Hạ Nhi bước có chút lảo đảo vì Khương Tình lôi cô đi rất nhanh, trong đầu không ngừng vang lên hồi chuông cảnh cáo nguy hiểm. Nhưng khi Hạ Nhi cúi đầu nhìn xuống bàn tay thon dài tinh xảo đẹp đẽ đang nắm tay mình, ý định phản kháng hay bỏ chạy đều bay tuốt đến tận đảo Java. Ánh mắt cô không tự chủ nhìn về phía cánh tay săn chắc, làn da trắng mịn màng, lại nhìn tới bóng lưng cao gầy thanh mãnh, Hạ Nhi khẽ nuốt nước bọt. Cô có cảm giác bản thân đang mê luyến con người trước mắt này đến lú lẫn đầu óc rồi. Nhìn chỗ nào cũng thấy đẹp, nhìn chỗ nào cũng thèm chảy nước miếng. Hạ Nhi tự thân tâm không biết đã khinh bỉ bản thân bao nhiêu lần. Chợt Khương Tình dừng bước, Hạ Nhi đang chìm trong suy nghĩ nên không vững lại kịp, đâm thẳng đầu vào vai Khương Tình, chóp mũi liền ngửi thấy mùi hoa lan nhàn nhạt lành lạnh. Cô khẽ vươn tay xoa xoa đầu. Ngước ánh mắt màu hổ phách to tròn nhìn Khương Tình đang vươn tay mở khoá. Hạ Nhi lúc này mới hoàn hồn, ánh mắt liếc nhìn về phía trên cửa. Trên đó ghi rõ ràng ba chữ vô cùng bắt mắt. Phòng Hội Trưởng. Dù cô có ngốc cũng biết đây là phòng làm việc riêng của Khương Tình a, cô còn nghe nói căn phòng này ngoại trừ những người Khương Tình cho phép mới được tiến vào, vô cùng bài xích người lạ đến gần. Hạ Nhi chưa kịp hoàn hồn đã bị Khương Tình kéo tay vào trong, động tác lưu loát khẽ bấm chốt cửa rồi mang cô tiến về phía bàn làm việc. Hạ Nhi cố gắng bảo trì bình tĩnh, cô nghĩ trước hết cần phải hỏi rõ ràng tại sao Khương Tình lại giận dữ như thế, liền mở miệng nói: “Chị à, chị đưa em tới đây làm gì vậy?” Khương Tình không đáp, khẽ cúi người một tay bế bổng Hạ Nhi lên, tay còn lại vươn ra đẩy hết mọi thứ vướng bận trên bàn làm việc, đồ đạc liền rơi hết xuống đất. Khương Tình để Hạ Nhi ngồi lên bàn, ngay lập tức mùi hoa lan thoang thoảng ập tới, môi Khương Tình gấp gáp hôn lên môi Hạ Nhi, còn dùng lực không nhẹ. Hạ Nhi nhíu mày, cô muốn nghiêng đầu tránh né thì tay Khương Tình đưa lên giữ chặt sau đầu cô, môi cạy mở hàm răng cô đang đóng chặt, lưỡi liền lập tức chui vào trong càn quấy, Khương Tình đảo lưỡi khắp khoang miệng cô, khẽ tìm kiếm chiếc lưỡi nhỏ ướt át đang vô lực chạy trốn, cuốn lấy nó rồi mút đến mức đầu lưỡi cô có chút tê rần. Hạ Nhi bị tập kích dồn dập như thế, bản thân cô không hiểu chuyện gì đang xảy ra nên có chút hoảng hốt. Thân thể bị nụ hôn cuồng nhiệt có chút vội vã của Khương Tình làm cho tê tê dại dại, cô vươn tay lên muốn đẩy Khương Tình ra, thế nhưng sức lực không bằng người, đẩy cũng đẩy không được, liền phải nhẫn nhịn đợi Khương