Trong chúng ta đừng ép buộc ai phải yêu ai

Chương 11 : Mình không tự tin?!?

- Aaaaaa… Chán quá đi thôi. Cứ tưởng bọn hắn sẽ nằng nặc đòi chúng ta ở lại hay là đi theo chứ? Bỏ cuộc nhanh như thế sao? Chán quá đi – Nó ngồi trên xe bù lu bù loa cả lên - Quyền quyết định ở đây là anh ta. Không phải hai tên kia. Hai tên kia chắc chắn sẽ như ý cậu nhưng chuyện cần nói thì phải do anh ta nói nên bọn hắn chẳng thể làm gì được. Anh ta không hề thích ép buộc người khác chuyện gì – Nhỏ tỉ mỉ phân tích cho nó, mắt vẫn dán chặt vào cuốn từ điển Tiếng Việt. Nhỏ mang trong người hai dòng máu Hàn – Trung. Không giống nó và AnhAnh, cả hai đều mang dòng máu Việt – Trung nên việc học Tiếng Việt và nói rành mạch là rất dễ. Trước khi đến Việt Nam, nhỏ đã tự bỏ ra cho bản thân 1 tháng để học ngôn ngữ của quốc gia này, nhưng thật sự là vẫn không nhớ hết được. Vốn từ ở đây phong phú quá, vả lại còn phải nói cho đúng vì nếu không thì sẽ không biểu lộ đúng cảm xúc mà mình cần đề cập sẽ gây bất hòa. Mỗi khi nói chuyện với anh, nhỏ đều phải cân nhắc trước khi dùng từ. - Haizz… Anh ta vẫn không thay đổi mấy. Cũng chỉ có một thứ đã thay đổi, đó là lòng người thôi. – AnhAnh bày ra bộ dáng mệt mỏi, hai tay chắp ra sau đầu dựa vào ghế ( Người đang cầm lái là nó ) - Mặc kệ anh ta có thay đổi hay không, mình vẫn phải ép buộc anh ta yêu mình. Sau kế hoạch này, có lẽ mình sẽ xin tổ chức cho nghỉ dài hạn một thời gian đi vòng quanh thế giới thôi. – Nhỏ nhàn nhạt nói - Cậu định đi mà không rủ bạn bè sao? – Nó giả vờ làm nũng - Không. Mình muốn yên tĩnh mà, có hai cậu thì làm sao mà yên ổn chứ ? – Nhỏ giả vờ nói, làm mặt vô tội - Hừ… Cậu đi luôn đi. Lúc về mà không có bạn trai thì cậu chết với mình – Nó bực dọc nói - Cái này mình không chắc đâu nha – Nhỏ cười giả lả nói, gấp cuốn từ điển lại - Cái gì  mà không chắc, không có thì mình không duyệt đơn cho cậu đi đâu! - Được rồi, được rồi! Mình hứa được chưa? – Nhỏ phải chắp tay cầu thua hai cô bạn - Mình ghi âm lại rồi nhé. Sau này mà không vác xác bạn trai cậu về là mình cắt tiết cậu đấy! – AnhAnh làm mặt đe dọa, tay quơ quơ cái điện thoại lên trước mặt nhỏ. Thì ra nãy giờ cô nàng ngồi ghi âm lại hết cuộc hội thoại giữa hai cô bạn, hèn gì không nói câu nào. - Cậu …. - À, mà cậu nói 3 tuần. Trong ba tuần, làm sao mà dụ bọn hắn vào lưới tình đặt sẵn của chúng ta đây? – Nó chậm rãi hỏi,lấy lại vẻ trầm mặc nhưu khi làm việc - Cậu không tự tin? – Nhỏ nghi hoặc hỏi, nhưng trong lòng cũng đã biết rõ đáp án là gì rồi - Mình không tự tin? – Nó giả vờ hỏi lại, mặt cười cười nói tiếp – Gương mặt hiện đại, xinh đẹp, body chuẩn như siêu mẫu , còn nữa, mình