Tiêu Dao Tiểu Thư Sinh

Chương 372 : Thế tử phi cho mời

Lần này Lý Dịch không làm cơm chiên trứng, Thiện Thực Cục quả thật có nguyên liệu phong phú, rất nhiều thứ bên ngoài không thấy đều có trong đây, chỉ lấy chút cơm trắng rồi thêm hai quả trứng gà thì quá lãng phí tài nguyên. Ôm Vĩnh Ninh công chúa lên một cái ghế, để nàng ngồi yên, mình thì lu bù công việc trước bếp lò. Chỉ trong hai khắc, hai bát mì nóng hổi đã ra lò. Đoạn thời gian trước, Lý Dịch lấy được bí phương vắt mì của Hà thị từ chỗ tiểu đi, sau khi được Lý Dịch tự mình cải tiến, mì được thêm vào nhiều nguyên liệu hơn với điều kiện tiên quyết là vẫn giữ lại được hương vị ban đầu. Nhìn một lớn một nhỏ ngồi trên chiếc bàn đá trong sân, mùi thơm bay đi thật xa, Chưởng Thiên nuốt một ngụm nước miếng, lúc quét mắt vào trong nồi thì khóc không ra nước mắt. Các ngươi ăn mì, tốt xấu gì cũng chừa lại chút nước cho ta chứ! Đồ ăn trong cung vốn phải nên sửa cũ thành mới từ lâu. Có thể chế biến bột mì phổ thông thành một món ăn không hề tầm thường, nói không chừng hắn cũng được lòng những quý nhân đó, nếu thế thì hắn đã đạt được công trạng rồi. Vĩnh Ninh công chúa chỉ lo cắm đầu ăn, vẫn không chịu nói chuyện, có điều Lý Dịch vẫn hiểu đạo lý hăng quá hoá dở, nàng có thể vươn tay ra với mình đã là một tiến bộ cực lớn, từ từ thay đổi, nếu biểu hiện quá vội vàng khiến cho nàng phản cảm thì bao nhiêu công sức đổ sông đổ biển. Sau khi ăn cơm xong, Lý Dịch nắm tay Vĩnh Ninh công chúa rồi trở về chỗ cũ, nơi đó đã có vài hoạn quan, cung nữ đang sốt ruột chờ đợi. - Ngày mai gặp! Giao nàng cho một vị cung nữ, Lý Dịch quay đầu lại phất phất tay mới xoay người đi về phía cửa cung. Tiểu cô nương nhìn theo bóng lưng hắn rời đi, mãi cho đến khi bóng người hắn biến mất, rất lâu sau đó, vẫn không dời mắt. … Lý Dịch quyết định trong khoảng thời gian ngắn sẽ dạy xong tất cả nội dung trong quyển sách kia, sau đó để bọn nhóc tự học, như vậy sẽ có đủ thời gian để đi làm chuyện của mình. Số lần bọn hắn lên lớp mỗi tháng do lão Hoàng đế quy định, nhưng rốt cuộc học thế nào, chọn bốn ngày nào vẫn do Lý Dịch làm chủ, chỉ cần dạy hết những gì nên dạy cho là được. Đi ra cửa cung, Liễu nhị tiểu thư đã ngồi trên xe ngựa chờ, Lý Dịch không về nhà trước, định đến Thế tử phủ một chuyến. Liên quan đến chuyện Thục Vương mời tiệc, cần phải nói một tiếng với hắn. Bây giờ, người gác cổng Thế tử phủ vô cùng nhiệt tình với hắn, nói cho hắn biết sáng sớm thế tử đã ra ngoài, hiện tại cũng sắp về phủ, để hắn vào phủ chờ trong chốc lát. Liễu nhị tiểu thư nhìn thấy hộ vệ Vương phủ cứ bay tới bay lui phía trên sườn cỏ đằng sau, chơi quên cả trời đất thì chẳng còn chút hứng thú với việc ngồi uống trà trong phòng. Lý Dịch ngồi trong nội đường, thỉnh thoảng cũng có thể thấy được có một cái bóng nhanh chóng lướt qua tầm mắt. Máy bay lượn chỉ có khả năng giúp người ta thể nghiệm niềm vui thú được bay lượn, muốn bay cao hơn, dựa vào trình độ và nhân lực bây giờ, đừng nghĩ đến việc tạo ra máy bay, khinh khí cầu thì có thể xem xét. Lúc này Lý Hiên đang nghiên cứu không khí, sức nổi hoặc khí động lực học, bất cứ một ngành học nào cũng đều đủ để hắn dành cả một cuộc đời để nghiên cứu. Đây là một việc không cách nào tưởng tượng được đối với Lý Dịch, cũng may Lý Hiên tự chơi tự vui một mình, cứ mặc kệ hắn. Chén trà mới uống được một nửa, chưa chờ được Lý Hiên tới, nhưng lại đợi được một vị nha hoàn trong Thế tử phủ. - Xin hỏi, ngài là Lý Tử Tước? Nha hoàn đi vào, nhìn Lý Dịch, hỏi. Lý Dịch gật đầu. - Có phải Thế tử đã về rồi không? Nha hoàn lắc đầu. - Thế tử vẫn chưa về, nô tỳ phụng mệnh Thế tử phi cho mời Lý Tử Tước đi qua. - Cái gì, Thế tử phi? Lý Dịch nghe vậy, hơi giật mình. Thế tử