Tình phát tiết xong tức giận. Thế nhưng Khương Tình không những không dừng động tác, tay còn lần mò xuống áo sơ mi Hạ Nhi, thuần thục muốn cởi bỏ. Hạ Nhi choáng váng, ngay lập tức có chút tức giận. Không phải lại định đốt lửa tùm lum chứ. Cô phẫn nộ nha. Hạ Nhi đưa tay đi cản hành động cởi áo cô. Khương Tình liền rời môi Hạ Nhi, cánh môi Khương Tình trở nên ướt át hồng nhuận, vô cùng mị hoặc. Hạ Nhi bị hôn đến thở hổn hển, nói: “Chị phát điên cái gì thế?” Khương Tình cúi đầu cười, thanh âm trầm thấp vô cùng quyến rũ, hỏi: “Em hài lòng không?” Hạ Nhi vừa thở gấp vừa nói, giọng vô lực, hơi khó hiểu hỏi lại: “Hài lòng cái gì?” “Về sức khoẻ của tôi.” Khương Tình ôn nhuận cười. Hạ Nhi lúc này mới hiểu ra. Hẳn là Khương Tình đang hỏi về trận đấu bóng vừa rồi, Hạ Nhi ngay lập tức không che giấu khen một câu: “À, em thấy rồi, sức khoẻ chị rất tốt.” Không tốt thì một tay bế ta lên thế nào được? Hạ Nhi nghĩ. Khương Tình cúi đầu cười trầm thấp, giọng khàn khàn nói: “Vậy sức khoẻ em hài lòng rồi, bây giờ tôi chứng minh cái khác nhé.” Hạ Nhi mở to đôi mắt màu hổ phách, tỏ vẻ không hiểu ý Khương Tình đang nói, cô hỏi: “Chứng minh cái gì?” Vừa dứt lời thì môi Hạ Nhi lại bị ngậm lấy, lần này Khương Tình vô cùng dịu dàng, hôn đến mức Hạ Nhi nhũn người ra. Hai cánh tay Hạ nhi không tự chủ được choàng lên vai Khương Tình, môi vô thức đáp trả, đôi mắt hổ phách cũng chớp động rồi nhắm lại. Nụ hôn càng lúc càng sâu hơn, âm thanh liếm mút cùng môi lưỡi quấn quýt khiến căn phòng trở nên nóng đến bức người. Hạ Nhi khẽ đưa lưỡi liếm môi dưới Khương Tình, ngậm lấy nó rồi cắn nhẹ. Nụ hôn này khiến cô vui thích đến run rẩy, cảm giác rung động tận tâm can, cô cuồng nhiệt hơn khẽ luồn lưỡi vào khoang miệng Khương Tình, có chút bá đạo không buông tha mà hút lấy mật ngọt trong đó. Khương Tình thở gấp dồn dập, âm thanh kích tình đến nỗi làm Hạ Nhi càng quá phận hơn, cô thật muốn cắn nuốt Khương Tình vào bụng. Chợt Khương Tình đưa tay lên, từ từ cởi hết nút áo Hạ Nhi, lộ ra một vùng xương quai xanh tinh xảo, nội y màu trắng ren vô cùng quyến rũ. Khương Tình liền rời môi Hạ Nhi, di chuyển xuống cổ. Hạ Nhi hơi thở đứt quãng, âm thanh rên rỉ nhỏ bé phát ra: “Ưm...” Khương Tình nghe thấy liền dùng lưỡi liếm, sau đó cắn nhẹ rồi mút mạnh lên cổ, khiến chỗ vừa mút hiện lên dấu hôn ngân đỏ rực, Khương Tình di chuyển môi lưỡi một đường xuống bờ vai thon gầy, vừa liếm láp vừa nút khiến Hạ Nhi thở càng lúc càng nhanh. Bàn tay Khương Tình không chút an phận, một tay chui vào áo, khẽ vuốt ve làn da vô cùng mềm mại quanh vùng eo