có bộ óc thiên tài, gia thế hùng mạnh. Không tự tin, ba chữ này không có trong từ điển của mình đâu. - Vậy sao lại hỏi câu ngớ ngẩn như vậy? Trước khi tiến hành, mình đã tìm hiểu và tính toán cả rồi. Sẽ không có chuyện thất bại. Trừ phi, là chính chúng ta bỏ cuộc thôi - Mình chỉ sợ con Anh nó chưa kịp bắt lấy tay Quân đào hoa kia thôi - Đúng đó, có chút vấn đề xảy ra rồi – AnhAnh lên tiếng - Có chuyện gì sao? – Nhỏ nhíu mày, hỏi - Lần trước ở trung tâm thương mại, mình lỡ từ chối hắn, còn có… nói là mình có bạn trai rồi – AnhAnh thành thật khai báo -Lúc nãy mình còn nghe hắn nói, là không thích tán tỉnh  mấy đứa có bạn trai - Vậy thì... chúng ta cần thêm một biến tấu nhỏ cho vở kịch này rồi - Nhỏ đưa tay xoa hai huyệt thái dương, nhàn nhạt nói, miếng hiện lên ý cười như không cười - Được rồi! Mình hiểu rõ ý cậu rồi! Phóng lao thì phải theo lao thôi chứ sao giờ - Cô nàng kia mặt ủy khúc nói Phải nói, làm việc với nhau gần 3 năm, chơi với nhau hơn 15 năm, bọn nó hiểu nhau rất rõ. Vì vậy, cái biến tấu nhỏ ngày hôm nay nhỏ đề cập tới là gì chứ?!? Nếu không phải là tự đi mê hoặc anh chàng kia thì là đóng vai một cô gái bị "bạn trai đá" đoạt lấy sự thương hại từ anh chàng đó thôi. Cô sẽ chọn cách hai. Da mặt cô đâu có dày để đi làm cái việc dụ dỗ đó chứ. Haizzz!!! --------------------------------- ---------------------------------- Sáng hôm nay, bọn nó dậy muộn. Không gọi là trễ giờ bởi tốc độ cho xe phiêu bạt trên đường của nó phải gọi là tuyệt đỉnh rồi. Vừa đến trường là vừa kịp đánh trống vào lớp. Vừa bước vào lớp, ai nấy đều há hốc với bộ dạng của bọn nó bây giờ. Hôm nay, mặt ai cũng lộ vẻ đầy ưu phiền, buồn sầu. Nhất là cô nàng AnhAnh, vẻ mặt tiều tụy chết đi được, quần áo không phải lôi thôi nhưng không gọn gàng lắm. Hai cô nàng kia vẫn bình thường ngoài vẻ mặt buồn bã ra thì chẳng còn gì. Không quan tâm đến mọi ánh mắt tròn xoe đang nhìn mình, nó và cô nàng AnhAnh tiến về phía chỗ ngồi, bỏ cặp xuống, gục mặt lên bàn NGỦ. Gọi là ngủ nhưng là giả vờ thôi. Hôm nay trông bọn nó thê thảm như vậy là do cái biến tấu là Hân đấy. Người đề ra màn này là AnhAnh, nó ghét hình tượng của mình bây giờ quá đi. Nhỏ thì như cũ, lấy cuốn tiểu thuyết ngôn tình của tác giả yêu thích - Thánh Yêu ra đọc ( mình bị thích chị Thánh Yêu nên cho vào luôn, truyện chị ấy hay lắm nhaa, đọc hoài không chán ahhh / le quảng cáo dùm / ahihi (((: ) ************************************* Mai ra chapter 12 nhaa Giờ mình bận đi design cho event rồi Các độc giả thông cảm Bạn nào có chơi zing thì để lại comment cho tác giả nhaaa ((: Thank you for reading !!! ******************************