Edit + Beta: Ngôn Ngôn, Nhiên Nhi
Quán cafe Gấu trúc cứ như vậy mà được thành lập, tộc trưởng Hoàng Lão Hùng thật không hổ là một lão gấu trúc đỏ có dã tâm. Nó mở quán cafe ở chỗ cách không xa viện nghiên cứu là mấy, như thế các học viên nam đi ra khỏi viện nghiên cứu là thấy quán cà phê của nó.
Tộc trưởng xoa tay, à không đúng, hưng phấn mà xoa lên móng vuốt của mình. Con người cần cù dũng cảm a, nhanh chóng mà biến thành loài bị chúng ta thuần dưỡng đi!
Kết quả ngay ngày khai trương đầu tiên thì gấu trúc đỏ nhỏ đã gặp phải hoàn cảnh khó khăn lớn nhất của đời mình. Đã tới giờ cơm trưa nhưng những sinh viên Khoa học Tự Nhiên kia không đi ra, chỉ có vài người giao thức ăn từ dưới chân núi chạy xe lên trường học.
Gấu trúc đỏ nhỏ đang gặm nấm, có vài phần tò mò nhìn Hoàng Lão Hùng biến thành hình người, “ Tộc trưởng, tại sao vẫn chưa có người nào tới đây vậy? Không phải nói chỉ cần chúng ta cho nhân loại sờ sờ, khiến cho nhân loại vui vẻ thì sẽ nguyện ý được thuần dưỡng sao?”
Tộc trưởng trầm ngâm một lát, “ Nhân loại phải làm việc và học tập thì mới có thể nuôi sống bản thân, bọn chúng rất bận rộn. Chờ đến khi chúng ta thuần dưỡng nhân loại, bọn chúng vẫn phải đi ra ngoài kiếm tiền mua đồ ăn cho chúng ta, tụ tập sẽ hoang phí rất nhiều tiền, cho nên phải thông cảm cho bọn chúng không có thời gian đến quán cafe.”
“ Ồ ồ ồ,” gấu trúc đỏ nhỏ sáng tỏ, “ Nhân loại thật là vất vả.”
“ Đúng vậy, cho nên sau này khi chúng ta thuần dưỡng bọn chúng nhất định phải đối xử với bọn chúng tốt một chút. Không được ăn hiếp bọn chúng giống như loài mèo, như vậy nhân loại sẽ trung thành với chúng ta hơn.”
Gấu trúc đỏ nhỏ sùng bái nhìn tộc trưởng, tộc trưởng thật sự là một người già dặn kinh nghiệm đó.
“ Đúng rồi, nếu như muốn giao lưu với nhân loại, chúng ta cũng phải có tên giống như nhân loại nữa.” Tộc trưởng nói.
“ Con biết con biết,” gấu trúc đỏ nhỏ nhanh chóng giơ tay, “ Con và ca ca học trên mạng, loài mèo gọi nhân loại là chủ nhân, chúng ta gọi là tổ tông đi! Có phải là lợi hại hơn nhiều không?”
Anh gấu trúc đỏ nhỏ lộ ra vẻ mặt không chịu nổi, “ Không phải rồi, tên và xưng hô không giống nhau.”
Tộc trưởng nhìn bộ lông ngắn củn của gấu trúc đỏ nhỏ, dùng hết kiến thức cả đời nói rằng, “ Con vẫn còn đang phát triển, vậy sau này gọi con là Hoàng Điểm Điểm đi.”
Gấu trúc đỏ nhỏ nhận tên xong vô cùng vui vẻ, nhưng vẫn có thắc mắc như cũ, “ Vậy tại sao không gọi là Hoàng Đinh Đinh ạ?”
“ À, đó là tên chuẩn bị cho anh con.”
Gấu trúc đỏ nhỏ càng vui vẻ hơn, cậu và anh trai đều có tên tuổi rồi, điều này chứng minh rằng tộc gấu trúc đỏ đã chính thức đi trên con đường thuần dưỡng nhân loại, ngẫm lại vẫn còn kích động nhỏ đây.
Gấu trúc đỏ Đinh Đinh luôn cảm thấy có chỗ nào không đúng, nhưng mà nếu là tên tộc trưởng đặt, vẫn không nên phản bác.
Vài con gấu trúc đỏ nhỏ đợi tròn một ngày vẫn không có bất kỳ người khách nào đến thăm. Tộc trưởng nghiền ngẫm đọc lại một lần《Con đường thành công của cafe mèo》, lắc đầu thấp giọng thở dài, “Dùng động vật con đi thu hút sự chú ý của loài người, thật sự là quá hạ lưu!” Sau đó nghiêm túc gọi Đinh Đinh và Điểm Điểm, “Các con chuẩn bị một chút, chút nữa dùng nguyên hình chụp một bức ảnh thật lớn.”
Truyện khác cùng thể loại
214 chương
10 chương
27 chương
37 chương
116 chương
1 chương