Tiếng Gọi Trái Tim
Chương 39
Nhưng Thảo với Tuấn chưa chia tay mà, hóa ra Ngân cũng chỉ là một vật thế thân cho một tháng đi công tác của Thảo, chắc hắn cảm thấy cô đơn nên mới tìm đến nó ,nhiều khi Ngân ích kỉ nghĩ rằng Tuấn là của riêng cô.
Nhưng thật sự là sai lầm, sai lầm khi nó đã quá yêu hắn, nó chợt cười rằng:” ồ , hóa ra mày chỉ là người thứ 3 thôi”. “Nếu biết hạnh phúc mỏng manh như cánh hoa bồ công anh, tôi đã không để tâm hồn mình ngập gió”. Nó bỏ đi, nước mắt không kiềm chế được mà cứ lăn dài, tối nay trời mưa nặng hạt, nó không ngần ngại mà dầm mình dưới mưa, khóc cho thỏa thích, vì đây chỉ là nước mắt của ông trời chứ không phải nước mắt của nó.Khóc đi nào cô bé của tôi ơi, khóc đi rồi để nỗi đau trong tim hòa cùng nước mưa sẽ phai nhòa một phần nào đó, tôi đồng cảm với nỗi đau mà bạn đang trải qua.
Sáng hôm sau, mặt nó bơ phờ nhợt nhạt chắc là bị cảm lạnh rồi, còn hắn mở mắt ra phát hiện được sự thật kinh hoàng là hắn đang trần như nhộng, bên cạnh hắn là thảo. Chuyện gì đang xảy ra đây, hắn nhớ là Thảo gọi điện cho hẳn vào có chuyện cần nói gấp, rồi hắn uống một cốc nước cam dó thảo làm, rồi chả hiểu chuyện gì xảy ra tiếp theo nữa, Thảo ngồi dậy cười với tuấn, một nụ cười đầy thỏa mãn. Hắn quát lớn:
- Cô đã cho thuốc vào nước uống của tôi.
- ừ thì sao, nhưng giờ anh phải chịu trách nhiệm với tôi, những ảnh mà tôi với anh nằm cạnh nhau , còn thêm nhiều ảnh “nóng” khác nữa, nếu cho cả công ty biết thì thế nào nhỉ, thú vị đó, tôi đã bảo trước rồi, tôi không có được anh thì đừng hòng con nhỏ quê đó có được.
Hắn tức giận , khi biết rõ mưu mô của Thảo, Tuấn tát cô một cái thật mạnh:
- Đồ đê tiện, cô chẳng khác nào con “điếm” .
Hắn vội mặc quần áo vào, đi ra khỏi phòng thì thảo nói vọng ra:
- Không biết cái cô bé nhà quê của anh bây giờ sao, khi tối hôm qua tận mắt chứng kiến cảnh này, chắc giờ cô ta đau khổ lắm.
Hắn giật mình, sợ sệt, sợ nó sẽ hiểu lầm hắn, Tuấn vội đi đến công ty, xông thẳng ngay đến phòng nhân viên vệ sinh kéo nó đi trước mặt của biết bao nhân viên trong công ty. Lên sân thượng, nó hét:
- , Anh điên à,
Anh thả tôi ra, chơi với tôi nhiêu đó là đủ rồi, lúc đầu anh đừng tỏ ra quan tâm tôi để giờ tôi mang tiếng là kẻ thứ 3 anh biết không, thôi tôi mệt rồi, tôi phải đi làm.
- Ngân, nghe tôi giải thích một lần thôi, tôi và thảo không có chuyện gì hết thật đó, đều là do Thảo cố tình dựng lên để lừa gạt em đó, hãy tin tôi, một lần thôi, tôi xin em đó.
- Tôi tin anh, nhưng càng tin vào những gì mắt tôi thấy tối qua, anh bảo tôi tin làm sao đây , khi 2 người đã làm chuyện gì đó.
Ông trời rõ là đang trêu đùa 2 người bọn họ , hắn cảm thấy tim mình rất đau, tự biết rằng nếu mất ngân, hắn sẽ hối hận cả đời. Tuấn quỳ xuống trước mặt ngân, lần đầu tiên trong đời vì một cô gái mà hắn đã đánh mất đi lòng tự trọng vốn có của mình, lòng tự trọng thì làm được chuyện gì cơ chứ, nếu đổi lại được hạnh phúc của hắn và ngân , Tuấn sẽ cam lòng.
- Ngân, hãy tin anh được không em?
Nó cũng muốn tin lắm, nhưng chuyện tình cảm không thể cưỡng cầu, con gái nhiều khi rất khổ, chuyện “ đó” nếu xảy ra thì thảo đã mất đi lần đầu của mình, nếu Tuấn không chịu trách nhiệm, trong trường hợp thảo lấy người khác khi biết rằng, lần đầu cô gái đó đã trao cho người con trai khác thì sẽ như thế nào,thảo sẽ ra sao đây?.
- Chúng mình đừng như thế nữa, hãy giữ quan hệ bạn bè như trước kia nhé
Lord Bgron:”Tình bạn có thể và thường phát triển thành tình yêu, nhưng tình yêu thì không bao giờ dịu đi thành tình bạn” nó không biết điều đó ư .
Nói rồi nó mỉm cười bỏ đi, cố mỉm cười để tỏ ra không có chuyện gì , nhưng thật sự bên trong rất đau, đau lắm.
Truyện khác cùng thể loại
25 chương
15 chương
42 chương
10 chương
25 chương