phi mời hắn đi qua, nhưng đi đâu mới được? Hắn và Lý Hiên quả thật rất thân, nhưng hắn gặp Thế tử phi chỉ mấy lần, chưa nói một câu, nàng ta tìm mình có chuyện gì? Nhưng Lý Hiên không có đây, đối phương cũng là chủ nhân của phủ Thế tử, Lý Dịch không tiện chối từ, cũng không có lý do cự tuyệt. Hắn được nha hoàn dẫn đường đi qua hai hành lang, cuối cùng đi vào một cung điện. - Mời Tước gia theo ta tiến vào. Nha hoàn kia nói một tiếng, dẫn đầu đi vào. - Thế tử phi, Lý Tử Tước đến rồi. Nha hoàn cung kính nói một tiếng với bóng người phía sau màn che, rồi mới chậm rãi lui ra ngoài. Nhìn màn che trước mặt, Lý Dịch không lấy làm lạ. Hoàng gia và mấy đại tộc coi trọng lễ tiết, cô nam quả nữ ở chung một phòng, chung quy cũng phải tị hiềm. Nếu không, khi Lý Hiên trở về lại thấy mình và Thế tử phi của hắn trong cùng một phòng, không biết sẽ nghĩ thế nào. Mặc dù Lý Hiên đã từng nói tặng Thế tử phi cho mình, nhưng lúc ấy uống say, không thể coi là thật. Đang trong hoàn cảnh xa lạ, Lý Dịch vô thức dò xét mọi thứ xung quanh. Nơi đây không phải khuê phòng của Thế tử phi, giống thư phòng hơn, hai bên đều là giá sách, bốn phía treo một ít tranh chữ, vừa đưa mắt nhìn là có thể nhận ra do nữ tử sáng tác. Bây giờ Lý Dịch xem như chuyên gia về hai thứ này. Tranh chữ đều mới, chắc mới được viết không lâu, rất có thể từ tay của vị Thế tử phi này. Lần trước uống say ở Như Ý phường, Lý Hiên đã từng nói Thế tử phi hắn sắp cưới là một quý nữ hào môn của Cảnh quốc, không chỉ có dung nhan cực kỳ xinh đẹp mà còn có tri thức hiểu lễ nghĩa, tinh thông cầm kỳ thi họa, hôm nay xem ra quả nhiên không có khoa trương. Trước đây không đồng ý trao đổi với hắn, ngẫm lại còn có chút tiếc nuối... - Mạo muội mời Lý Tử Tước sang đây, mong ngài đừng chú ý. Rất nhanh, sau màn che truyền đến một giọng nói. Giọng cực kì nhu hòa, xem ra cũng thuộc dạng nữ tử có tri thức hiểu lễ nghĩa, quả thật như hai thái cực với Liễu nhị tiểu thư mang cả kiếm ý vào trong lời nói. - Thế tử phi khách khí. Lý Dịch đi thẳng vào vấn đề. - Không biết Thế tử phi tìm ta tới đây rốt cuộc có chuyện gì? Thật ra Lý Dịch không quen giao tiếp với người lạ, đặc biệt là với nữ nhân lạ, nói chuyện cũng không lằn nhằn như bình thường. Người đối diện dường như cũng không dự liệu được Lý Dịch sẽ thẳng thắn như vậy, trầm mặc một hồi, hỏi. - Không biết Lý Tử Tước và Thế tử quen biết nhau từ khi nào? Lý Dịch nghe vậy sững sờ, Thế tử phi gọi hắn sang đây để hỏi vấn đề này? Hắn suy nghĩ một chút, nó.: - Mới cách đây mấy tháng thôi. - Là lúc tại Khánh An phủ? Bên trong màn che lại có giọng nói truyền đến. - Không sai. Lý Dịch gật đầu. Hắn ngẩng đầu nhìn vào trong một cái, cứ cảm thấy giọng điệu của vị Thế tử phi này là lạ, nàng ta hỏi vấn đề này làm gì, lo lắng mình đoạt nam nhân với nàng? Hoàn toàn không cần phải vậy, giới tính hắn cực kì bình thường, còn Lý Hiên…con hàng này căn bản không có giới tính. - Vậy không biết Lý Tử Tước hiểu rõ Thế tử bao nhiêu? Giọng nói bên trong màn che vẫn ôn nhu như cũ. Lý Dịch cuối cùng cũng nhận ra được chỗ kỳ quái. Làm vợ của Lý Hiên, thế mà đi hỏi mình hiểu hắn bao nhiêu, hắn có phải Lý thúc thúc dưới lầu đâu, Lý Hiên và nàng đã ngủ cùng một giường luôn rồi, đáng ra người hiểu rõ Lý Hiên nhất phải là nàng chứ? Chẳng lẽ…Lý Dịch lần nữa ngẩng đầu lên nhìn vào trong, trong lòng bỗng nhiên nghĩ đến một khả năng. Cái tên Lý Hiên kia, đừng nói đến giờ vẫn chưa… Điều này sao có thể, hình như bọn họ thành hôn được một đoạn thời gian rồi, trên đời này làm gì có đôi phu thê nào đã thành hôn một tháng mà còn chưa động phòng, Liễu Hạ Huệ cũng khó mà dằn lòng được, trừ phi nam nhân kia không có… Xùy xùy! Hình như có chỗ nào đó không đúng lắm...