thon nhỏ, rồi xoa nắn khắp nơi, tay lại từ từ di chuyển lên bộ ngực cao ngất đang vì hơi thở dồn dập mà không ngừng lên xuống. Khương Tình liếm lên xương quai xanh tinh xảo, thanh âm khàn khàn nhiễm đầy dục vọng nói: “Em nhìn em đi, bộ dạng thích thú như vậy, em lại nghĩ là tôi không biết cách làm tình với em sao?” Nói xong liền khẽ cắn nhẹ lên đầu vai Hạ Nhi khiến Hạ Nhi khẽ rên một tiếng. Khương Tình vươn tay còn lại ra sau lưng Hạ Nhi, khẽ mở khoá áo ngực, sau đó ngay lập tức dùng một tay cởi phăng áo sơ mi ở ngoài, tiện thể ném luôn chiếc áo ngực vướng víu. Hạ Nhi nhìn thấy nửa thân trên mình loã thể trước mặt Khương Tình, có chút xấu hổ, nhưng lại nghĩ giờ phút này xấu hổ chỉ tự mình hại mình thôi. Nên ngay lập tức vươn tay kéo đầu Khương Tình chuẩn xác đặt lên môi Khương Tình một nụ hôn. Hạ Nhi hôn vô cùng vội vã, hết liếm rồi mút, hết cắn rồi lại dùng đôi môi mềm mại ướt át mân mê khắp nơi. Cô muốn triệt để khiêu khích làm Khương Tình phải muốn cô, không thể như ngày trước nửa vời rồi bỏ chạy. Hạ Nhi chủ động như thế, Khương Tình liền có chút luống cuống, chợt bàn tay nhỏ bé nắm lấy tay Khương Tình, khẽ đặt nó lên khoả mềm mại to tròn trần trụi trước ngực. Khương Tình nhìn thấy hành động kích thích đó, hơi thở càng lúc càng nặng nề. Cô đẩy Hạ Nhi ra, vừa thở gấp vừa nói: “Em muốn lắm đúng không?” Bàn tay liền xoa nắn ngực Hạ Nhi có chút mạnh. Hạ Nhi khẽ rên rỉ, giọng mềm mại mị hoặc đến tận xương. “Ừm.. muốn.” Khương Tình nghe thấy liền nóng bừng khắp người, cúi đầu mút lấy nụ hoa nhỏ hồng nhạt trước ngực Hạ Nhi, tay còn lại vẫn không ngừng xoa nắn, nhào nặn đến không ra hình dáng. Khương Tình môi ngậm lấy nụ hoa, lưỡi liên tục liếm mút, còn khẽ cắn nhẹ lên nụ hoa vốn dĩ đã dựng đứng và cương cứng do động tình, hơi thở Khương Tình dồn dập, nước bọt thấm ướt lên bầu ngực no đủ. Hạ Nhi không tự chủ tách nhẹ hai chân, Khương Tình liền tiến sát tới, Hạ Nhi vòng hai chân kẹp lấy hông Khương Tình khẽ rên rỉ, thanh âm quyến rũ câu người đến tận cùng. “Ưm.. nữa a.. “ Khương Tình nghe thấy liền khẽ nhả nụ hoa trước ngực ra, tay vẫn xoa nắn, nhào nặn bầu ngực, Khương Tình đưa tay kia lên xoa nắn nốt bên ngực còn lại của Hạ Nhi, ngón tay trỏ và giữa kẹp chặt lấy nụ hoa ướt đẫm bóng loáng hơi sưng lên do Khương Tình liên tục mút rồi kéo ra. Hạ Nhi liên tục thở dồn dập, Khương Tình nhìn bộ dạng Hạ Nhi mơ mơ màng màng, vô cùng hưởng thụ, còn khẽ cong người muốn Khương Tình mạnh tay hơn nữa, bờ môi sưng đỏ rên rỉ những âm điệu khiến Khương Tình cũng cảm thấy chân tâm mình ướt át. “A... thoải