- -Thật sự anh không biết nấu ăn, nhưng nếu em thích ăn cơm ở nhà thì anh có thể học dần dần để nấu cho em ăn.( cảm động ghê nhỉ) Nó nở một nụ cười hạnh phúc: - Thôi , em biết nấu mà, má em nấu ngon lắm, nên có học lỏm vài bí kíp võ công.Về nhà em đi - Thế đi siêu thị mua đồ nấu nhé. Một buổi cơm tối đơn giản thôi nhưng rất ấm áp, nó nấu ăn còn hắn thì phụ nó, nhặt rau- đây cũng coi như một nhiệm vụ rất khó với tuấn à -_- , xong xuôi nó tiễn hắn về - Thôi Tuấn về đi, nhớ lái xe cẩn thận. Nói rồi Ngân nhón chân lên ,hôn hắn một cái nhẹ vào má. - Chúc ngủ ngon. Nó vội chạy về nhà trọ , mặt ửng hồng:“ Sao mình nông nổi thế cơ chứ“. Còn hắn cứ đứng ngây ra ở đó, vừa rồi là nó chủ động hôn hắn ư, hạnh phúc quá, hắn cứ đưa tay sờ lên chỗ nó hôn và tự mìm cười, hạnh phúc có thể kéo dài lâu với họ không đây? Những chuỗi ngày hạnh phúc đang diễn ra, 1 tháng sau Thảo đã trở về , và chuẩn bị cho mình một kế hoạch để lôi kéo Tuấn về phía cô. Sáng nào cũng vậy hắn cũng tới đón nó đi ăn chung, rồi bắt đầu một ngày làm việc, chiều hôm đó chả hiểu sao khuôn mặt nó không được vui cho lắm, thấy thế hắn hỏi: - Hôm nay , em không khỏe à? - Hừ, anh còn quan tâm tôi nữa cơ chứ, tưởng đâu quan tâm đến cái cô chân dài hồi sáng rồi cơ chứ, rõ là người ta đang cố tình tiếp cận anh vậy mà anh còn quan tâm, nói cười với người ta nữa, xướt nhẹ có một chút mà đưa người ta đến phòng riêng của anh rồi đó. Hắn há hốc, chả biết giải thích sao, cô ta là nhân vật quan trọng trong công ty đối tác , nên phải thuận theo ý cô ta một tí, còn chuyện đến phòng riêng là do hắn và cô ta có chuyện cần bàn về việc làm ăn hai bên, vậy mà Ngân lại hiểu lầm là hắn đang cố tình ve vãn người ta, nhưng không sao cô ghen cũng dễ thương đó chứ. - Mà em đang ghen với người ta à. - Ai thêm ghen bóng ghen gió với cô ta,xí, từ nay anh muốn qua lại với cô nào thì qua, tôi không qua tâm nữa. - Đấy, càng ngày em càng giống cô vợ quản chồng rồi đó nhé. - Ai thèm làm vợ anh chứ, - Không làm cũng phải làm, em phải chịu trách nhiệm cho những tổn thương tinh thần mà anh đã chịu trong thời gian quá, em phải bù đắp hiểu không, cô vợ của tôi ơi. Nói rồi hắn ôm lấy nó, ở phía xa có một bóng dáng quen thuộc của ai đó: - Hai người hạnh phúc quá nhỉ, cứ tận hưởng đi, không lâu nữa đâu . ~”Hạnh phúc trên đời quá đỗi mỏng manh . Anh sẽ giữ, bằng chân thành em ạ!.Rồi chúng ra sẽ vươt qua tất cả. Giông bão ở xa rồi em sẽ thấy bình yên”~~ Ngày hôm đó lẽ ra ngày hạnh phúc của Tuấn và Ngân, vì tối nay Tuấn sẽ cầu hôn Ngân, nhưng một cú điện thoại bất ngờ từ chiều gọi đến cho Tuấn, hắn vội lái xe đi vội ,nó hôm nay rất vui, rất hạnh phúc, làm việc chăm chỉ, tan giờ , về nhà nó mặc một bộ váy đầm mà hắn bắt buộc tối nay Ngân phải mặc, còn dặn cô nên trang điểm nhẹ nữa chứ, một cuộc điện thoại gọi đến, cô vội chạy đến nhà Tuấn, mở cửa vào phòng ngủ, một cảnh tượng không muốn thấy những phải thấy, Thảo và Tuấn đã trần truồng , ngủ say như chết , thế ai nhắn tin bảo nó đến đây vì tuấn bị thương nhẹ, nhưng thật nực cười lại chứng kiến cảnh nóng bỏng của 2 người này, thì ra là thế tình cũ không rủ cũng đến .