Ngày công bố kết quả, nó trở lại trường. không quan tâm lắm đến việc mình sẽ thắng hay thua, nó chỉ nghĩ đến liệu kế hoạch của mình có thành công hay không.
Màn hình lớn trên khán đài được bật lên. Nó có thể thấy rõ từng diễn biến trong hai tòa lâu đài. Một nhóm học viên khoảng chừng 13 người đang tiến vào lâu đài của bọn hắn. trên mặt là vẻ dương dương tự đắc không biết sợ là gì.
Két…
Cánh cửa mở ra, vang lên một tiếng kêu dài, làm cho người ta cảm thấy rợn sống lưng. Đám học viên bắt đầu cuộc hành trình của mình. Không gian vắng lặng lạ thường. Chỉ có bước chân hòa cùng tiếng gió vù vù thổi qua ô cửa sổ. Bên trong tối om, bốc mùi. Ngoại trừ cái cảm giác khó chịu muốn phóng thẳng ra ngoài thì không ai thấy gì.
Theo sau đó, quen thuộc tiếng hét vang lên. Đúng như những gì cần phải có khi mọi người bước trong lâu đài ma. Phía đối diện, bọn hắn hài lòng cười trước thành quả mình tạo ra. Không đến tầng thứ 4 của lâu đài, tất cả đều đã ấn nút đỏ.
Nhìn một đám sợ run người nhìn màn hình trên sân khấu, Kevin cười nhạt. chỉ có vậy thôi sao? Trò hay còn chờ ở phía sau.
Lại trông đến lúc này nhóm học viên đã bắt đầu tiến vào lâu đài của mình, bọn nó ai ai cũng tỏ vẻ mong chờ.
-Thiếu gia, tiểu thư, mời vào.
Im phăng phắc…
1s
2s
3s
Hahahaa…
Tiếng cười vang vọng trong không gian. Toàn bộ học viên có mặt tại hội trường gần như cười đến nghiêng bàn đổ ghế. Má ơi!!! Có nhà ma nào lại đẹp đẽ, lại trang hoàng lộng lẫy như cung điện của mấy ông hoàng bà chúa, có nhà ma nào lại có quản gia, hầu gái cung kính phục vụ như vậy không??? Thật là trò cười cho thiên hạ!!
-Hihi… hội học sinh không biết có phải do trời lạnh nên mấy dây thần kinh có vấn đề không mà lại… hihi… lại làm thành như vậy!!!
-Haha!! Chắc tại họ cảm thấy mình chưa đủ nổi tiếng nên mới cố ý bày ra mấy cái trò dở hơi này…
-Thi lại thì kết quả vẫn cứ giống nhau thôi. Hoàng tử trong lòng của chúng ta mãi mãi là bất bại.
Evil nhìn một đám người đàm tiếu phía dưới liền không nhịn được bĩu môi. Hừ, dám coi thường nhóm của bọn nó. Vậy hãy xem xem cái gì gọi là cười người hôm trước, hôm sau người cười. Bọn nó cũng không phải mấy cái tiểu thư công tử bột hay một đám đầu óc ngu si tứ chi phát triển gì đó.
Nhóm học viên được chọn lúc này đã yên vị tại phòng ăn, một đám đều là khinh khỉnh nhìn đám hầu gái. Muốn dùng mật đường để làm bổn tiểu thư/bổn thiếu gia ấn nút đỏ sao? Đừng có mơ.
Như nhìn đến ý nghĩ của một đám tự kỉ nghĩ mình cao siêu lắm, mấy cô hầu đứng cạnh cười lạnh. Thiếu gia của bọn họ nhưng là theo tiểu thư ‘hành tẩu’ bao năm trong lĩnh vực này nha.Học được mưu mẹo cũng không phải số ít. Tất cả mới chỉ là bắt đầu.
-Rượu này thực ngon. Là gì vậy?
Nâng lên ly rượu mùi vị kì lạ, một người hướng về phía sau mình hầu gái hỏi.
-Thiếu gia thử đoán xem.
Sẵn có máu dê trong người, lại nhìn đến cô hầu gái xinh xắn nháy mắt cười với mình, hắn chép miệng:
-Là gì ta? Bổn thiếu gia đây không biết. Liệu mĩ nhân có thể giải thích một chút.
-Giúp thiếu gia hiểu biết vốn là bổn phận của em. Thật ra cũng không có gì nhiều. hay thiếu gia cùng em đi xem loại rượu này pha chế như thế nào nha.
Tặng cho tên ngu ngốc một cái tươi cười, nũng nịu thanh âm vang lên. Quả nhiên mật ngọt chết ruồi, không chút nghĩ ngờ gã đứng dậy, dâm đãng cười đi theo cô hầu gái. Không xem cái kia cũng không sao, chỉ cần xem cô bé là được rồi.
Một người tách ra. Trên bàn ăn chỉ còn 12 người. trong lúc chờ đợi đồ ăn được mang tới, một cô hầu tiến lên, khơi mào:
-Thiếu gia, tiểu thư trong lúc chờ đợi có thể tham gia cùng bọn em một trò chơi không?
Gật gậ.
-Luật chơi rất đơn giản. bên cạnh thiếu gia cùng tiểu thư có một nút bấm. bấm nút đó, mũi tên giữa bàn sẽ tự động quay. Quay đến người nào, người đó sẽ trả lời một câu hỏi. Nếu đúng, muốn gì được nấy. nếu sai… chuyện đó thiếu gia, tiểu thư phải tự mình khám phá. Hơn nữa… một khi bắt đầu thì không dừng lại được cho đến khi kết thúc trò chơi.
Thấy có chút thú vị, hơn nữa quyền lợi tuyệt đối nghiêng về phía mình nên tất cả đều đồng ý tham gia. Hầu nữ cười cười, lui về hàng, âm thầm bấm trong tay cái nút , ra hiệu cho mọi người bắt đầu hành động.
Truyện khác cùng thể loại
14 chương
54 chương
54 chương
51 chương
15 chương
82 chương