Tối Cường Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 1713 : Đại Tự Tại oai (2)

Liệt diễm trên người Tô Đế bị Âm Ba của bầy rồng chấn động đến không ngừng chập chờn, phảng phất như ánh nến trong cuồng phong, lúc nào cũng có thể sẽ phai mờ, bọn người Triệu Vân, Lý Tồn Hiếu nhao nhao lui tán, chưa tỉnh hồn nhìn qua Doanh Chính. Hồng Mông Đại Tự Tại oai! Cường giả bình thường khó mà chống lại! Tô Đế nheo mắt, nụ cười càng lạnh lùng nghiêm nghị, nói: - Tuy mới vào Hồng Mông Đại Tự Tại, nhưng biểu hiện của ngươi cũng không tệ lắm! Một câu để sắc mặt của Doanh Chính đại biến, Tần Quân nhíu mày. Như thế nghe ra, Tô Đế viễn siêu Hồng Mông Đại Tự Tại cảnh sơ kỳ. Bầy rồng rít gào vẫn chưa kết thúc, Tô Đế lại đón Âm Ba kinh thiên động địa bắt đầu lao về phía Doanh Chính Tuy liệt diễm trên người điên cuồng chập chờn, nhưng đang không ngừng tăng vọt, càng ngày càng mãnh liệt, như muốn thiêu đốt chư thiên vũ trụ. Doanh Chính nhìn mà sắc mặt khó coi, đỉnh đầu bỗng nhiên xuất hiện hơn vạn Long Ảnh màu đen, hóa thành mũi tên thẳng hướng Tô Đế, cùng lúc đó, hai tay phân nhánh hiện hai cái lỗ đen, vô số Long Cốt gào thét mà ra Hồng Mông Đại Tự Tại! Các loại thần thông, tùy tâm mà động, thậm chí có thể đồng thời thi triển, lấy xu thế đánh tan Hỗn Độn, nghiền ép địch nhân Từ chỗ Tô Đế nhìn lại, phía trước tất cả đều là Long Ảnh, Long Cốt, phô thiên cái địa, căn bản không có góc độ tránh né. Nhưng Tô Đế không có dừng lại, thậm chí không có chậm lại tốc độ, không sợ hãi chút nào. Gào thét... Long Ảnh Long Cốt ở trong bầy rồng chấn rít gào, tốc độ siêu việt hết thảy, trực tiếp xuyên qua Tô Đế. Tô Đế phảng phất như hư ảnh, dạo bước ở trong Long Ảnh Long Cốt, ngay cả hỏa diễm trên người cũng như thế, hoàn toàn không bị ảnh hưởng. Doanh Chính thấy mà cái trán tràn ra mồ hôi lạnh, lẩm bẩm: - Không Gian Thần Thông? Không đúng. Lúc này, Tô Đế bắt đầu tăng thêm tốc độ Một bước tám trăm triệu dặm, mấy bước liền giết tới trước mặt trăm vạn bầy rồng Doanh Chính dọa đến lui lại hai bước, lúc này, một tay đè lại bờ vai của hắn, để hắn không lui về sau nữa, hắn vô ý thức muốn quay đầu, một bóng người từ bên cạnh hắn đi qua. Chính là Nhậm Ngã Tiếu! Tóc đen phất phới, mấy sợi tóc trắng trên trán tựa như U Minh Bạch Hỏa, bên mặt tuấn dật hoàn toàn như trước đây treo nụ cười tự tin. Nhậm Ngã Tiếu buông tay, cùng Doanh Chính gặp thoáng qua, nhìn chằm chằm Tô Đế, cười nói: - Xem ra vẫn là cho ta xuất thủ. Doanh Chính không có thẹn quá hoá giận, trong lòng sợ hãi, khi nào Nhậm Ngã Tiếu đi vào sau lưng của hắn? Hắn vậy mà hoàn toàn không có phát giác được. Tần Quân ngồi ở trên Chí Tôn Cửu Long Ỷ nheo mắt lại, Nhậm Ngã Tiếu lại muốn cùng Tô Đế đại chiến? - Hệ thống, trước mắt cực hạn là bao nhiêu? Trong lòng Tần Quân hỏi, cái này còn là lần đầu tiên, sau khi liên tục xoát cảnh giới mới, Thần Ma vẫn như cũ bị áp chế. Hơn nữa ép tới một chút tính khí cũng không có! - Không sai biệt lắm chỉ tương đương Doanh Chính. Hệ thống cấp tốc trả lời, cũng có chút bất đắc dĩ, tốc độ lên cấp của nó đã rất nhanh, nhưng vẫn còn có chút theo không kịp bước chân của Tần Quân. - Thần Ma Chinh Triệu cần phải hao phí bao lâu thời gian? Tần Quân tiếp tục hỏi, nếu để cho Nguyên Sơ đại đế cực hạn giác tỉnh, chẳng phải là có thể đánh nổ Tô Đế? - Chí ít hai ngày! Hệ thống trả lời để Tần Quân lần nữa nhíu mày. Lúc này, Nhậm Ngã Tiếu đi tới trên mũi Long, lại vượt một bước liền sẽ rớt xuống, nhìn qua Tô Đế, hắn híp mắt nói: - Còn muốn tiếp tục đánh?