Tiêu Dao Tiểu Thư Sinh
Chương 523 : Ta sắp chết
Phía ngoài Quốc Tử Giám xây dựng một Viện Toán Học riêng biệt —— nhưng việc này chắc chắn sẽ không dễ dàng giống như lời của lão hoàng đế đã nói.
Lần đầu tiên tuyển nhận chừng 100 sĩ tử, sau khi nhập học, bọn họ ăn cơm, dừng chân, tôi tớ, tiên sinh, bao gồm một ít công trình khác của Viện Toán Học……, chỉ nói vấn đề xây nhà thôi, cũng không thể hoàn thành trong thời gian ngắn.
Cho nên Lý Dịch có thời gian rất dài để chuẩn bị, tuy rằng căn bản hắn không cần chuẩn bị.
Hắn có thể từ lúc học tiểu học đã đọc hết sách giáo khoa Toán đến hết trung học, còn nâng cao hơn ------ tạm thời không phải là điều gì tất yếu.
Trước đó, triều đình đối với toán học kỳ thực không hề coi trọng, có công danh tú tài cử nhân thì cũng chỉ giới hạn là làm được một số mục toán đơn giản. Khoa Toán hội học sinh Quốc Tử Giám dùng “Nhấc chân pháp” tính được bài toàn gà thỏ và lồng nhốt, đã xem như rất lợi hại.
Trình độ của học sinh cao trung sinh bình thường đã đủ lăn lộn ở triều đình bọn họ, nếu thật sự gặp được những người thiên phú xuất chúng, học một chút Olympic Toán là có thể giải quyết một số vấn đề thực thế, lập tức liền sẽ trở thành thiên tài trong mắt mọi người.
Đương nhiên, trước khi dạy bọn họ học con số Ả Rập, tăng giảm thặng dư và các ý hiệu toán học, cùng quy tắc giải toán, phải chuyển đổi phương pháp tính toán, nhiệm vụ này sẽ giao cho mấy tiến sĩ Toán của Quốc Tử Giám đi hoàn thành.
Viện khoa học của Lý Hiên tiến hành đến đâu rồi, Lý Dịch cũng không biết cụ thể, chỉ biết ngoài mấy vị bậc thầy của Công Bộ tới, thợ thủ công có chút tài nghệ cao siêu trong dân gian cũng bị tờ quảng cáo trên tường thành hấp dẫn, vì tiền công kếch xù mà đi lên thuyền Lý Hiên.
Khoa học kỹ thuật là sức sản xuất đầu tiên, bạc là động lực thúc đẩy khoa học kỹ thuật phát triển, sau mấy lần nếm trải ngon ngọt, có thể sử dụng bạc để giải quyết mọi vấn đề, Lý Hiên chưa bao giờ dùng biện pháp khác.
Mấy ngày nay, Liễu Nhị tiểu thư càng thêm bận rộn, dựa vào thân phận cùng địa vị hiện tại của nàng, cực ít khi cùng người khác tỉ thí. Cũng may đội quân nữ của Liễu Minh lại nhận được không ít huấn luyện từ nàng. Chỉ mới có mấy tháng, thực lực Dương Liễu Thanh tiến bộ vượt bậc, dùng tốc độ không thể tưởng tượng bước vào Thiên bảng trung du, trong bảng hào hiệp. Tân nhân liên tiếp xuất hiện, dần dần bắt đầu có môn phái tổ chức đi xoát bảng, điều này chứng minh bảng hào hiệp đối với võ lâm có sức ảnh hưởng càng lúc càng lớn, mà hai chữ Liễu Minh này, cũng càng ngày càng xuất hiện ở trong tầm mắt mọi người hơn……
Mấy ngày nay, Trưởng công chúa điện hạ vẫn luôn vì thúc đẩy “luật hôn nhân” mới của Cảnh Quốc mà nỗ lực. Đầu tiên bắt đầu từ gia đình quý tộc cùng quan lại, cho dù là cô nương chưa lấy chồng hay là tiểu thư đã lấy chồng, đều đã chịu tác động của nàng và Hoàng Hậu nương nương, từ trên xuống dưới, dần dần việc này ngày càng khuếch tán ra bên ngoài.
