Tiêu chuẩn pháo hôi nghịch tập
Chương 35
Tốc độ tang thi cấp 2 thế nào, Thẩm Hàm phi thường rõ ràng, giờ phút này căn bản không kịp nghĩ nhiều, Thẩm Hàm duỗi tay túm Kiều Quý Dương ngồi ghế phụ.
Kiều Quý Dương đạp ghế phụ, tang thi cấp 2 bên ngoài thò đầu vào xe.
Lâm Tư Tư ngồi sau sợ tới mức hét lên một tiếng, hướng một bên co rụt lại, Thẩm Như Quy cũng không nghĩ tới tang thi hiện tại đã lợi hại như vậy.
Trong xe chỉ có một mình Thẩm Hàm có chiến lực, mà sau khi Kiều Quý Dương đạp ghế hắn vung đại đao trong tay hung hăng bổ vào đầu tang thi cấp 2.
Bởi vì tang thi thò đầu vào trong xe cho nên Thẩm Hàm tiêu diệt hai tang thi cấp 2, nhưng lúc sau, vấn đề mới càng thêm nghiêm trọng.
Kiều Quý Dương bị cắn, như vậy nhóc sẽ biến thành tang thi.
Kiều Quý Dương lúc này còn có ý thức mà Tần Văn Chiếu cùng Lam Gia Mỹ cũng chạy nhanh lại đây, thấy rõ ràng hai người trăm miệng một lời nói: “Không có biện pháp, chỉ có thể giết.”
Kiều Quý Dương còn có ý thức, nhóc che lại bả vai, trên mặt thiếu niên còn có chút non nớt lại có kiên quyết.
Cắn chặt môi dưới, Kiều Quý Dương liếc mắt nhìn Thẩm Hàm một cái thật sâu rồi sau đó đột nhiên ngồi dậy, “Phanh” một tiếng đẩy cửa xe ra, Tần Văn Chiếu bị nhóc đẩy một cái lảo đảo.
Kiều Quý Dương xuống xe, Thẩm Hàm theo xuống, Lâm Tư Tư cùng Thẩm Như Quy nhìn tình huống cũng xuống xe.
Tần Văn Chiếu cùng Lam Gia Mỹ lại một lần kiến thức tang thi cấp 2 lợi hại, tâm muốn giữ Thẩm Hàm của hai người càng kiên định mà muốn ném mấy trói buộc cũng càng kiên định.
“Tôi đi, không cần mấy người động thủ.” Kiều Quý Dương nói.
Bị tang thi cắn thương, ước chừng một giờ sau sẽ hoàn toàn tang thi hóa, Kiều Quý Dương cũng biết điểm này, cho nên nhóc phải rời khỏi, nhóc không muốn thương tổn Thẩm Hàm.
Tần Văn Chiếu lại duỗi tay ngăn cản, Kiều Quý Dương trừng hắn một cái, chuẩn bị vòng qua rời đi, kết quả Tần Văn Chiếu nói: “Không được, cậu bị tang thi cấp 2 cắn thương, nếu trực tiếp biến thành tang thi cấp 2 như vậy đối chúng tôi mà nói quá nguy hiểm.”
Kiều Quý Dương giận dữ trừng mắt, “Vậy anh muốn làm gì, giết tôi hả?”
Tần Văn Chiếu nhẹ nhàng thở dài một hơi nói: “Xin lỗi nha, Quý Dương, anh cũng không nghĩ, nhưng khẳng định em cũng không muốn thương tổn chúng tôi đúng không?”
Rốt cuộc vẫn là thiếu niên, Kiều Quý Dương lại quay đầu nhìn về phía Thẩm Hàm đôi mắt đỏ lên nhưng dù vậy nhóc vẫn kìm nén nước mắt, quật cường nói: “Thẩm ca, dù chết em cũng muốn chết trên tay anh.”
Thẩm Hàm nhìn về phía Kiều Quý Dương, hơi hơi mỉm cười nói, “Có anh không chết được.”
Nói xong, Thẩm Hàm xoay người đến trước mặt Lâm Tư Tư nói: “Cứu Kiều Quý Dương, tôi sẽ thay nó trả một mạng cho cô.”
