Trọng Sinh Chi Vong Linh Pháp Sư
Chương 155 : Dị biến phát sinh
Thời gian cứ chậm rãi trôi qua, khoảng cách đoàn người [The Throne] đến nơi David phục kích càng ngày càng rút ngắn.
Những tên thành viên trong đội cũng dần dần bị cảm giác hồi hộp, bồn chồn lắp đầy trong tâm trí. Nhiều người không khỏi nhớ lại cái có cảm giác sắp bước vào một cuộc thi hay phỏng vấn quan trọng nhất trong đời mà bọn họ đã trải qua.
Cuối cùng ở thời điểm 10 phút sau khi David dẫn đội ẩn nấp để mai phục, đoàn người của [The Throne] công hội cuối cùng cũng đặt bước chân đầu tiên của họ vào vùng đất phía trước của bãi đá lớn.
David ngay lúc này đã nắm chặt trong tay hai thanh Nanh Độc của mình. Nhìn từng đám người bước ngang qua bãi đá ở khoảng cách chỉ hơn 20 mét, trong lòng hắn không khỏi bồn chồn, nôn nóng nhiều hơn.
Thế nhưng hắn vẫn đang cố kìm nén tâm tình mà bình tĩnh chờ đợi cho đám người này đi qua một đoạn thì mới ra tay đánh vào khúc giữa, nơi tập trung đa số của những tên người chơi nghề nghiệp viễn trình máu yếu giáp mỏng. Đồng thời cũng có thể nhờ đó mà phá hỏng trận hình của đối phương.
Thế nhưng đột nhiên dị biến bất ngờ phát sinh…
Tại thời điểm những nhóm người chơi nghề nghiệp cận chiến của [The Throne] gần như đã vượt qua vùng đất có thể bị đánh lén, tiếp theo sau đó là đoàn đội của những tên người chơi thích khách, đạo tặc, thợ săn… loại hình nhanh nhẹn nghề nghiệp.
‘Vù vù…’
Bỗng dưng David cảm thấy một trận gió mát, lướt qua trên lưng mình. Ngay sau đó là hai bóng đen vượt qua mặt hắn xông nhanh về phía đoàn người của [The Throne].
Hắn thần sắc kinh hoảng không biết chuyện gì đang diễn ra, trái tim cũng gần như đứng im lại một nhịp. Đầu xoay nhanh, nhìn về phía ngọn đồi dốc cao cao ở bên phải mình, tựa như muốn chất vấn người ở nơi đó: ‘Có chuyện gì đang xảy ra? Các ngươi đây là đang muốn làm gì?!’
Dendi ở trên đồi cao sắc mặt cũng giật mình kinh ngạc, sau đó lập tức giận dữ quay đầu về sau hét lớn một tiếng.
- “Là ai ra lệnh cho Song Giác Thú?!”
Vừa nói hắn ánh mắt sắc bén quét nhìn qua đám người đang ngồi chồm trên mặt đất phía sau mình.
Đứng trước cặp mắt như chim ưng của Dendi, đám người này không ai dám hó hé một lời thậm chí đã quên mất tuổi tác của cậu bé.
Nhìn thấy cả đám người im lặng, Dendi cảm giác như mình thật giống như vừa hỏi một câu hỏi thật ngớ ngẩn. Hắn vội vàng, quay đầu nhìn lại đoàn người đang đi qua khu rừng đá phía bên kia.
Trông thấy hai con Song Giác Thú đang chạy chồm, càng lúc càng rút ngắn khoảng cách với đội hình của kẻ địch, Dendi trong lòng không khỏi gấp gáp, cố gắng tìm cách giải quyết dị biến lần này.
Đột nhiên đôi mắt cậu bé như lóe ra một tia sáng, rồi liên tục đảo tới đảo lui nhìn quanh đội hình của kẻ địch. Sau đó như đã có kế hoạch, Dendi cắn răng âm thầm hạ quyết tâm, gân cổ hét lên.
- “Toàn đội triệu hồi sư lập tức tiến công, mục tiêu những tên người chơi nghề nghiệp viễn trình ở phía sau!”
