Tiên Ngục

Chương 858

Thế nhưng cảm giác may mắn còn chưa tiêu tán, một kinh hỷ cực lớn lại đột nhiên đánh úp lại. - Tô Triệt, đừng lo lắng, Cầu Sinh Lệnh ở chỗ ta này. Tâm linh truyền âm của Ảnh Tử đột nhiên xuyên vào óc Tô Triệt. - Cái gì? Tô Triệt không thể khống chế nổi mà nghẹn ngào kinh hô. - Đúng vậy, xác thực ở chỗ của ta. Ảnh Tử tiếp tục dùng tâm linh trao nói: - Vừa rồi, ta cảm thấy nhiếp cầm chi thuật của ngươi khẳng định không sánh bằng lão gia hỏa Cực Mộc kia nên đã đi trước một bước, thu vào Cầu Sinh Lệnh trước các ngươi rồi. Ngữ khí của Ảnh Tử lộ ra nụ cười thản nhiên. - Cái này thật sự là... Kinh hỷ cực lớn do mất có lại được khiến Tô Triệt ngây tại chỗ, nhất thời không biết nên nói sao cho phải. Nói thật, từ khi tiến vào lĩnh vực tư nhân của lão giả thần bí đã bắt đầu một loạt trận đấu cầu sinh hoang đường, Tô Triệt một mực coi Ảnh Tử của mình trở thành đòn sát thủ, định để tới tình thế nguy cấp khi đối đầu với địch nhân mới thi triển ra. Nhưng trong cuộc tranh giành Cầu Sinh Lệnh Tô Triệt lại quên mất Ảnh Tử, căn bản không nghĩ đến hắn lại giúp được mình trong chuyện này. - Ảnh Tử, sao ngươi làm được thế, sao không sớm nói cho ta một tiếng, khiến ta... Vui mừng lúc này đã không thể nào miêu tả được nữa, dù là ngôn ngữ tâm linh như Tô Triệt cũng nói lắp ba lắp bắp. - Hừ hừ... Ảnh Tử ngạo nghễ cười, trả lời: - Bản lãnh của ta lớn thế nào ngươi còn không biết đâu, chỉ cần là nơi có bóng mờ, chút chuyện ấy không thể làm khó được ta. Tiếp theo, hắn còn nói thêm: - Khả năng tàng hình của Cực Mộc Lão Tổ này ta cũng có biện pháp phá giải. Kế tiếp nếu hắn còn tiếp tục tìm ngươi gây chuyện, ta sẽ giúp ngươi đối phó hắn. - Tốt! Tô Triệt trong lòng thiên ngôn vạn ngữ, giờ phút này tất cả đều hóa thành một chữ "tốt" trùng trùng điệp điệp. Cầu Sinh Lệnh mất tích không hiểu thấu, dĩ nhiên lại do Ảnh Tử lấy đi. Đây là bởi vì, Ảnh Tử đoán được nhiếp cầm chi thuật của mình khẳng định không sánh bằng tên cáo già Cực Mộc Lão Tổ kia, nếu Ảnh Từ không ra tay, Cầu Sinh Lệnh chắc chắn sẽ rơi vào Cực Mộc Lão Tổ thôi. Mà bây giờ, Cầu Sinh Lệnh thành công đến tay, tối thiểu thì mình coi như đã bảo trụ được tánh mạng rồi. Về phần có nên tính sổ với Cực Mộc Lão Tổ hay không, Tô Triệt lại ôm tâm tính nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện, tình cảnh trước mắt cũng không thích hợp để giao chiến với người khác, mà có lẽ phải nên đi tìm càng nhiều Cầu Sinh Lệnh càng tốt, còn phải bảo trụ tánh mạng Thiên Âm, thậm chí là ba người Hằng Dịch nữa. Cầu Sinh Lệnh, đương nhiên càng nhiều càng tốt rồi! Nhưng đây chỉ là ý định của Tô Triệt, còn Cực Mộc Lão Tổ lại có cách nghĩ khác... - Thiên Vũ, giao Cầu Sinh Lệnh ra đây! Tiếng nói của Cực Mộc Lão Tổ vang vọng giữa không trung, không cách nào từ thanh âm mà xác định ra vị trí của hắn, giờ phút này, hắn còn đang ở trạng thái hoàn toàn ẩn hình, chỉ bằng vào thị giác bình thường thì không thể nào phát giác ra hắn được. - Con mắt nào của ngươi nhìn thấy ta lấy được Cầu Sinh Lệnh hả? Tô Triệt đối với hư không trước mắt, lạnh lùng nói. - Ít nói nhảm đi! Cực Mộc Lão Tổ như gào thét hô lên: - Vốn ta đã cảm thấy chuyện có kỳ quặc, vừa rồi thông qua biểu lộ kinh hỷ kia của ngươi, ta liền có thể xác định, Cầu Sinh Lệnh tất đã rơi vào tay ngươi. Chỉ có điều, ngươi cũng không biết trước tình hình, hẳn là công lao của một thuộc hạ nào đó của ngươi hả? Không thể không nói, cường giả Đại Thừa kỳ như Cực Mộc