Triệu Hoán Mộng Yểm
Chương 292 : Giao đấu (2)
Editor: Nguyetmai
Huyết mạch Nham Long, Thánh lực, tà năng, ba loại sức mạnh đồng thời tăng lên khiến Lâm Thịnh rất cần một đối tượng để tham khảo và kiểm tra toàn bộ thực lực của bản thân. Nhưng những người xung quanh cậu, nếu không phải quá yếu ớt thì chính là quá mạnh.
Giống như trận mới nãy, khi cậu đối đầu với Margaret, mặc dù cô ta che giấu thực lực không ít nhưng Lâm Thịnh lại không hề cảm giác được cô ta là đối thủ của mình.
Dưới ánh mắt kính sợ của một đám học viên vây quanh, Lâm Thịnh từ tốn trở lại phòng mình.
"Phải phô diễn một phần thực lực, tranh giành vị trí trên bảng xếp hạng hay sao?" Cậu nghĩ thầm.
Ngược lại cậu không hề coi trọng những phần thưởng trên bảng xếp hạng kia mà lại lo lắng bản thân sẽ bị ảnh hưởng, tự làm lộ ra quá nhiều.
"Được rồi, biểu hiện như bình thường là được, che giấu quá mức ngược lại sẽ làm người ta thêm chú ý. Bây giờ mình còn có rất nhiều không gian để luyện tập, không gấp."
Cậu đã có quyết định, suy nghĩ đã xong, sau khi trở về phòng cũng bắt đầu tiếp tục sắp xếp lại ký ức đã hấp thụ từ trước.
Ký ức của cả chục nghìn người không thể hấp thu dễ đến vậy, lúc trước cậu cũng chỉ dùng từ mấu chốt để sàng lọc ra một phần rất nhỏ mà hấp thu. Bây giờ đã có thời gian rảnh rỗi, Lâm Thịnh cũng bắt đầu xem xét kỹ lưỡng lại, chọn ra nội dung có ích đối với mình.
Sau khi hấp thụ tất cả mảnh vụn ký ức ở phòng nghiên cứu kia, Lâm Thịnh kết hợp với vốn kiến thức bản thân đã tích lũy, dần dần có được không ít sự hiểu biết đối với ảnh hồn. Đồng thời cậu cũng biết được sâu hơn về tà năng, hiểu rõ thể xác sẽ kìm hãm sự tăng trưởng của năng lượng, và điểm hạn chế thực sự rốt cuộc nằm ở đâu.
Cậu còn có huyết mạch Nham Long là dòng máu mạnh mẽ không theo lẽ thường, độ kiểm soát đối với thể xác của mình hơn xa người thường. Hơn nữa cậu còn có Thánh lực, cũng là một loại sức mạnh tâm linh, có thể xem như mặt đối lập để tham khảo, kiểm chứng.
Mấy ngày nay, Lâm Thịnh sử dụng Thánh lực ngưng tụ thành dụng cụ giải phẫu siêu tinh vi, cắt ra một chút tà năng làm hạt giống. Sau đó, cậu tính toán chính xác, khống chế huyết mạch Nham Long và pha loãng ra rất nhiều lần. Cuối cùng, cậu nặn ra một giọt máu làm chất dẫn, thử nghiệm chiếm đoạt và hấp thụ hạt giống tà năng.
Dưới tình trạng cả số lượng và chất lượng của đôi bên đều cực kỳ mỏng manh yếu ớt, Lâm Thịnh kết hợp với kinh nghiệm, kiến thức bản thân đã nắm vững và vận dụng phương pháp quan trắc đặc biệt do một nghiên cứu viên tên Lý Ân phát minh ra. Cuối cùng, cậu cũng thấy rõ toàn bộ quá trình tà năng tăng trưởng, lớn mạnh lên như thế nào. Quá trình này vô cùng kỳ diệu.
Điều này cũng chứng minh rằng, thật ra cốt lõi của tà năng chỉ có một chút là lực lượng tâm linh của con người, còn phần nhiều đến từ bên ngoài. Cùng lúc đó, Lâm Thịnh nghĩ đến Thánh lực - năng lượng ở phía đối lập.