mái.. em thích... a” Khương Tình nghe vậy liền cười trầm thấp, giọng ôn nhuận hơi khàn khàn hỏi: “Thoải mái lắm sao? Xoa nắn ngực em như vậy em thích lắm đúng không?” Hạ Nhi trong hơi thở dồn dập, ánh mắt mông lung nhìn về phía Khương Tình cười đến mị hoặc yêu nghiệt: “Rất.. thoải mái.. ưm... thích...” Khương Tình không dừng động tác xoa nắn, nghe vậy lại càng dùng lực mạnh hơn, hai bên đều dùng hai ngón tay kẹp chặt lấy nụ hoa rồi khẽ kéo nhẹ. Hạ Nhi ngã đầu ra sau rên rỉ càng lớn hơn, mái tóc nâu dài như rong biển xoã lung tung vô cùng mất trật tự trên bàn. “Đúng là hồ ly tinh. Em như vậy khiến tôi không chịu đựng nổi. Hạ Nhi! Em muốn tôi liếm em trước, hay là muốn tôi đưa tay vào trong cơ thể em trước? Tôi muốn em! Muốn đến phát điên lên được.” Hạ Nhi dạng chân câu lấy hông Khương Tình kéo về phía mình, chân tâm ướt đẫm liền áp vào vùng bụng thon nhỏ của Khương Tình, khẽ cười mị hoặc chúng sinh nói: “Em thích tất cả... hoặc là... ưm... một lúc... Cả hai đều được.” Thanh âm mềm mại quyến rũ cùng lời nói lớn mật đến mức khiến tim người nghe phải thổn thức. Khương Tình không nhịn được liền nói: “Chết tiệt!! Tôi nhất định sẽ làm chết em.” Sau đó liền nghe tiếng Hạ Nhi cười khúc khích vô cùng quyến rũ. Khương Tình di chuyển tay vào trong váy, váy Hạ Nhi hơi ngắn, vừa cho tay vào đùi trong vuốt ve thì đã chạm vào quần lót mỏng manh. Khương Tình không chần chừ quỳ một chân xuống vén váy Hạ Nhi lên, khẽ khàn giọng ra lệnh: “Mở chân ra.” Hạ Nhi vô cùng ngoan ngoãn, khẽ mở rộng hai chân, ánh mắt mông lung xinh đẹp không sao tả xiết. Khương Tình liền thấy trước mắt là cặp đùi thon nhỏ, vô cùng xinh đẹp, quần lót màu trắng, đáy quần lót ướt đến nỗi thấm cả ra ngoài. Khương Tình nuốt nước bọt, liền không kìm được mà đưa ngón tay chạm vào đáy quần ướt đẫm, khẽ xoa nhẹ, nói: “Ướt đến như vậy, tiểu dâm đãng.” Ngón tay Khương Tình liền nhấn nhẹ vào chính giữa, nơi mềm mại non mềm liền rỉ ra chất dịch trắng trong. Tiếng Hạ nhi rên rỉ càng lớn hơn. “A... chị.. chị làm gì thế?” “Làm em sướng!” Khương Tình khàn giọng. Nói xong liền chôn đầu vào giữa hai chân Hạ Nhi, cách một lớp quần lót, đưa lưỡi khẽ liếm lên vùng tam giác ẩm ướt đó. Hạ Nhi chịu phải sự kích thích cực lớn, thanh âm có chút vô lực pha lẫn vui sướng không nên lời. “A... lưỡi chị... ưm..” Hạ Nhi khẽ cong người lên vì cảm giác đó quá tuyệt vời. Khương Tình liếm đến nỗi đáy quần lót Hạ nhi ướt đẫm, vừa dính mật dịch từ cơ thể cô chảy ra, vừa lại dính nước bọt của Khương Tình, một mảng lầy lội vô cùng ẩm ướt. Khương Tình không nhịn được