Lâm Tư Tư ngây thơ nhìn Thẩm Hàm lại nhìn nhìn Kiều Quý Dương, rồi sau đó có chút không xác định nói: “Tôi…… Tôi không xác định…… Tôi thử xem nhưng anh không cần kỳ vọng lớn.”
Đột nhiên, Thẩm Hàm cười, mi mắt cong cong, màu da hắn hơi đen càng có vẻ dương cương, đẹp.
Thẩm Hàm nói: “Tôi tin cô.”
Khoảnh khắc này Lâm Tư Tư xin thề, cô nhất định phải cứu Kiều Quý Dương, nhất định không thể làm Thẩm Hàm thất vọng.
Kiều Quý Dương không thấy rõ biểu tình Thẩm Hàm, bởi vì anh đưa lưng về phía nhóc nhưng Kiều Quý Dương vẫn buồn bực như cũ, nhóc chán ghét mình vô dụng.
Thẩm Hàm nói xong, bên kia Tần Văn Chiếu cùng Lam Gia Mỹ cũng không hiểu, vì cái gì Thẩm Hàm bảo Lâm Tư Tư cứu Kiều Quý Dương? Lâm Tư Tư khi nào sẽ cứu người?
“Mấy người……” Tần Văn Chiếu mang theo nghi vấn nói.
Thẩm Hàm ngắn gọn trả lời nghi vấn: “Lâm Tư Tư có dị năng chữa khỏi rất lợi hại.”
Lâm Tư Tư nghe Thẩm Hàm nói “Rất lợi hại”, nháy mắt mặt đỏ, vừa rồi tâm có một trăm phần muốn cứu Kiều Quý Dương, giờ phút này biến thành hai trăm phần.
Tần Văn Chiếu cùng Lam Gia Mỹ cũng giật mình, bọn họ mở to hai mắt nhìn về phía Lâm Tư Tư hỏi: “Cô có dị năng?”
Lâm Tư Tư ngượng ngùng nói: “Kỳ thật…… Tôi cũng không biết, đều là anh ấy dạy tôi.”
Lâm Tư Tư nói lại chỉ chỉ Thẩm Hàm, Thẩm Hàm nhìn cô nói: “Đừng lãng phí thời gian, nhanh lên.”
“Ừ, được.”
Bọn họ vào tầng trệt một ngôi nhà phụ cận, nhà trệt nhìn qua còn rất mới, bên trong cái gì cần có đều có, khẳng định trước lúc mạt thế bùng nổ nơi này có người ở, hiện tại nơi này chỉ có hai bộ xương, hơn nữa xương cốt còn không được đầy đủ, có cái bị chặt đứt còn lại là không cánh mà bay.
Lâm Tư Tư hoảng sợ, Thẩm Như Quy nhanh chóng đẩy đống xương ra, tìm đồ đắp lên, không cho Lâm Tư Tư nhìn thấy hy vọng cô có thể cứu Kiều Quý Dương trở về.
Ba người ở nhà trệt, Thẩm Hàm, Tần Văn Chiếu, Lam Gia Mỹ thì ở ngoài nhà trệt khoá cửa rồi mới vào.
Xuyên qua sân mới là nhà chính, bất quá bọn họ tạm thời chưa tính vào, Tần Văn Chiếu hỏi: “Sao cậu biết Lâm Tư Tư có dị năng?”
“Tôi đoán.” Thẩm Hàm mặt không biểu tình nói hươu nói vượn.
“Vậy dị năng cô ấy có bao nhiêu lợi hại? Sẽ thăng cấp sao? Chúng ta bị thương cô ấy có thể trị liệu sao? Có thể trị liệu tới trình độ nào?”
Vấn đề Tần Văn Chiếu hỏi thực sắc bén mà Thẩm Hàm bình tĩnh mà trả lời: “Không biết.”
“Như vậy nói cách khác cậu căn bản không xác định Lâm Tư Tư có thể cứu Kiều Quý Dương hay không, một giờ sau nếu Kiều Quý Dương tang thi hóa thì sao? Lâm Tư Tư sẽ có nguy hiểm, Thẩm Hàm cậu…… Ai, thôi, tôi mặc kệ.”