Rốt cuộc, những con số đó vô cùng chân thật, xem ra cô gái tuyệt đối có thể dùng nhìn thấy mà giật mình để hình dung.
Người từng trải đã từng sinh trẻ nhỏ đều biết đó là một quá trình khủng bố tới cỡ nào, còn chưa từng mang thai, bị dọa tới mức không muốn sinh……
Ngay cả Như Nghi cũng bị mời tiến cung hai lần, sau khi trở về nói chuyện này cho Lý Dịch, cảm xúc rõ ràng không thể nào cao hứng.
- Cô gái sinh sản thật chẳng khác gì chiến đấu với thiên mệnh. Nương cũng là sau khi sinh Như Ý thân thể mới ngày càng lụn bại, không bao lâu liền bỏ lại chúng ta mà đi.
Như Nghi ngồi ở mép giường, thần sắc có chút mất mát, nói tiếp:
- Nghe nói đã có một vị thần y y thuật cao minh dâng ra phương pháp có thể giảm bớt rất nhiều thương tổn mà cô gái gặp phải khi sinh đẻ, tuy rằng không biết là vị thần y nào, nhưng từ hôm nay đến mãi về sai, phàm là cô gái, đều phải nhớ rõ ân tình của hắn.
Lý Dịch ôm lấy bả vai nàng, nói:
- Còn có thể là ai, đương nhiên là tướng công anh tuấn tiêu sái bác học đa tài tinh thông mọi thứ của nàng, chỉ là chút y thuật này, có tính là gì……
- Tướng công lại nói đùa.
Như Nghi dựa đầu lên vai Lý Dịch, cười nói.
- Thật to gan, dám hoài nghi tướng công nhà nàng?
Lý Dịch ghé vào tai Như Nghi nhỏ giọng nói.
Thân thể Như Nghi không hống chế được rụt về phía sau, đỏ mặt nói:
- Là… là thiếp thân sai rồi, tướng công anh tuấn tiêu sái bác học đa tài tinh thông mọi thứ, chỉ là chút y thuật này không tính là cái gì……
Lý Dịch đối với biểu hiện của nàng vô cùng vừa lòng, tông sư thì làm sao, tông sư cũng sợ ngứa a. Như Nghi sợ nhất chính là những lúc bản thân dán vào tai nàng nói nhỏ, nắm giữ được một chiêu này có thể tay không chiến thắng tông sư, bễ nghễ giang hồ……
- Tướng công……
Như Nghi bỗng nhiên mở miệng, giọng nói nhỏ như tiếng muỗi.
- Nói như vậy, qua hai năm thiếp thân mới sinh trẻ nhỏ nữa, như vậy mới là khi tốt nhất……
Lý Dịch còn đang tò mò nàng vì cái gì bỗng nhiên trở nên thẹn thùng, nghe vậy nói:
- Đúng vậy, chúng ta chờ qua hai năm mới sinh tiếp…… Nhưng mà, hiện tại có thể làm quen quá trình sớm một chút……
- Tướng công, hiện tại, hiện tại vẫn là ban ngày……
- Ban ngày làm sao, quy tắc của Cảnh Quốc cũng không có quy định ban ngày không thể sinh trẻ nhỏ……
- Tướng công, có người tới……
- Còn muốn gạt ta, buổi tối Như Ý mới trở về, Tiểu Hoàn các nàng vừa ra ngoài, còn có ai có thể tiến vào nơi này?
- Tướng công, thật sự có người tới……
Ngoài cửa truyền đến giọng nói gõ cửa, Lý Dịch có chút nổi giận đi qua, mở cửa, nhìn thấy một thân ảnh đứng ở đó.