Liệu Thánh lực cũng có tính chất và hiệu quả như vậy hay không?
Trong quá trình minh tưởng thường ngày, nếu như Thánh lực chỉ có một phần nhỏ là sức mạnh tâm linh, vậy thì những phần còn lại đến từ đâu?
Trong lòng Lâm Thịnh càng thấy hứng thú hơn.
Sau khi bồi đắp cấp tốc một vài kiến thức khoa học căn bản, hôm nay kiến thức tích trữ về nghiên cứu khoa học của cậu đã tương đối khả quan. Hơn nữa, sau khi huyết mạch Nham Long tăng lên, suy nghĩ của cậu càng nhạy bén hơn và trí nhớ cũng trở nên siêu việt hơn.
Dọn dẹp đồ đạc xong xuôi đâu đấy, Lâm Thịnh rời khỏi Tâm Linh Thành Bảo rồi gọi điện thoại cho Adolf.
Cậu dặn Adolf sắp xếp ổn thỏa, mua thêm một chỗ ở mới xem như trụ sở nghiên cứu của cậu, đồng thời còn chỉ đích danh một số dụng cụ cao cấp mà mình cần dùng. Adolf cũng hơi nghi ngờ nhưng vẫn nhanh chóng sắp xếp xong xuôi.
Trong thời gian chờ tin, Lâm Thịnh lại trở về căn phòng mình thuê.
Reng...
Cậu vừa mới chuẩn bị minh tưởng thì tiếng chuông cửa vang lên.
Trong lòng Lâm Thịnh hơi cảnh giác. Căn phòng này mới thuê chưa được mấy ngày, xung quanh cậu chẳng một ai biết đến, tại sao lại có người tìm đến trước cửa được?
Cậu đi đến cửa, kéo thanh chốt, mở cửa ra.
Đứng ngoài là ba gã đàn ông cao lớn, cơ thể cường tráng, đầu trọc, mặt mày dữ tợn. Trên người cả ba đều được xăm đầy những hình thù đen nhánh, họ đều mặc quần jean áo ba lỗ để thuận tiện hành động, trong tay mỗi gã đều lăm le cây gậy bóng chày màu đen.
"Các anh tìm ai?" Lâm Thịnh quét mắt nhìn một lượt sau lưng cả ba người, không có thêm ai nữa.
"Mày tên là Lâm Thịnh?" Gã đàn ông cầm đầu móc ra một tấm hình trong túi áo, đối chiếu với Lâm Thịnh một chút.
"Phải, các anh là?" Lâm Thịnh nghi ngờ hỏi.
"Bọn tao là..." Gã cầm đầu nở một nụ cười rồi bỗng nhiên giơ tay lên, phần giữa cây gậy bóng chày cầm trên tay tách ra, để lộ một họng súng màu đen ẩn bên dưới.
Đoàng!
Nòng súng phát ra tiếng nổ trầm đục, viên đạn bắn ra nhanh như chớp, nhắm thẳng đến ngực Lâm Thịnh.
Keng.
Ánh lửa lóe lên.
Viên đạn va mạnh vào một viên tinh thể màu xanh lá cây vừa hiện ra. Tinh thể vỡ vụn, viên đạn văng ngược về.
Lâm Thịnh còn chưa động tay, ba người đã bị sợ đến nỗi run rẩy cả người. Đám khói đen nhanh chóng hiện lên sau lưng họ, ngưng tụ thành ba tên binh sĩ Hầm Giam.
Ầm ầm ầm.
Sau ba tiếng động, hai mắt của ba gã kia đã trợn trắng, chúng bị đánh đến choáng váng, ngã nhào ra đất.
Ba người nhanh chóng bị đẩy vào trong cửa, cửa phòng đóng kín. Không lâu sau, Lâm Thịnh rời khỏi phòng, ba gã đàn ông với khuôn mặt tái nhợt đi theo phía sau.
Cậu không có dùng hình nghiêm khắc tra khảo, chỉ vẻn vẹn là một bí thuật nho nhỏ của Thánh điện thôi mà ba người đã lập tức nói ra hết những thứ có thể nói, cũng như không thể nói.