Nói xong hắn lập tức dùng tinh thần hạ lệnh cho hai con Song Giác Thú của mình. Ami ngồi bên cạnh cũng hiểu ý, điều khiển hai con Song Giác Thú của nàng đi theo.
Những tên người chơi ở phía sau nhìn thấy đã có 6 con Song Giác Thú xông lên, cùng với mệnh lệnh của Dendi đã phát ra thì cũng lục tục nối bước nhau dùng tinh thần điều khiển Song Giác Thú của mình lao đầu xông tới phía trước.
Trong rừng đá bên dưới, hơn 50 con Song Giác Thú lộn xộn không có thứ tự lần lượt vượt ra khỏi nơi ẩn nấp của mình, xông nhanh về phía bên trái, nơi tập trung của những tên pháp sư, cung thủ, thợ săn… người chơi.
- “Á á…”
- “Có quái vật tập kích!”
- “Có quái vật tập kích!”
…
Rất nhanh khoảng cách 20 mét đã được hai con Song Giác Thú dẫn đầu xông lên kia chạy đến điểm cuối. Chúng chạy chồm rồi bật người vồ tới một tên người chơi chiến sĩ ở gần nhất ở phía bên ngoài của đoàn người đang hành quân.
Tên chiến sĩ bị tấn công lập tức giật mình kinh ngạc hét lên. Những tên đồng đội đi bên cạnh cũng bị tiếng hét của hắn làm cho giật mình. Sau đó cả đám người lục tục thay phiên nhau lớn tiếng hô hào, cảnh báo cho cả đoàn đội.
Lập tức những tên người chơi ở gần đó liền ồ ạt xông tới, vung vẫy vũ khí của mình đâm chém vào người của hai con Song Giác Thú.
Dẫn đầu đoàn người, Henry và những tên thuộc hạ của hắn cũng bị kinh động bởi sự ồn ào của đội ngũ ở phía sau. Bọn họ cũng tò mò xoay người nhìn lại về nơi đội ngũ đang rối loạn, nháo nhào lên công kích con quái vật T3OqaPg đó.
Số lượng người chơi bao vây chen lấn khá đông nên cũng rất khó để nhìn thấy rõ hình dạng của con quái vật.
Bất quá dường như những tên triệu hoán sư, chủ nhân của hai con Song Giác Thú này không có ý định liều mạng giết địch.
Bọn họ ngay khi nhìn thấy quân đoàn của đối phương đã bị kinh động, thì liền lập tức ra lệnh cho hai con Song Giác Thú rút lui trở về khu rừng đá, tựa như muốn dẫn kẻ địch đến nơi ẩn nấp của cả tổ đội mà David dẫn dắt.
Hai con Song Giác Thú rút lui khỏi đám người để lộ ra hình dạng của mình trong mắt của những người đang tò mò nhòm ngó.
Ngay khi nhìn rõ được hình dạng của ‘Con quái vật’, tên đội trưởng Bò Cạp trợn mắt há mồm rống lên, mắng chửi một tiếng làm hấp dẫn sự chú ý của Henry và những tên đội trưởng khác xung quanh.
- “Khốn kiếp! Đây là thú triệu hồi, không phải quái vật dã ngoại. Đây chắc chắn là đám triệu hồi sư của [The Alliance] sắp đặt phục kích chúng ta. Làm sao bây giờ hội trưởng?”
Đứng sát bên cạnh hắn, tên Henry đôi mắt lạnh lùng nhìn về phương hướng mà hai con Song Giác Thú kia đang bỏ chạy. Lập tức hắn chú ý được đến khu vực rừng đá lởm chởm cách đó không xa.
Hơi híp mắt lại chăm chú nhìn một hồi lâu, dường như nghĩ đến điều gì đó, tên Henry đôi mắt chợt mở to, khóe miệng cũng nhếch lên cười tà.
Hít sâu một hơi, Henry vừa định mở miệng lớn tiếng ra lệnh cho đám thuộc hạ thì bỗng nhiên ở phía sau đội ngũ đột nhiên trở nên ồn ào náo động lên, cắt đứt tâm tình đang hào hứng của hắn.
