Tiêu chuẩn pháo hôi nghịch tập
Chương 34
Tâm tính thiếu niên luôn có chút không ổn định, Thẩm Hàm cũng không so đo Kiều Quý Dương đột nhiên vui sướng, hắn đi trước giải quyết mấy chục tang thi đã.
Hiện tại mạt thế bùng nổ không đến hai tháng, hơn một tháng nay, Thẩm Hàm cùng nam nữ chính cũng coi như cùng sinh cùng tử, đối với việc đánh tang thi, Thẩm Hàm tận lực, Tần Văn Chiếu cùng Lam Gia Mỹ cũng coi như tận lực, ít nhất ở lúc Thẩm Hàm gặp phạm vi công kích lớn, hai người cũng sẽ lại đây hỗ trợ giải vây.
Thể thuật của Thẩm Hàm trong một tháng này cũng tăng lên theo cấp số nhân, vô luận là lực lượng hay tính mềm dẻo của thân thể đều bị rèn luyện kịch liệt chiếu cố.
Dưới mặt trời chói chang, ba người đi về phía nhóm tang thi, nhìn qua ba bóng dáng quyết tuyệt, phảng phất như anh em hoạn nạn không rời không bỏ, có thể giao phía sau lưng cho hai người khác nhưng sự thật bọn họ cùng hoạn nạn lại vẫn không phải anh em, hơn nữa Thẩm Hàm cần tùy thời chú ý phía sau lưng mình, nếu không hắn sợ mình sẽ bị hai đồng đội này thọc một đao.
Hiện tại Thẩm Hàm trang bị cũng thực đầy đủ, trong tay không trống mà cầm đại đao, đại đao lấy được ở một bảo tàng bị phá mà đại đao không có chuôi bất quá Thẩm Hàm sẽ cầm sống dao.
Chỗ sống dao vừa lúc có tay cầm, Thẩm Hàm phỏng chừng nó ở thời cổ, nơi này có thể cột đồ vật, hồng anh linh tinh, bất quá hiện tại, nơi này vừa vặn có thể làm Thẩm Hàm nhét bốn ngón tay vào.
Kể từ đó, đao sẽ không rời tay, làm Thẩm Hàm vừa lòng hơn là đại đao chém sắt như chém bùn, nhìn cồng kềnh nhưng lúc chém tang thi vừa nhanh lại thuận tay.
Thẩm Hàm cũng không biết đao này có lai lịch gì nhưng hắn có thể đoán được này tuyệt đối là một bảo đao, vạn năm không hủy, lưỡi dao vĩnh không cong.
Tang thi đáng sợ ngửi được vị người sôi nổi đi về phía bọn họ, Thẩm Hàm vung đao chém, trong nháy mắt giơ tay tang thi bị chém thành hai nửa.
Chất lỏng tanh hôi bắn tung toé ra, Thẩm Hàm cũng không lau, đảo mắt cùng một tang thi khác đối đầu.
Tần Văn Chiếu cùng Lam Gia Mỹ cũng phát động dị năng, Lam Gia Mỹ có dị năng phong, trải qua hơn một tháng huấn luyện, lúc này cũng có thể sử dụng gió mạnh thổi bay tang thi rồi sau đó lại lợi dụng gió mạnh ném hung hăng bọn nó tới trên mặt đất, mấu chốt nhất cô có thể đồng thời cùng lúc thổi vài tang thi này tương đương với kỹ năng quần ẩu.
Tần Văn Chiếu là dị năng thủy, dị năng này tương đối tiện, hơn nữa Tần Văn Chiếu khống chế dị năng phi thường tốt, hắn ta có thể biến cột nước thành vũ khí rồi sau đó ở cự ly xa bắn cột nước vào đầu tang thi, một khuyết điểm duy nhất chính là hắn ta công kích đơn nhưng thời gian sử dụng dị năng sẽ dài hơn Lam Gia Mỹ.
Thẩm Hàm không có dị năng, bất quá có bảo đao viễn cổ với lại thân thể và tốc độ của hắn ngày càng cường hãn hoàn toàn không yếu hơn hai người có dị năng.
Nếu so sánh trong ba người ai giết nhiều tang thi, Thẩm Hàm tuyệt đối nhiều hơn không ít.
Cứ như vậy, bọn họ nhanh chóng giải quyết tang thi trước mặt, chờ toàn bộ tang thi giải quyết xong, long Thẩm Hàm đột nhiên giật mình, hành động nhanh hơn đầu.
Hắn nhảy một cái bay vọt, lúc sau phát hiện phía sau hắn có một tang thi nhanh chóng chạy tới.
Tang thi nàu tốc độ rất nhanh giống tốc độ đàn ông thành niên chạy 100m, mấu chốt tang thi căn bản không biết mệt sẽ luôn công kích, thẳng đến lúc nó ăn người hoặc bị giết chết, nếu không từ lúc nó ngửi được vị người liền sẽ không dừng lại.
Trong lòng cả kinh, Thẩm Hàm biết vài tang thi đã tiến hóa.