Lão Tổ không chỉ có thực lực cường hãn mà trí tuệ của hắn cũng tương đối đáng sợ, thông qua chút dấu vết để lại là có thể đoán ra mọi chuyện một cách đại khái rồi. Đương nhiên, nếu không có đại trí tuệ, cũng không thể nào đạt đến cảnh giới chí cao Đại Thừa kỳ được. - Tin hay không thì tùy ngươi, nếu ngươi không tin, vậy thì động thủ đi. Tô Triệt không sao cả buông buông tay: - Ta còn muốn đến chỗ khác, tiếp tục tìm kiếm Cầu Sinh Lệnh, không có thời gian ở chỗ này dây dưa với ngươi. - Thiên Vũ, đừng tưởng rằng ngươi có thể triệu ra một đám thủ hạ nguyện ý chết vì ngươi là có thể bảo vệ ngươi chu toàn. Cực Mộc Lão Tổ tiếp tục quát: - So đấu nhân thủ, Cực Mộc ta tùy tùy tiện tiện có thể triệu ra mấy ngàn mấy vạn tu sĩ Nguyên Anh, chỉ bằng chiến thuật biển người là có thể đè chết ngươi rồi. Thiên Vũ, ngươi nếu đủ thông minh, vậy thì ngoan ngoãn giao ra Cầu Sinh Lệnh, ta có thể phát hạ tiên duyên huyết thệ, chẳng những sẽ không làm khó ngươi, còn có thể giúp ngươi tìm một khố Cầu Sinh Lệnh khác nữa, sao hả? - Ít nói nhảm! Tô Triệt cực kỳ không kiên nhẫn, hừ lạnh nói: - Muốn động thủ, vậy thì nhanh chút đi, cái gọi là uy bức lợi dụ kia của ngươi, trong tràng trò chơi này căn bản không dùng được. Tất cả mọi người đều vì mạng mà liều, cũng vì sống sót mà cạnh tranh, dưới tình huống này, ngươi còn có thể sử dụng hai chữ tử vong để dọa ai chứ? Cực Mộc Lão Tổ thoáng cứng lại. Đúng vậy a, trong tràng trò chơi tử vong này, dùng hai chữ tử vong để hù dọa ngươi khác, thật là không chút ý nghĩa nào, ngươi dù lợi hại, nhưng có thể lợi hại hơn lảo giả thần bí kia sao? - Thiên Vũ, ngươi chớ bức ta, không cho ta sống, ta sẽ kéo ngươi theo cùng chết đấy. Sau mấy hơi, Cực Mộc Lão Tổ lại hô: - Ngươi nên biết, ta tuyệt đối có năng lực đồng quy vu tận với ngươi. Ngươi ép ta, ta thà rằng mạo hiểm xúc phạm quy tắc trò chơi cũng phải kéo ngươi xuống địa ngục cùng. Nghe được lời này, Tô Triệt đang định nói với hắn vài câu, lại thu được tâm linh truyền âm của Ảnh Tử: - Tô Triệt, ta đã xác định ra được vị trí cụ thể của hắn, ngươi có thể làm như vậy... Tâm linh trao đổi cực kỳ nhanh chóng, trong một hơi thở Ảnh Tử đã nói ra kế hoạch hắn đã sớm sắp xếp tốt cho Tô Triệt. Tô Triệt cực kỳ quyết đoán, lập tức đáp ứng, liền nói với Cực Mộc Lão Tổ: - Cực Mộc, nếu ngươi đã muốn đồng quy vu tận với ta, vậy tốt, nếu ngươi có gan thì đối bính với ta một hồi! Chỉ là so đấu giữa hai người chúng ta, không cho bất luận thủ hạ nào tham dự cả. Chỉ là không biết, ngươi có can đảm này không? Nghe được Tô Triệt muốn đơn đả độc đấu với mình, Cực Mộc Lão Tổ đang trong trạng thái ẩn hình như hơi sững sờ, hơi có vẻ chần chờ hỏi thăm: - Thiên Vũ, ngươi vậy là ý gì? - Cho dù khối Cầu Sinh Lệnh kia ở chỗ ta, ta vất vất vả vả mới lấy được một cơ hội sinh tồn, dựa vào gì mà chắp tay tặng cho ngươi, còn mình phải đối mặt với uy hiếp tử vong chứ? Tô Triệt lạnh giọng nói: - Nếu ngươi muốn ta giao ra Cầu Sinh Lệnh, phải đường đường chính chính đánh bại ta, khiến cho ta tâm phục khẩu phục, nếu không, mặc dù đồng quy vu tận, cũng đừng mong đạt được bất cứ vật gì từ ta. Nghe được những lời này của Tô Triệt, Cực Mộc Lão Tổ liền im lặng hồi lâu, rõ ràng không đoán ra được dụng ý thực sự của Tô Triệt. Theo hắn thấy thì mình đường đường là Đại Thừa kỳ, mặc dù bị phong ấn tu vi, nhưng Tô Triệt cũng nên tự hiểu là không thể thắng được mình mới phải, chỉ riêng tàng hình chi đạo của mình hắn cũng phá không được...