Trưởng công chúa điện hạ mấy ngày nay rất bận, không rảnh khắc nào, cũng không biết tiểu công chúa ngạo kiều cho Cảnh Đế uống canh mê hồn nào, cư nhiên cho phép nàng ở ngoài cung một thời gian ngắn, đương nhiên tiền đề là cần ở bên Vĩnh Ninh, cũng chính là cần thiết ở lại nơi này ------ Lý Dịch tình nguyện không cần cái này tiền đề.
- Lại làm sao vậy……
Lý Dịch bất đắc dĩ nhìn Thọ Ninh, từ khi nàng tới, ngay cả thời gian đi nhà cầu hắn cũng không có, vừa rồi không phải nàng còn cùng Vĩnh Ninh ở trong phòng chơi vui vẻ sao, như thế nào lại chạy ra đây?
- Ta, ta……
Khuôn mặt nhỏ của tiểu công chúa tái nhợt, giọng nói lúc nói chuyện đều run rẩy, nhìn Lý Dịch nói:
- Ngươi, ngươi cùng ta tới chỗ này.
Nhìn thấy bộ dáng này của nàng, trong lòng Lý Dịch cả kinh, đây là làm sao vậy, chuyện gì đã dọa tiểu cô chúa thành dạng này, chẳng lẽ có người khi dễ nàng?
Không có khả năng, ở chỗ này chỉ có nàng khi dễ người khác, làm gì có ai có thể khi dễ nàng?
Thọ Ninh túm ống tay áo Lý Dịch kéo hắn tới phòng mình, đóng cửa lại, lúc xoay người lại, rốt cuộc khống chế được:
- Oa
Một tiếng khóc lớn.
- Ta, ta sẽ chết!
Tiểu công chúa khóc thực thương tâm, tê tâm liệt phế, mặt đầy nước mắt. Lý Dịch thật sự lo lắng ngay sau đó sẽ có mấy lão nhân xuyên xám phục từ ngoài cửa đi vào, coi hắn như kẻ bắt cóc dâm loạn công chúa tử hình ngay tại chỗ
- Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, đừng khóc, từ từ nói.
Lý Dịch ngồi xổm xuống, lau đi nước mắt của Thọ Ninh, ôn nhu nói.
Tiểu công chúa nghẹn ngào một hồi, nức nở nói:
- Ta, nơi đó của ta đổ máu, ta có phải sắp chết rồi không? Ta còn chưa có ăn kem ly, cũng chưa ăn bánh kem, ta còn chưa thành thân với ngươi nữa……
- Dừng……
Đến lúc này còn nghĩ tới ăn, Lý Dịch nghi hoặc nhìn nàng hỏi:
- Rốt cuộc nơi nào chảy máu, có phải ngồi cầu trượt té ngã, để ta nhìn xem, ngã chỗ nào?
Trên gương mặt tái nhợt của tiểu công chúa bỗng nhiên trào ra một tia đỏ ửng, chỉ chỉ váy, nói:
- Cái kia, nơi đó……
Tầm mắt Lý Dịch theo phương hướng nàng chỉ lướt qua, ngẩn ra trong cái chớp mắt, chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm, lập tức lảo đảo về phía sau.
- Thiếu chút nữa bị nàng hù chết……
Cái gì có chết hay không, chẳng qua là lần đầu tiên nữ trẻ nhỏ gặp được vị thân thích của cuộc đời nàng mà thôi, chỉ là từ một tiểu cô nương biến thành đại cô nương……
- Như Nghi, nàng, nàng, vào đây một chút……
Một lát sau, Lý Dịch mở cửa phòng ra, bất đắc dĩ vẫy tay với Như Nghi đang đứng trong sân.
Tiểu công chúa lấp sau lưng nàng, gương mặt đẹp đỏ ửng thiêu đốt tới tận mang tai.
Truyện khác cùng thể loại
10 chương
7 chương
59 chương
19 chương
26 chương