà chế giễu tình anh em giữa bọn chúng, vậy tại sao bây giờ lại muốn làm ra chuyện tương tự như vậy hả?
Âu Dương Vô Thần mím môi, anh cố đứng vững thân thể, nói giọng lạnh lùng:
- Chuyện không liên quan đến cậu!
- Cái gì là chuyện không liên quan đến tôi? Chuyện của một đám các người đánh nhau chính là chuyện liên quan đến Andrew này, có biết không? - Andrew quát lớn, anh nhìn từng người đàn ông, rồi chỉ vào mặt Stefan, nói tiếp:
- Cậu, cậu trước giờ luôn là người bình tĩnh nhất trong số chúng ta, luôn dùng lí trí để suy nghĩ trong mọi tình huống, vậy mà hôm nay cậu muốn dùng vũ lực với chính bạn của mình sao? Lí trí của cậu đi đâu cả rồi? Hả?
Sau đó, không đợi Stefan trả lời, anh tiếp tục liếc sang Âu Dương Vô Thần, mắng:
- Còn cậu, cậu muốn đụng tay với ai? Đụng tay vào người đồng đội đã vào sinh ra tử với mình suốt 10 năm qua sao? Đụng tay vào cô gái đã luôn đi theo và hỗ trợ chúng ta 6 năm nay sao? Vậy có phải cậu cũng nên đụng tay với người bạn là tôi đây luôn ở bên cạnh cậu từ thuở niên thiếu đến bây giờ cho đủ bộ luôn hay không?
- Tôi không biết rốt cuộc Âu Dương Thiên Thiên đã xảy ra chuyện gì, nhưng nó không đáng để các cậu đánh nhau, giết nhau đến mức này. Có chuyện khuất mắt thì nói ra, cố gắng kiềm nén cảm xúc, đừng để nó chiếm lấy lí trí mà xúc phạm đến tình anh em 16 năm qua!
Andrew nói một tràng dài, anh chưa từng nghĩ đến một nhóm 4 người các anh sẽ có ngày trở mặt nhau, vậy nên, đứng trước tình thế này, anh chỉ biết mắng để nói đúng lí lẽ cho ai đấy hiểu.
Elena trừng mắt, cô thở ra một hơi dài, lấy sức lên tiếng, mặc cho giọng trong cổ họng khàn đi nhiều:
- Cái gì mà anh em chứ? Vốn dĩ trong mắt anh ấy từ lâu đã không còn chúng ta nữa rồi. Vì một Âu Dương Thiên Thiên, đến người luôn ở bên cạnh sát cánh chiến đấu cũng lộ ra ánh mắt muốn giết người.
- Ngày hôm nay là em đánh cô ta, khiến cô ta phải lên bàn phẫu thuật, vậy có phải ngày sau một trong hai người các anh làm chuyện gì đó với Âu Dương Thiên Thiên, thì Âu Dương Vô Thần đây sẽ dùng súng bắn chết luôn các anh hay không?
- Chúng ta đều lo lắng cho anh ấy, nếu không phải sợ anh ấy sẽ giống như 8 năm trước, nuôi một người phụ nữ làm nội gián bên cạnh mình, thì đều không phải cất công từ Mỹ quay về Trung Quốc rồi!
*Có một chuyện Tiêu muốn nhắc mọi người, đừng dùng lời lẽ quá khích để nói các nhân vật trong truyện nhé. Dù có ghét cũng hãy dùng ngôn từ thật văn hóa, bởi đôi khi điều chúng ta thấy bây giờ chưa chắc là sẽ như thế sau này. Đứng trên lập trường khách quan, Stefan và Elena là con quý tộc, đương nhiên sự cao ngạo rất lớn, đối với kẻ yếu, tỏ ra khinh thường là điều dễ hiểu. Nhưng cao ngạo ở đây cũng có lí do riêng, sau này mọi người sẽ biết thôi. Hơn nữa, anh bảo vệ em là chuyện bình thường, nếu nhìn bạn thân tranh đấu lẫn nhau vì 1 cô gái mới quen vài tháng, liệu có ai can tâm. Hãy thật công minh khi đánh giá nhân vật nhé*
Truyện khác cùng thể loại
10 chương
18 chương
151 chương
20 chương
95 chương
117 chương