Giống như Lâm Thịnh dự đoán, người bảo bọn họ tới gây phiền phức chính là gã gây tội cưỡng hiếp bất thành đã bị cậu đánh thành tàn phế lúc trước. Cũng chính là gã đàn ông định cưỡng hiếp Fiona đó.
"Không thể không nói, thế lực và mạng lưới tình báo của gia tộc Karin các người mạnh thật đấy. Tôi mới thuê cái nhà này chưa được bao lâu, các người đã có thể tìm đến tận cửa rồi."
Lâm Thịnh cảm thấy vô cùng hứng thú với chuyện này.
"Thật ra, chỉ cần là người đã từng đến lập hồ sơ tại Cục di dân thì chúng tôi đều có thể tìm được dễ dàng..." Một trong ba người thành thật đáp lời.
"Có điều chúng tôi cũng thấy rất lạ, chúng tôi vốn vẫn còn đang tìm quan hệ để tra ra tung tích của… của ngài. Sau đó thì có một cuộc điện thoại gọi đến..." Một người khác vội vàng mật báo.
Thân là xã hội đen, đối mặt với một cường giả chẳng thể dùng súng đạn hạ gục, phản ứng duy nhất dĩ nhiên là kinh sợ.
Mida là một quốc gia đông đảo người siêu phàm, bọn họ cũng hiểu rất rõ, người siêu phàm là nhân vật ở cấp bậc nào. Không cần nói đâu xa, ngay trong bang phái của bọn họ cũng có vài người siêu phàm, xem như con át chủ bài. Không giống như Tịch Lâm, ở Mida, bởi vì số lượng người siêu phàm quá nhiều nên cũng có rất nhiều nút giao với thế giới của người bình thường. Kiểu dạng như vậy cũng không phải hiếm thấy.
Biết rõ người siêu phàm mạnh đến thế nào cũng là nguyên nhân khiến bọn họ quả quyết nhận thua trong sợ hãi.
"Có thể tìm được người gọi cuộc điện thoại kia là ai không?" Lâm Thịnh hỏi.
"Không biết... Nhưng, tôi biết có một nơi, có người nhất định sẽ biết!" Một gã đầu trọc nhanh chóng đáp lời.
"Ngày mai, trước thời gian này, đến nói cho tôi biết câu trả lời. Đi đi, nếu không trở lại, vậy cũng không cần trở lại nữa."
Lâm Thịnh bình tĩnh nói.
Cậu đã để lại ba tinh thể tà năng trong đầu ba người bọn họ, một khi có hành động nào khác lạ, ba viên tinh thể này có thể làm nổ tung não của ba người ngay lập tức. Đó là chưa kể cậu đã gia tăng thêm bí thuật Thánh điện. Trong thời gian ngắn, ba người này về căn bản đã trở thành một trong những con bài của Lâm Thịnh.
"Đã rõ thưa ngài!"
Ba người vội vội vàng vàng lẩn đi. Họ lần lượt cấp tốc đi về chỗ chiếc xe gắn máy ở cách đó không xa, đến nhìn cũng không dám nhìn Lâm Thịnh nữa. Lâm Thịnh không quan tâm. Cậu gọi một chiếc taxi, bước lên.
"Đến khu Kim Long, số 245 đường Hắc Trầm."
"Được. Cậu ngồi vững đi." Bác tài thuận miệng nhắc nhở một câu.
Xe nổ máy.
Lâm Thịnh cài chắc phần dây an toàn, ánh mắt lướt qua từng khung cảnh đường phố đang lao nhanh vun vút. Bây giờ cậu phải đến cứ điểm tiếp theo của Vạn Ân giáo. Cũng là một cứ điểm mà cậu khá chắc chắn.
Bởi vì nơi này rất bí ẩn, hơn nữa nhân viên lại đông đúc, muốn di chuyển trong thời gian ngắn cũng không thể dễ dàng đến vậy. Rất dễ thu hút sự chú ý của các thế lực tà năng khác.
Truyện khác cùng thể loại
10 chương
9 chương
2672 chương
101 chương
26 chương
475 chương
23 chương
42 chương