Tối Cường Thần Thoại Đế Hoàng
Chương 1712 : Đại Tự Tại oai (1)
Oanh...
Tam Túc Kim Ô hóa thành biển lửa, bao phủ Đông Hoàng Thái Nhất, Hỏa thế hùng vĩ, phá nát tinh không.
Trên Thiên Đế Thạch Điện, Đế Tuấn thấy khẩn trương cắn răng, hận không thể đi trợ giúp Đông Hoàng Thái Nhất, nhưng thực lực của hắn quá yếu, nếu áp sát quá gần, còn không có đụng phải Tô Đế, đoán chừng sẽ hồn phi phách tán, hình thần câu diệt.
- Ngươi đừng quá phách lối!
Tiếng gầm gừ của Lữ Bố vang vọng toàn bộ tinh không, giơ cao Phương Thiên Họa Kích đánh tới, như một hắc quang từ chỗ rất xa bỗng nhiên đến trước mặt Tô Đế.
Thân hình Tô Đế run lên, lại nhẹ nhõm tránh thoát Phương Thiên Họa Kích, Lữ Bố sát qua sau lưng của hắn.
Trong chốc lát, Lữ Bố vô ý thức liếc mắt nhìn đi, vừa hay nhìn thấy khóe mắt của Tô Đế quét nhìn
Chỉ một cái đối mặt, Lữ Bố trừng to mắt, hoảng sợ khó mà diễn tả bằng lời bao phủ ý chí chiến đấu của hắn.
Oanh!
Như Tôn Ngộ Không lúc trước, Lữ Bố còn chưa đụng phải Tô Đế, liền bị đánh bay ra ngoài, trực tiếp đập tới đám sinh linh cách xa mấy ngàn vạn dặm
Bởi vì tốc độ quá nhanh, các sinh linh quan chiến không kịp né tránh liền bị Lữ Bố đụng vào, như bị đụng thành vụn cát, tiếng kêu thảm thiết không dứt lọt vào tai
Tại chỗ liền có hơn ngàn tên sinh linh bị đâm chết, mấy chục vạn sinh linh nhận lấy trình độ thương thế khác biệt
- Mau lui lại!
Tằng Cuồng Đế kinh thanh nói, Tô Đế rõ ràng mạnh hơn Hỗn Độn Thần Chủ, tiếp tục như vậy nữa, bọn hắn sợ sẽ tao ngộ vạ lây
Liệt diễm trên người Tô Đế cao tới mấy chục vạn trượng, thân ở trong liệt diễm, hắn ngạo nghễ mà đừng, tư thái vô địch hiển lộ không bỏ sót, mặc cho các Thần Ma cận thân, sửng sốt không cách nào đụng phải hắn.
Hình ảnh vô cùng hùng vĩ, các Thần Ma từ phương hướng khác nhau đánh tới, lại lấy tốc độ nhanh hơn bay trở về, nhanh đến để các sinh linh không cách nào nắm bắt.
Cho dù thi triển thần thông, cũng không làm gì được Tô Đế.
Giờ khắc này, Tô Đế thể hiện ra bá khí ngoài ta còn ai.
Khổng Tuyên vung tay phải lên, Ngũ Sắc thần quang như hồng lưu quét sạch, hắn muốn cuốn đi ngọn lửa trên người Tô Đế, đáng tiếc Ngũ Sắc thần quang tiếp xúc hỏa diễm của Tô Đế, trong nháy mắt liền biến mất
- Phốc...
Sắc mặt của Khổng Tuyên trắng nhợt, tao ngộ phản phệ, nhịn không được phun máu, khí tức cả người trong nháy mắt uể oải, nhìn về phía Tô Đế tràn đầy vẻ không thể tin được.
Hắn nhưng là Hồng Mông Dung Đạo cảnh viên mãn, lại lọt vào phản phệ, hắn không thể tưởng tượng mình cùng Tô Đế chênh lệch bao nhiêu.
- Phiền phức lớn rồi.
Viêm Tuyên Đế Quân cắn răng thì thào nói, nhìn điệu bộ này, toàn bộ bọn hắn chung vào một chỗ cũng không phải là đối thủ của Tô Đế
Tần Quân bình tĩnh quan chiến, hắn ngược lại không tức giận, mượn cơ hội này cũng có thể đại khái lý giải thực lực của Tô Đế
Hắn nguyên lai tưởng rằng thực lực của Tô Đế siêu việt Vô Cực cảnh, nhiều lắm là Hồng Mông Dung Đạo cảnh, hiện tại xem ra, xa xa không chỉ như vậy
Còn thân phận của Tô Đế, Tam Túc Kim Ô thần bí đến cùng đến từ phương nào?
Tuy không ít Đại Đạo Vị Diện đều có tung tích của Tam Túc Kim Ô, nhưng đại bộ phận đều đã diệt tuyệt, trên Vô Cực cảnh, hắn còn chưa từng gặp được Tam Túc Kim Ô còn lại.
- Ngâm...
Đúng lúc này, tiếng long ngâm liên tiếp vang lên, tất cả mọi người ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy trên Thiên Đế Thạch Điện xuất hiện bầy rồng, Thanh Long, Bạch Long, Hắc Long, Kim Long đều có, lít nha lít nhít, hội tụ vào một chỗ, rộng chừng mấy tỷ dặm, ngao khiếu mà qua, vô cùng hùng vĩ.
Mọi người thấy mà nhất tề nuốt nước miếng, phóng tầm mắt nhìn tới, nói ít cũng có trăm vạn trường long.
Doanh Chính đứng ngạo nghễ ở trên bầy rồng, nhìn xuống Tô Đế phía trước.
Tô Đế cười khẩy, căn bản không để Doanh Chính vào mắt.
Doanh Chính bắt được thần sắc ở trong mắt hắn, không khỏi tức giận, hai tay đột nhiên nâng lên.
Ngâm...
Trăm vạn trường long cùng kêu lên tê minh, kinh thiên địa khiếp quỷ thần!
Mắt thường có thể thấy Tinh Đạo bảy màu trực tiếp bạo tán, không gian phía trước bầy rồng phá toái, hư vô hắc ám từ bát phương thôn phệ đến
Phương xa mấy ngàn vạn sinh linh bị chấn động đến não hải nổ tung, dưới Vô Cực cảnh đều bạo thể mà chết, nguyên thần phá tán, sinh linh còn lại bị cuồng phong cuốn vào chỗ sâu trong Tinh Đạo, biến mất không thấy gì nữa.
Vừa hô diệt ngàn vạn sinh linh!
Tổ Long nổi giận, thây nằm ngàn vạn!
Dù là đám người Tần Quân ở hậu phương cũng bị chấn động đến ù tai, bọn người Viêm Tuyên Đế Quân, Quách Gia càng sợ hãi nhìn về phía trăm vạn bầy rồng.
Truyện khác cùng thể loại
1000 chương
117 chương
201 chương
2 chương
106 chương
11 chương