Tần Văn Chiếu vẻ mặt hận sắt không thành thép, biểu tình này thực sự làm Thẩm Hàm có chút khó chịu, bất quá hắn ta nói cũng coi như có chút đạo lý, cho nên Thẩm Hàm nghĩ nghĩ, nói: “Hai người ở chỗ này nhìn, phòng ngừa tang thi tiến vào, tôi vào nhìn, nếu Quý Dương thật sự tang thi hóa, không cần hai người động thủ, tôi sẽ giải quyết.”
Nói xong, Thẩm Hàm vào phòng, bên ngoài Tần Văn Chiếu cùng Lam Gia Mỹ nhìn lẫn nhau, Lam Gia Mỹ nhỏ giọng nói: “Còn có dị năng chữa khỏi? Lần đầu tiên em nghe nói.”
“Anh cũng vậy nhưng nếu Lâm Tư Tư thật sự chữa khỏi, như vậy chúng ta thật may mắn.”
Lam Gia Mỹ tán đồng gật đầu, theo sau nói: “Nếu như vậy anh cũng đừng động, nếu cô ấy có thể chữa khỏi cho Quý Dương đã nói lên cô ấy xác thật sẽ chữa khỏi, tuy dị năng giả chúng ta bị tang thi cắn thương sẽ không tang thi hoá nhưng có thể chữa thương, về sau chúng ta làm gì cũng có thể tùy ý một ít.”
“Ừ, hiện tại chúng ta chờ xem, nếu thật là như vậy, Lâm Tư Tư chúng ta nhất định phải giữ.”
“Em cũng thấy vậy.”
Trong nhà, cả người Kiều Quý Dương bắt đầu phát run, hàm răng cắn chặt, chân cũng bắt đầu run rẩy.
Kiều Quý Dương như vậy, Lâm Tư Tư có chút không dám đến gần, cô nhìn Thẩm Hàm mới vào cửa, dùng ánh mắt dò hỏi nên làm thế nào.
Thẩm Hàm không chút do dự đi đến bên người Kiều Quý Dương, chọc chọc gương mặt nhóc nói: “Thả lỏng, là anh, còn nghe ra tiếng anh sao?”
Kiều Quý Dương gật gật đầu, vì thế Thẩm Hàm nói: “Quý Dương, thả lỏng thả lỏng, hiện tại anh ôm em, em đừng cử động để Lâm Tư Tư trị liệu, em sẽ không chết càng sẽ không tang thi hoá.”
Nói xong, Thẩm Hàm bế Kiều Quý Dương lên để nhóc ngồi trên đùi, kéo áo để lộ ra bả vai phải bị cắn, đồng thời Thẩm Hàm vỗ vỗ đầu Kiều Quý Dương nói: “Đừng lộn xộn, dựa vào anh.”
Thẩm Như Quy nhìn Thẩm Hàm bế Kiều Quý Dương, có chút sốt ruột, bất quá nhìn Kiều Quý Dương không lộn xộn giống như sẽ không thương đến Thẩm Hàm, lời định nói ra liền nuốt về.
Thân thể Kiều Quý Dương có chút cứng đờ thế mà thật sự chậm rãi mềm xuống, đầu cũng chậm rãi đặt ở hõm vai Thẩm Hàm, chân vừa rồi còn run rẩy cũng bất động.
Thẩm Hàm cười nói: “Ngoan.”
Thẩm Hàm dùng ánh mắt ra hiệu cho Lâm Tư Tư đang đứng một bên dùng ánh mắt sùng bái nhìn mình, ý bảo cô nhanh bắt đầu trị liệu.
Lâm Tư Tư kinh ngạc một chút, nhanh chóng gật đầu, đứng trước bả vai bị thương của Kiều Quý Dương, vươn tay bắt đầu trị liệu.
Quá trình trị liệu vừa dài lại đơn điệu, Lâm Tư Tư vô luận thế nào cũng không dám thả lỏng, bởi vì dưới tay cô là mạng người.