muốn ngay lập tức ăn sạch Hạ Nhi, cô dừng động tác khẽ đưa tay vào váy kéo quần lót Hạ Nhi ra. Chiếc quần lót ẩm ướt bị Khương Tình tàn nhẫn ném xuống đất. Hạ Nhi cảm giác quần lót bị cởi liền muốn ngồi dậy. Khương Tình đứng dậy đẩy Hạ Nhi nằm lên bàn không cho động, Hạ Nhi lại vươn tay kéo Khương Tình, cánh môi mềm mại liền áp lên, Hạ Nhi cảm nhận được mùi vị của chính mình xen lẫn mùi hoa lan thanh mát lành lạnh, cô liếm mút càn quấy muốn hút sạch tất cả vị ngọt ngào đó. Hạ Nhi từ từ kéo Khương Tình ngã lên bàn cùng mình, hai tay vươn lên muốn cởi áo trên người Khương Tình ra. Khương Tình biết ý, không đợi Hạ Nhi động thủ liền nắm góc áo rồi cởi. Chiếc áo ngay lập tức chui qua khỏi đầu Khương Tình, tóc Khương Tình đen nhánh từ từ rơi xuống bờ vai trần thon thả. Hạ Nhi khẽ hướng về hai mảnh xương quai xanh tinh tế tuyệt mỹ, ánh mắt toát lên sự thèm muốn không che giấu, mắt nhìn chiếc áo ngực thể thao Khương Tình đang mặc, muốn vươn tay cởi bỏ nó. Khương Tình liền cười ôn nhuận nói: “Em muốn tôi cởi nó ra à?” Ánh mắt hổ phách chớp động vô cùng xinh đẹp, trong đôi mắt mông lung một lớp sương mờ ảo, Hạ Nhi gật nhẹ đầu nói: “Cởi ra đi.” Nói xong liền vươn tay ôm lấy cổ Khương Tình nhiệt tình hôn, Khương Tình khẽ nhấc bổng Hạ Nhi lên, hai chân Hạ Nhi vòng qua hông Khương Tình, nửa thân trên Hạ Nhi loã thể, dưới người chỉ là một chiếc váy ngắn bị vén lên cao không che giấu được cảnh xuân vô hạn, mái tóc dài rối tung xoã sau lưng càng làm Hạ Nhi thêm phần quyến rũ câu dẫn. Khương Tình tay ôm lấy mông Hạ Nhi, dùng lực bóp mạnh, làm Hạ Nhi nhíu mày. Khương Tình cười khe khẽ. Khương Tình vừa hôn vừa bế Hạ Nhi tiến về chiếc ghế sô pha ngay cạnh cửa, khẽ rời môi cô, ném Hạ nhi lên đó rồi chồm người lao tới. Hạ Nhi một chân co lên, một chân thẳng ra, mái tóc nâu xoăn nhẹ xoã lung tung khắp nơi, ánh mắt tràn đầy dục vọng và mời gọi, Khương Tình chống tay bên đầu Hạ Nhi, tay còn lại khẽ vuốt ve mơn trớn lên từng tấc da thịt trắng nõn mịn màng, Khương Tình cúi đầu cười trầm thấp nói: “Em vẫn nghĩ tôi không biết làm sao?” Hạ Nhi xấu hổ đỏ mặt. Khương Tình lướt ngón tay lên bầu ngực cao ngất của Hạ Nhi, ngón tay chạm vào nụ hoa hồng ướt át, khẽ ấn lấy nó, giọng khàn khàn nói: “Nó thật xinh đẹp.” Hạ Nhi nghe vậy khẽ cười vươn tay ra chạm lên môi Khương Tình rồi nói: “Em thích môi chị.” âm thanh mềm mại không xương, dụ hoặc đến mức tim Khương Tình run lên. Khương Tình ánh mắt hiện lên ý cười, giọng trầm thấp đến không thể thấp hơn nói: “Em sẽ thích nó hơn nữa.” Nói xong liền đưa tay vào trong váy