Linh Linh, người này thật sự là mẫu thân ta? Cô quay sang hỏi Linh Linh, nghe câu hỏi này của cô, hắn và Tiếu Minh không khỏi bất ngờ, ánh mắt nghi ngờ nhìn nhau, sao cô lại hỏi như vậy? - Đúng, Anh Nhi tỷ tỷ, không lẽ tỷ quên? Người này đích thực là Diệp Chi di nương! Linh Linh khẳng định, cô rơi vào trạng thái suy nghĩ, nhìn Diệp Chi từ đầu đến cuối đánh giá - Tiểu Chi, ngươi nói thật đi! Bí mật mà ngươi cất giấu bao năm nay chẳng nhẽ là chuyện này, ta biết ngươi trung thành, đến lúc nói hết rồi! Tục Cô môn chủ nói vọng xuống, tất cả mọi người nghe xong lại tiếp tục xì xào, Diệp Chi yên lặng một lúc cũng quyết định nói ra - Đúng, ta chính là Trân Liên Diệp Chi! Mẫu thân của Tiểu Lâm! 5 năm trước, ta mất tích, bị ca ca của phu quân cưỡng hiếp, may mắn không chết lưu lạc bên ngoài gặp được Tục Cô môn chủ, được người thu nhận về, có nơi nương tựa, ta lúc bấy giờ không còn mặt mũi đi gặp người thân, quyết định giấu thân phận một lòng trung thành với Tục Cô môn chủ! Cô sững người lại, nhìn chằm chằm vào Diệp Chi, cô vẫn còn hơi nghi ngờ "Thật sự là mẫu thân của nguyên chủ?" - Người nói thật? Cô hỏi, Diệp Chi gật đầu, cô nghe vậy vẫn muốn kiểm tra thân phận - Vậy người có biết trên người ta từng có một vết sẹo trên người? - Sẹo? Anh Nhi tỷ tỷ.... - Đã từng có, chính là vào lúc 5 năm trước, một vết sẹo khá dài và lớn ở bụng! Linh Linh định hỏi cô về vết sẹo ai ngờ bị Diệp Chi nói chen vào, đôi mắt cô nheo lại, trả lời vô cùng mượt mà - Mẫu thân! Cô xông đến ôm Diệp Chi trước bao ánh mắt bất ngờ xúc động của bao nhiêu người - Con rất nhớ người, mẫu thân! Con tưởng người sẽ bỏ con đi rồi chứ! - Ta xin lỗi con, Tiểu Lâm! Diệp Chi ôm chặt cô, trong một vài phút tim cô chợt đau như lúc ở Mã Kim, trên người của Diệp Chi hình như có mảnh Phù Lệnh - Phụ thân mà biết người còn sống chắc chắn sẽ rất vui mừng! Cô buông Diệp Chi ra, nặn ra nước mắt, Diệp Chi cười nhẹ gật đầu giơ tay lau nước mắt cho cô - Tiểu Chi, nếu mọi chuyện đã như này thì ta cũng thành toàn cho ngươi! Tục Cô môn chủ nói, bây giờ sẽ rất có nhiều người nghĩ khác về ông ta đây - Tạ Tục Cô môn chủ! Diệp Chi nhún người cảm tạ Sau chuyện này, cả Đại Đô đều đã biết Trân Liên Diệp Chi đã quay về trở thành trung tâm bàn tán của mọi người Còn cô dẫn Diệp Chi về phủ, ở trong phủ viện trước đây của mình, khi vừa mới bước vào ai nấy đều hốt hoảng sửng sốt, hỏi nấy hỏi để, lúc này phụ thân cô bây giờ vẫn ở cung chưa về, nhân lúc nhiều người đang hỏi han Diệp Chi, cô bước chân ra ngoài gặp ngay A Tú, Linh Linh, Tiếu Minh và hắn đang đứng bên ngoài chờ, Tiêu Hiền thì quay trở về phái của mình - Anh Nhi tỷ tỷ! - Qua chỗ khác nói chuyện! Cô bước đi trước, đến chỗ dễ nói chuyện mới bắt đầu mở miệng - Linh Linh, ta hỏi muội lần nữa, người này thật sự là mẫu thân ta? - Muội... muội cũng không biết, nhìn ngoại hình thì rất giống nhưng cách hành xử thì lại khác! Linh Linh ấp úng trả lời - A Lâm, nàng nghi ngờ? Hắn nhìn cô nói, cô gật đầu - Tuy ta chưa từng gặp mặt nhưng nhiều người đã thừa nhận rồi mà! Lâm Anh, ngươi lấy gì để đảm bảo đó không phải là Trân Liên Diệp Chi? Tiếu Minh hỏi cô, cô im một lúc rồi mới nói, gương mặt kiên định - Trước đây, 5 năm trước, ta chưa hề có một vết sẹo nào! Nghe câu này của cô, mặt tất cả đều kinh ngạc, tròn xoe mắt nhìn cô, nói như vậy, Trân Liên Diệp Chi này là giả?