Nó bước xuống sân bay với một vẻ ngoài hoàn toàn khác (quần jean ,áo thun,giày bata mái tóc dài được cắt tỉa để tóc xù,nhộm nâu ,đôi mắt vô hồn lạnh cảm với mọi người được giảm đi bởi cặp kính đen ,bông tai đen tuyền trên tai trái làm nổi bật hẳn làn da trắng ,khuôn mặt chữ v ,hai tay bỏ vào túi)đi thẳng tới chiếc lim0 Trên đường nó nhớ lại xưa( lúc đó nó mới 5 tuổi ,anh nó đã tìm ra bước tường bị đập vỡ bị che đi bởi bụi hoa hồng.Khi ra ngoài chơi không may nó bị người lạ dẫn đi,người đó không ai khác chính là người và ba nó ngày xưa chanh giành mẹ nó.Lúc đó ông bị tai nạn lao xuống vực nhưng lại không may thành người thực vật,nhân cơ hội đó ba nó hỏi cưới mẹ nó .Đã 10 năm trôi qua ông đã tỉnh lại và nghe tin này ông quyết đinh trả thù.Ông định giết nó nhưng lại bị ba nó phát hiện và bắn)nó đã luôn nhớ một câu anh nó nói khi thấy nó khóc xước mướt vf bị nhốt trong kho không được khóc ,chỉ được khóc khi chỉ có anh và em Về tới nhà nó nở nụ cười khi thấy mẹ nó nhưng nụ cười ấy lại bị tắt đi khi người đàn ông khác ra ôm mẹ nó âu iếm mà không phải là ba nó.Buổi tối nó vô cùng ngứa mắt khi thấy mẹ nó gắp thức ăn còn làm trò hề cho người hầu Để hạ cơn tức nó đi bar,nhưng khi bước vào lại là thứ để mấy cô nàng trong bar cá cược .Cô nàng có thân hình bốc lữa đi đến ngồi tót lên đuồi nó,cánh tay không yên phận xoa ngực nó,quay vẻ mặt đắt thắng về mấy cô ả khác,nó lại thấy cảnh cô nàng quay lại giờ chỉ có một chữ hiện trên mặt cô nàng’thắng’,nó cười nữa miệng nhưng lại bị cô nàng trông thấy và mê đắm nó luôn.Trao luôn nụ của cô cho nó.Trong phút ngặt thở một người con trai tới cứu nguy cho nó.Nó thì tạ ơn anh còn anh hận nó đến thấu xương tủy.Sau khi có một cuộc ẩu đã nó giờ chỉ muốn uống trà với công an một lần thử nhưng không may lại bị một cô nàng đi đường làm gián đoạn ,cô nàng ngồi bệch xuống đất khóc ngon lành