Hạ Nhi, ngón tay thon dài chạm vào khu rừng rậm ẩm ướt, Khương Tình khẽ hít sâu một hơi, nói: “Xem cô bé của em này, vừa ướt vừa ấm nóng.” Hạ Nhi nghe liền có chút xấu hổ. Tay Khương Tình len lỏi vào bên trong, khẽ đưa ngón tay thon dài lướt nhẹ lấy mật dịch ẩm ướt, rồi rút tay ra đưa ngón tay dính đầy chất lỏng tới trước mặt Hạ Nhi, âm thanh trầm khàn tràn đầy ý cười nói: “Em thấy không? Nó muốn tôi đến nỗi không ngừng ra nước.” Lời nói dâm mĩ vừa thốt ra thì Khương Tình liền đưa ngón tay ướt đẫm đó lên môi, vươn lưỡi khẽ liếm, rồi như thấy không đủ vị ngọt, nên lớn mật cho cả ngón tay vào miệng mút một cái. Hạ Nhi xấu hổ đỏ bừng mặt. “Chị... sao lại liếm nó chứ...” Khương Tình rút ngón tay ra, khẽ cười trầm thấp nói: “Vị của em rất ngon.” Sau đó nghiêng người ghé sát môi vào tai Hạ Nhi đưa lưỡi khẽ liếm. Hạ Nhi cảm nhận được ngón tay Khương Tình lại di chuyển xuống dưới, chui vào giữa hai chân cô, rồi ve vuốt lên xuống vùng chân tâm ướt đẫm lầy lội. Bên tai Hạ Nhi, Khương Tình dùng chất giọng ôn nhuận hơi khàn khàn nói: “Khi lưỡi tôi liếm chỗ này, ẩm ướt, nóng bỏng.” thanh âm trầm thấp cùng hơi thở như ma chướng bên tai khiến thân thể Hạ Nhi trở nên tê dại. Khương Tình liếm lên vành tai Hạ Nhi, khẽ cắn rồi mút, thanh âm vẫn không ngừng nói. “Em sẽ thích khi lưỡi của tôi chạm vào chỗ này..” tay Khương Tình vuốt ve vùng chân tâm ướt đẫm rồi khẽ ấn nhẹ vào hạt đậu nhỏ chính giữa, lại nói “Em sẽ ướt át cầu xin tôi, muốn tôi cho lưỡi vào, tôi sẽ ngay lập tức thoã mãn em...” vừa dứt lời thì Khương Tình đã đưa lưỡi vào lỗ tai Hạ Nhi, điên cuồng ra vào liếm láp. Hạ Nhi rên xiết, thân thể run rẩy không ngừng, vùng chân tâm ướt đến nỗi thấm xuống cả sô pha. Lưỡi Khương Tình cùng hơi thở hổn hển gấp gáp bên tai liên tục ra vào không hề dừng lại, ngón tay Khương Tình cùng nhịp với lưỡi vẫn vuốt ve xoa xoa liên tục lên hạt đậu nhỏ giữa chân tâm cô, Hạ Nhi cảm thấy vùng bụng co rút, một đợt khoái cảm cực lớn đánh ập đến khiến cơ thể cô chịu đựng không nổi, thân thể liền cong lên, chân tâm liền ồ ạt chảy ra một dòng nước ấm, vui thích đến mức Hạ Nhi rên lên một tiếng vừa như thống khổ, vừa như cực hạn vui sướng. Khương Tình biết Hạ Nhi lên đỉnh, khoé môi liền cong lên ý cười. Lần đầu tiên lên đỉnh của cô, lại vì những lời nói dâm đãng cùng hành động dâm mĩ của Khương Tình mà đạt được. “Em lên đỉnh rồi! Thật nhạy cảm mà.” Khương Tình dừng hành động điên cuồng bên tai Hạ Nhi lại, khẽ hôn lên môi Hạ Nhi, giọng ôn nhuận vui vẻ, nói: “Chỉ mới khởi đầu mà đã như vậy, em nghĩ em sẽ chịu nổi tôi sao?”.