Thẩm Như Quy cũng không ra khỏi cửa, bởi vì ông lo lắng cho Thẩm Hàm cũng lo lắng Kiều Quý Dương, chung quy Kiều Quý Dương chỉ là đứa nhỏ hàng xóm mà Thẩm Hàm là con trai ông cực khổ nuôi lớn.
Thẩm Như Quy mỗi lần nhìn Kiều Quý Dương biến hóa, tâm đều căng bởi vì cổ Thẩm Hàm cơ hồ ở bên miệng Kiều Quý Dương, nếu nhóc tang thi hóa, cơ hồ vừa mở miệng liền có thể cắn động mạch chủ ở cổ Thẩm Hàm.
Thẩm Hàm vẫn luôn để Kiều Quý Dương dựa vào trong ngực, ngẫu nhiên vỗ vỗ sau lưng nhóc.
Một giờ sau, Kiều Quý Dương không tang thi hóa nhưng miệng vết thương lại không thể chữa trị.
Hai giờ sau, cả người Kiều Quý Dương lại bắt đầu cứng đờ, giọng nói bắt đầu phát ra gầm nhẹ “Ô ô” nhưng mà lại cứng đờ, nhóc không động cắn nát môi dưới, máu không phải màu đỏ nhưng cũng không phải máu tang thi mà có chút màu tím trong suốt.
Ba giờ sau, thân thể Kiều Quý Dương lại lần nữa thả lỏng, cả người nhóc vô lực nằm trong ngực Thẩm Hàm, muốn nói cái gì đó nhưng giọng nói lại phảng phất không chịu khống chế, dù thế nào cũng không phát ra thanh âm.
Nhóc vẫn luôn có ý thức, nhóc vẫn luôn khống chế mình, nhóc không thể biến tang thi, không thể thương tổn Thẩm ca, nhóc còn không nói cho Thẩm ca, sau khi nhóc lớn lên sẽ báo đáp Thẩm ca, phải đối với anh thật tốt, muốn vĩnh viễn không rời xa anh……
Tám giờ qua đi, Tần Văn Chiếu cùng Lam Gia Mỹ đã ở trong sân ăn hai bữa cơm, bất quá mỗi lần hai người bọn họ vào nhà, đều phát hiện Kiều Quý Dương còn sống lại không tang thi hóa, đều có chút không tin, bất quá hai người bọn họ cũng xác định Lâm Tư Tư thật sự có dị năng.
Rốt cuộc, Kiều Quý Dương ngất đi, không có tang thi hóa nhưng miệng vết thương khép lại.
Rốt cuộc, Lâm Tư Tư cũng xụi lơ tại chỗ.
Thẩm Hàm lại hơi hơi mỉm cười, ngồi đối diện Lâm Tư Tư trên mặt đất nói: “Cô rất tuyệt, cảm ơn.”
Mặt Lâm Tư Tư lại đỏ mà Thẩm Hàm lại không để ý đến, ôm Kiều Quý Dương vào phòng trong, đặt nhóc trên giường lớn.
Trở ra, Tần Văn Chiếu cùng Lam Gia Mỹ cũng vào, đồng thời hai người còn mang theo chút thức ăn vào.
Lâm Tư Tư thật sự đói lả, cô lấy mì ăn liền qua bắt đầu ăn từng ngụm từng ngụm.
Thẩm Như Quy cùng Thẩm Hàm cũng thở dài nhẹ nhõm một hơi, hai người đều không quá muốn ăn vì thế hai người uống chút nước thì thôi.
Chờ ba người bọn họ đều ăn qua uống qua, Lam Gia Mỹ mới mở miệng hỏi Lâm Tư Tư: “Tư Tư, cậu xác định nó sẽ không tang thi hoá sao?”
“Ách…… Không quá xác định.”
“Vậy cậu xác định chữa khỏi cho nó?”
“Ách…… Miệng vết thương không đổ máu, hẳn là tính…… Trị hết đi?” Lâm Tư Tư thật sự không xác định, trả lời đều mang theo nghi vấn.
