Mấy ngày tới, bạn trai Cẩm Dương đều rất bận, Tần Lạc cũng không nghĩ nhiều, đàn ông mà! Đương nhiên là lấy sự nghiệp làm trọng, hai người ngày ngày dính chung một chỗ cũng không được.
Buổi chiều, cô chợt nhận được một cuộc điện thoại xa lạ, “Là Tần tiểu thư Tần Lạc sao? Tôi thấy cô đăng ký trên trang web của chúng tôi tìm một công việc, hiện tại có điều kiện phù hợp, cô muốn làm không?”
Tần Lạc hơi bất ngờ, “Đúng, cụ thể là làm cái gì vậy?”
Đối phương trả lời: “Phụ đạo Anh ngữ cho một đứa bé.”
Tần Lạc vừa nghe vậy liền đồng ý, “Được, vậy tiền lương thì sao?”
Đối phương nói: “Thời gian thử việc lương tháng 6000, chính thức tuyển dụng thì cô tự mình nói chuyện với chủ nhà.”
Tần Lạc bỗng nhiên cảm thấy đây là trên trời rớt xuống, lập tức đồng ý.
*****
Buổi sáng thứ bảy, Tần Lạc chạy tới nơi hẹn với đối phương, là một phòng bao riêng, còn rất lịch sự tao nhã, cô đang suy đoán đối phương là dạng gia đình xuất thân thế nào, cửa liền bị đẩy ra.
Hả. . . . . .
Trong lúc nhất thời, ba người mắt to trừng mắt nhỏ, hình như đối với cảnh tượng gặp mặt này có chút ngoài ý muốn.
Vẫn là Hoắc Gia Tinh phản ứng kịp trước, mừng rỡ kêu lên: “Chị gái! Làm sao chị lại ở chỗ này?”
Tần Lạc cũng có chút trợn tròn mắt, chẳng lẽ đứa bé cô phải phụ đạo chính là Tiểu Hỏa Tinh?
Hoắc Kỷ Thành kinh ngạc rồi khôi phục tỉnh táo trước sau như một đi qua, “Thì ra Tần tiểu thư chính là người đã nộp đơn làm giáo viên phụ đạo cho Tiểu Tinh.”
Tần Lạc sửng sốt một giây, “Có phải lầm hay không? Lúc đầu tôi điền hy vọng muốn phụ đạo đối tượng là học sinh trung hoặc là học sinh phổ thông mà. . . . . .”
Cô vừa dứt lời, Hoắc Gia Tinh liền chu cái miệng nhỏ nhắn, “Chị gái, có phải chị không muốn làm gia sư cho Tiểu Hỏa Tinh không?”
Giọng nói mềm dẻo đáng yêu, làm người ta sinh thương.
Tần Lạc vừa nghe vậy lòng không đành rồi, “Chị gái không phải ý này.”
Hoắc Gia Tinh vội vàng mừng rỡ nói tiếp, “Vậy là chị gái đồng ý rồi nhé! Oa! Thật tốt quá! Sau này có chị gái dạy Anh ngữ cho em, khẳng định em học rất nhanh!”
Tần Lạc thấy Tiểu Hỏa Tinh vui mừng như thế thì càng không tiện cự tuyệt rồi, vốn còn muốn cùng hoàn toàn giữ một khoảng cách với đại ma vương, kết quả trời đất xui khiến thế nào mà càng ngày càng gần. . . . . .
Ai!
Hoắc Kỷ Thành biết rõ nhất định đây là Trình Sâm sắp xếp, bằng không cũng sẽ không trùng hợp như thế.
“Chắc hẳn Tần tiểu thư cũng xem qua yêu cầu đối tượng chúng tôi cần, thời gian hai ngày cuối tuần không thể tới trễ hay vắng mặt, nếu như có việc gấp cần nói xin nghỉ trước, Tiểu Tinh nhà tôi mới năm tuổi, nhưng vẫn cần Tần tiểu thư nghiêm túc dạy, dù sao giáo dục vỡ lòng cho đứa bé là quan trọng nhất. . . . . .”
Tần Lạc gật đầu liên tục, “Hoắc tiên sinh xin yên tâm, nếu tôi đã đồng ý phụ đạo Anh ngữ cho đứa nhỏ, tất nhiên sẽ đối xử nghiêm túc.”
Hoắc Gia Tinh nghiêm túc ngồi ở một bên lắng nghe cha và chị nói chuyện, mắt đen to linh lợi đảo quanh vòng tới vòng lui, như đang tính toán cái gì. . . . . .
“Phương diền tiền lương, thời gian thử việc ba tháng đầu, mỗi tháng 6000, nếu như thái độ dạy học của Tần tiểu thư làm cho tôi hài lòng tôi sẽ suy tính cho cô thêm gấp đôi. Ngoài ra, Chủ nhật bảo mẫu nghỉ, cô có thể giúp một tay chuẩn bị sinh hoạt hàng ngày cho nó? Tôi có thể thêm tiền.”
Tần Lạc không cảm thấy đây là vấn đề lớn, liền gật đầu, “Ừ.”
Truyện khác cùng thể loại
76 chương
53 chương
118 chương
2 chương
87 chương
148 chương
34 chương
192 chương