Đôi chân mày hơi nhíu lại, hắn giọng nói có chút buồn bực quay sang hỏi một tên đội trưởng ngay bên cạnh.
- “Ai Kiu Ai, Ollay, phía dưới xảy ra chuyện gì vậy?”
Đứng phía sau hắn, một tên pháp sư mặc áo bào vải, cầm pháp trượng và một tên thợ săn mang giáp da, cầm cung nỏ có chút bối rối không biết nên trả lời thế nào bởi bọn họ cũng không biết rõ chuyện gì đang xảy ra cho đội ngũ mà mình chỉ huy.
Nhưng rất nhanh không cần hai người trả lời, tình cảnh trước mắt cũng dần dần lộ rõ ra như là câu trả lời cho Henry.
Ở phía sườn bên trái đội ngũ, không biết từ đâu xuất hiện một đàn những con Song Giác Thú giống như hai con trước đó.
Chúng lợi dụng sự chú ý của mọi người đang bị hấp dẫn bởi sự náo động của hai con Song Giác Thú đi tiên phong mà đột kích vào phía sau đoàn đội.
- “Hay! Khá lắm!”
David ngồi ở bên ngoài cũng trợn mắt há mồm nhìn cảnh tượng này. Không kìm lòng được bật thốt lên, tán thưởng. Đôi mắt hắn vẫn chăm chú nhìn, không rời đi khỏi một giây như sợ bỏ lỡ mất một tình huống nào.
- “Cho hai con Song Giác Thú tiên phong hấp dẫn sự chú ý của kẻ địch, sau đó đột kích vào điểm yếu của đối phương. Đây chẳng phải là ‘Dương đông kích tây’ mà người Trung Quốc vẫn thường hay nói sao?!”
- “Tên nào đề ra chiến thuật này quả thật khá lắm!”
- “Ừ, quả thật rất có tiềm chất trở thành chỉ huy…”
…
Những tên người chơi ở bên cạnh có hiểu biết một chút về chiến thuật quân sự cũng gật đầu, liên mồm bình luận, khen thưởng không dứt.
Bất quá chỉ riêng có David mới hiểu được đây chính là có người ra tay quấy rối chứ cũng không phải là chiến thuật như lời bọn họ nói.
Ngay tại thời điểm những tên đội viên của David bình luận thì những con Song Giác Thú cũng không dừng lại bước chân.
Bọn chúng chạy chồm, liều mạng xông tới, tấn công thẳng vào đội hình của những tên người chơi nghề nghiệp đánh xa ở phía sau cùng của đoàn người đang hành quân nối dài.
Máu yếu, giáp mỏng, tốc độ cũng chậm làm cho những tên pháp sư là đối tượng đầu tiên bị công kích. Có hơn 20 tên pháp sư ngay lập tức bị bao vây cắn xé, tiếng kêu gào thảm thiết lúc nãy chính là từ bọn họ mà ra.
Chờ cho những tên người chơi khác phản ứng lại thì đã chậm. Những con Song Giác Thú lượng công kích vồ tới đè ngã những tên pháp sư này, liên tục há miệng cắn xé hoặc dùng móng vuốt cào cấu lấy đối phương.
Lượng sát thương của chúng tuy đối với quái vật không cao thế nhưng đối với người bình thường thì lại vượt mức phát huy.
Từng tên pháp sư HP không đến 2000 điểm, giáp cũng đều nằm trong khoảng 20 cho nên mỗi lần bị móng vuốt tát trúng hay bị hàm răng sắc nhọn của Song Giác Thú cắn phải đều sẽ phải chịu một lượng sát thương đến hơn 100 điểm.
Mỗi hai con Song Giác Thú vồ lấy một người, không đến 10 giây, một nhóm 20 tên pháp sư cứ như vậy mà bị một đàn Song Giác Thú giết chết.
Truyện khác cùng thể loại
157 chương
65 chương
111 chương
23 chương