Edit + beta: Nhiên Nhi, Ngôn Ngôn
“Cà phê gấu, là âm mưu của gấu trúc!”
Tộc trưởng gấu trúc đỏ nói như vậy, lông tai nó run lên, nhận thấy ông đang vô cùng tức giận: ” Nhìn bề ngoài, chúng ta không bằng bọn họ chỗ nào? Luận trình độ hiếm có, chúng ta chưa đủ quý hay sao? Tại sao nhân loại đó lại có thể chiếm thế thượng phong hơn gấu trúc!”
“Tại sao ạ?” Gấu trúc đỏ nhỏ ngồi phía dưới bập bẹ đáp lại một câu.
Anh gấu trúc đỏ của nó vội vỗ vỗ đầu nó, nhỏ giọng nói: “Câu này của tộc tưởng không phải câu hỏi đâu.”
Gấu trúc đỏ nhỏ ngoan ngoãn gật đầu một cái, “Ồ” một tiếng thật dài.
Tộc trưởng duỗi móng vuốt đầy lông ra run rẩy chỉ về hướng nó, “Ngươi xem ngươi xem, cái này chính là hậu quả của việc không tiếp xúc với nhân loại trong thời gian dài. Chúng ta đãthua từ vạch xuất phát rồi, nếu bây giờ không hăng hái tiến lên, trí tuệ của tộc gấu trúc nhất định sẽ bị bỏ xa.”
Tộc trưởng tràn ngập chờ mong nhìn gấu trúc đỏ nhỏ và anh của nó, “Các ngươi chính là tương lai của tộc gấu trúc chúng ta, đây là lúc gấu trúc chúng ta làm gương lấy kinh nghiệm cho kẻ địch thấy, đi đến trung tâm của loài người chiếm lấy thật nhiều tài nguyên sinh tồn!”
Nhưng mà từ núi đến thành phố rất xa, chúng nó ít khi nhìn thấy người nào. Khu quần cư của nhân loại gần đây nhất là một học viện nghiên cứu lớn, theo lời tộc trưởng nói thì đây là một học viện Khoa học Tự Nhiên, bởi vì trường học xa xôi, không có nữ sinh nào tình nguyện, nên đây một học viện nam cô đơn lạnh lẽo.
“Nhưng bọn họ biết rất nhiều trí tuệ của nhân loại, hơn nữa tính tình đều rất lương thiện mà.”
“Chúng ta chính là muốn thử đi thuần dưỡng những người này sao?” Gấu trúc đỏ nhỏ hỏi
Trên mặt bộ mặt bù xù lông của Tộc trưởng lộ rõ sự kiên quyết, “Đúng vậy, bước đầu tiên, chúng ta phải mở một quán cafe gấu trúc, chờ xây dựng xong chúng ta sẽ tìm đến với nhân loại, có thể không ngừng khiến xã hội loài người hướng về tộc gấu chúng ta rồi.”
Thế là gấu trúc nhỏ cảm thấy cực kỳ trách nhiệm đi đến quán cafe gấu trúc làm việc trước, tiếp thu được một ít huấn luyện về nghề nghiệp.
“Nhất định phải nỗ lực tranh thủ sự yêu thích của nhân loại, để bọn họ cam tâm tình nguyện bị thuần dưỡng.”
Gấu trúc đỏ nhỏ học tập hết sức giỏi, “Phải làm sao mới có thể tranh thủ sự yêu thích của loài người ạ?”
“Ví dụ như, lúc mà bọn chúng vuốt ve lưng của ngươi, ngươi hãy cố gắng thả lỏng cơ thể, nằm xuống, để cho nhân loại thấy rằng ngươi thích bọn chúng vuốt ve. Bọn chúng rất thích bộ dạng “Gấu bột”, khi mà ngươi co quắp thành bánh gấu, nhân loại nhất định sẽ kêu to đáng yêu đấy!”
“Tay nhân loại ấm áp thật sao?”
“Đúng vậy, rất nóng đấy, rất mềm nữa. Có vài loại người là tay hơi thô ráp một chút, chúng đối với chúng ta mà nói thì chúng vẫn rất mềm đấy.”
“Chỉ cần thả lỏng cơ thể là có thể tỏ ra thích sao?”
“Hoặc là, khi mà bọn chúng gãi cằm ngươi, ngươi nhắm mắt lại, khẽ phát ra âm thanh hừ hừ rồi cọ bàn tay của bọn chúng cũng được.”
Gấu trúc đỏ nhỏ vui sướng tiếp thu lời chỉ dạy của thầy, nhưng mà thầy quên nói cho nó biết, những thứ này chỉ khi những lúc biến về nguyên hình mới có thể làm.
Truyện khác cùng thể loại
50 chương
150 chương
119 chương
6 chương
63 chương
49 chương