Nguyên bản tang thi cũng tiến hoá, bất quá tốc độ chậm hơn bây giờ, nếu nhớ không lầm, hẳn là tới nửa năm sau, mới có rất nhiều tang thi tiến hóa thành tang thi cấp 2, như vậy tình huống hiện tại là như thế nào, chẳng lẽ bởi vì Thẩm Hàm thay đổi khiến cho hiệu ứng bươm bướm?
Trước không rối rắm vấn đề này bởi vì rối rắm cũng sẽ không có kết quả, cho nên giờ phút này lúc Tần Văn Chiếu cùng Lam Gia Mỹ còn không phản ứng lại đây, Thẩm Hàm bắt đầu công kích.
Tốc độ tang thi này nhanh hơn nhiều so với tang thi sơ cấp nhưng so với Thẩm Hàm thì vẫn thuộc về chậm.
Thẩm Hàm nhảy lên tránh thoát lần công kích đầu rồi tiếp tục nhanh chóng truy kích tang thi cấp 2 này.
Tang thi cấp 2 bởi vì một kích không trúng, lung lay qua lại muốn xoay người trở về tiếp tục tìm Thẩm Hàm, nhưng bởi vì loại tốc độ này của tang thi chính nó cũng không khống chế nổi, cho nên cần thiết vòng một vòng mới có thể quay lại.
Thẩm Hàm lợi dụng đặc điểm tang thi cấp 2 không thiện quẹo vào, nhanh chóng xuất kích, lúc nó quay lại bỗng một kích đánh vào.
Bởi vì tang thi cấp 2 đối thủ này khống chế lợi hại hơn so tang thi sơ cấp, đặc biệt dưới tình huống không thể giải quyết trong một kích, Thẩm Hàm lựa chọn nhắm đại đao vào hai chân tang thi cấp 2.
Trong nháy mắt, đùi tang thi cấp 2 đang nhanh chóng chạy qua bị Thẩm Hàm chém đứt, nửa người trên của nó trong phút chốc lăn ra ngoài.
Nửa người trên quay cuồng phát ra âm thanh ám ách nức nở, lợi dụng đôi tay bò tới muốn công kích Thẩm Hàm.
Lúc này Tần Văn Chiếu cùng Lam Gia Mỹ cũng bừng tỉnh lại, bọn họ nhanh chóng liên thủ tiêu diệt tang thi cấp 2 đã mất hai chân.
Tiêu diệt tang thi cấp 2, ba người đều thở phào nhẹ nhõm rồi sau đó mới nhìn lẫn nhau, Thẩm Hàm nhìn hai người nghi hoặc, mở miệng nói: “Tang thi sẽ tiến hóa.”
Tần Văn Chiếu cùng Lam Gia Mỹ đều có chút hoảng sợ bởi vì vừa rồi tốc độ của tang thi cấp 2 bọn họ cũng thấy được, nếu tất cả tang thi đều biến thành tang thi cấp 2, như vậy bọn họ chỉ có đường chết, bọn họ bất luận người nào đều không thể đồng thời đối phó ba tang thi nhị cấp trở lên.
Thẩm Hàm lại nói: “Cũng không phải tất cả tang thi đều có thể tiến hóa, không cần khẩn trương như vậy.”
Nghe Thẩm Hàm nói như vậy, hai người thật sự yên tâm một chút, ngược lại hai người bọn họ lại nhìn lẫn nhau, Tần Văn Chiếu hỏi: “Thẩm Hàm, làm sao mà cậu biết được?”
Thẩm Hàm đạm nhiên nói: “Tiểu thuyết mạt thế xem nhiều liền biết.”
Tần Văn Chiếu có loại cảm giác bị nghẹn lại, Lam Gia Mỹ càng ngày càng thưởng thức Thẩm Hàm.
“Nếu tang thi cấp 2 tiến hóa, chúng ta nếu gặp phải chẳng phải chỉ có thể chờ chết?” Tần Văn Chiếu hỏi tiếp.
Thẩm Hàm nhìn Tần Văn Chiếu, trả lời: “Dị năng cũng sẽ tiến hóa.”
Nói xong, Thẩm Hàm liền về xe.
Vừa mở cửa xe liền nghe Lâm Tư Tư vui vẻ nói: “Tôi trị hết trị hết.”
Thẩm Hàm ngồi xuống, đóng cửa xe, quay đầu lại nhìn con thỏ xui xẻo sau đó giơ tay vỗ đầu con thỏ.
Lâm Tư Tư kêu sợ hãi một tiếng: “Anh làm gì?”
Thẩm Hàm kiểm tra con thỏ một chút rồi sau đó nói: “Đầu óc con thỏ đã hỏng rồi, chữa khỏi nó.”
Lâm Tư Tư hoảng sợ nhìn Thẩm Hàm, rốt cuộc nhỏ giọng nói một câu: “Ma quỷ.”
Thẩm Hàm cũng không để ý tới cô, nghiêng người xoa xoa đầu Kiều Quý Dương nói: “Về sau em cũng nhớ giúp anh bảo vệ bọn họ.”
Kiều Quý Dương gật gật đầu thật mạnh, trả lời leng keng hữu lực: “Nhất định ạ.”