“Tư Tư, cậu có thể chắc chắn chứ? Hiện tại chúng ta đang ở mạt thế, một chút khả năng nhỏ có thể làm chúng ta toàn diệt.” Lam Gia Mỹ nói.
Cô nói xong, Lâm Tư Tư càng thêm không xác định, cô quay đầu nhìn về phía Thẩm Hàm, Thẩm Hàm dừng một chút trả lời: “Nếu hai người không yên tâm, có thể rời đi trước.”
Thẩm Hàm kỳ thật có thể xác định Kiều Quý Dương tốt, bởi vì đời trước, hệ dị năng chữa khỏi chỉ cần có thể chữa miệng vết thương như vậy người bị tang thi cắn thương đều sẽ không tang thi hoá, hơn nữa phảng phất như có kháng thể, về sau dù bị cắn cũng sẽ không tang thi hóa.
Thẩm Hàm sở dĩ nói như vậy vì kết luận Tần Văn Chiếu cùng Lam Gia Mỹ tuyệt đối không có khả năng rời đi, bởi vì hai người bọn họ là dạng người nào, Thẩm Hàm rất rõ ràng, hiện tại bọn họ dù phải đi cũng tuyệt đối sẽ mang theo Lâm Tư Tư dị năng giả hệ chữa khỏi đi.
Lam Gia Mỹ cùng Tần Văn Chiếu nghe Thẩm Hàm nói như vậy, đều mềm xuống, Tần Văn Chiếu nói: “Chúng tôi chỉ muốn bảo đảm an toàn, không có ý gì khác, với lại Lâm Tư Tư là bạn Tiểu Mỹ vô luận thế nào cô ấy cũng đi cùng chúng tôi, dù chúng tôi có đi cũng sẽ mang theo Lâm Tư Tư.”
Thẩm Hàm cười lạnh, quả nhiên thế.
Lam Gia Mỹ cũng muốn nói tiếp, kết quả Lâm Tư Tư mở miệng nói: “Không, tôi đồng ý đi theo Thẩm Hàm.”
Tần Văn Chiếu cùng Lam Gia Mỹ đều sửng sốt, Tần Văn Chiếu mặt không đổi sắc mà sửa miệng: “Nói cái gì theo không theo, chúng ta sẽ không tách ra, người nhiều lực mới lớn. Hôm nay mệt mỏi quá rồi tìm phòng ngủ đi. Trước nửa đêm tôi gác, sau nửa đêm Gia Mỹ tới, mọi người đều mệt mỏi rồi nên nghỉ ngơi đi.”
Lâm Tư Tư gật đầu, “Ừ, chúng ta không tách nhau.”
Khoé môi Thẩm Hàm khẽ nhếch cũng nói: “Được, vậy mấy người cùng ngủ nơi này, tôi vào phòng với Quý Dương, nếu nửa đêm thằng bé tang thi hóa lúc ra làm mọi người bị thương thì không tốt.”
Không ai có dị nghị, Thẩm Hàm vào trong, nửa đêm Thẩm Hàm bị một thanh âm làm bừng tỉnh, hắn vừa mở mắt liền nhìn thấy Kiều Quý Dương đang ngồi ở mép giường.
“Ngượng ngùng, Thẩm ca, em đánh thức anh hả?”
Cả người Thẩm Hàm cảm thấy có chút khó tiếp thu, bởi vì thanh âm Kiều Quý Dương đột nhiên thay đổi, âm thanh thuý nguyên bản của thiếu niên không có, giờ phút này thanh âm Kiều Quý Dương cùng người trưởng thành giống nhau.
Lại nhìn Thẩm Hàm phát hiện, vóc dáng Kiều Quý Dương hình như cũng cao hơn nhiều, trước đó nhìn qua khoảng 1m65, hiện tại á có thể nói là trên 1m7.
Thẩm Hàm có chút cạn lời, bị tang thi cắn còn có thể kích thích sinh trưởng hả trời?
“Em đang làm gì?”
Thanh âm Kiều Quý Dương từ tính mà trầm thấp: “Em muốn thử dị năng, xem về sau em có thể bảo hộ anh hay không.”
Truyện khác cùng thể loại
196 chương
133 chương
18 chương
34 chương