Ánh mắt Kiều Quý Dương kiên định làm tâm tình trầm trọng của Thẩm Hàm tốt hơn không ít, cười một chút, Thẩm Hàm nói: “Quý Dương, em năm nay bao nhiêu tuổi?”
“Còn tám ngày là 14.”
Thẩm Hàm lại lần nữa nhìn nhìn Kiều Quý Dương mà Kiều Quý Dương tựa hồ tiến vào thời kì sinh trưởng thần kỳ nào đó, mỗi ngày nhìn mắt thường cũng thấy cao thêm.
Bé trai chính là như thế, phát dục muộn hơn bé gái nhưng chờ sau khi thật sự phát dục, tựa hồ mỗi ngày đều cùng một ngày trước bất đồng.
“Mười bốn.” Thẩm Hàm như phân biệt rõ hương vị, rồi sau đó lại không có thanh âm.
Kiều Quý Dương không hỏi cái khác, bởi vì nhóc rất sợ Thẩm Hàm coi mình là đứa nhỏ, nhóc cũng hi vọng mình lớn nhanh.
Tần Văn Chiếu cùng Lam Gia Mỹ phía trước cũng lâm vào trầm mặc, vừa rồi tang thi cấp 2 mang đến chấn động quá mức cường đại cho hai người, trong lúc nhất thời hai người cũng không biết sử dụng cái gì đánh vỡ loại áp lực mạt thế mang đến này.
Hồi lâu, Tần Văn Chiếu hung hăng lắc lắc đầu nói với Lam Gia Mỹ: “Tiểu Mỹ, còn như vậy thì không được, Thẩm Như Quy, Kiều Quý Dương, còn có khuê mật Lâm Tư Tư của em, bọn họ thật sự không dùng được, chúng ta không thể mang theo.”
Lam Gia Mỹ nghe tên Thẩm Như Quy cùng Kiều Quý Dương còn không phản ứng nhưng nghe thấy tên Lâm Tư Tư cô trầm mặc.
Lam Gia Mỹ từ nhỏ là cô nhi, vì trầm mặc ít lời luôn bị các bạn học khi dễ, ở trong cô nhi viện, cô cũng bị cô nhi khác khi dễ, cô luôn mặt âm trầm tựa như người khác thiếu cô cái gì.
Lâm Tư Tư là một người duy nhất không để bụng hết thảy, cô đối Lam Gia Mỹ thực tốt, thậm chí nguyện ý đưa búp bê cô thích nhất cho Lam Gia Mỹ, đúng là Lâm Tư Tư trả giá mới làm Lam Gia Mỹ âm trầm dần dần tiêu tán, ngẫu nhiên sẽ lộ ra một ít ánh mặt trời.
Giờ phút này, nhìn chằm chằm Tần Văn Chiếu, Lam Gia Mỹ trầm mặc ngắn ngủi.
Nhìn Lam Gia Mỹ có chút do dự, Tần Văn Chiếu liền biết làm thế nào, nếu do dự như vậy nói lên tình cảm này cũng không phải vững chắc, hắn ta không ngừng cố gắng nói: “Tiểu Mỹ, anh thích em, em hẳn nhìn ra được, anh hy vọng có một ngày chúng ta đi đến phía nam sinh hoạt thật tốt nhưng em xem tình huống hiện tại, chúng ta mang theo mấy trói buộc có khả năng đi tới căn cứ phía nam sao?”
Không khí lại lần nữa đình trệ, vài phút lúc sau, Lam Gia Mỹ ngẩng đầu, cô trả lời: “Vâng, dù sao em cùng cô ấy cũng không quá thân, vì anh, một bằng hữu em có hay không cũng được.”
Bên kia Lâm Tư Tư liều mạng cứu con thỏ, tuy rất mệt nhưng cô phát hiện cô dần dần có thể nắm giữ tinh túy trị liệu.
Mà nắm giữ tinh túy trị liệu Lâm Tư Tư dần dần cũng có thể khống chế dị năng, tuy còn không thuần thục nhưng cô thật sự tiến bộ.
Thẩm Hàm suy nghĩ chuyện tang thi cấp 2, Kiều Quý Dương nghĩ như thế nào mới có thể trở nên lợi hại hơn đáng tin cậy hơn làm Thẩm ca càng tin nhóc, mà không phải hỏi nhóc năm nay bao lớn rồi, Thẩm Như Quy thì chiến đấu với đau đớn.
Hai chiếc xe ngừng ở ven đường, hơn một giờ không động, vài người hoài tâm tư, từng người trầm mặc.
Mà trong trầm mặc, bỗng dưng Thẩm Hàm run lên, chuông cảnh báo vang lên không ngừng.
Không tốt, bọn họ có nguy hiểm!
Cầm đại đao chém ra bên ngoài, đại đao chém nát cửa kính cắt sâu vào đầu tang thi.
Hung hăng rút về đại đao về Thẩm Hàm quay đầu, trơ mắt nhìn một tang thi cấp 2 phá tan cửa kính bên kia, cắn một ngụm lên vai Kiều Quý Dương!
Truyện khác cùng thể loại
196 chương
133 chương
18 chương
34 chương