Tiên Ngục
Chương 842
Tính toán, Tô Triệt hẳn là một trăm năm không có gặp Thiên Âm, Thiên Âm cũng là chín mươi năm không có gặp Tô Triệt, bất quá, giữa hai người cũng không có quá nhiều cảm giác thổn thức.
Tu luyện là không có năm tháng, trăm năm bế quan cũng chỉ như một giấc mộng, tựa như một đêm không gặp mà thôi, thật đúng là không có quá nhiều cảm giác ly biệt.
- Thế nào rồi?
Tô Triệt truyền âm hỏi.
Thiên Âm biết hắn hỏi là cái gì, đồng dạng truyền âm trả lời:
- Hóa Thần sơ kỳ.
Thông qua chín mươi năm bế quan tu luyện này, nàng vượt qua Nguyên Anh hậu kỳ, tấn cấp đến Hóa Thần sơ kỳ, đương nhiên, biến hóa này đối với một đời Đại Vu kiếp trước mà nói, thật đúng là chẳng có gì lạ, rất bình thường mà thôi.
- Ngươi thế nào?
Thiên Âm tiện đà hỏi.
- Hóa Thần trung kỳ.
Tô Triệt trả lời, trong giọng nói lộ ra cảm giác tiếc nuối rõ ràng:
- Nếu là có đủ linh đan, nguyên bản hẳn là có thể tấn chức hậu kỳ...
Thiên Âm mỉm cười, ôn nhu trấn an nói:
- Con đường tu luyện, lại cũng không phải càng nhanh càng tốt, ngươi đối với tiến cảnh của chính mình, cũng có thể thấy thỏa mãn.
Tô Triệt biết, những lời này không chỉ là an ủi, cũng là một loại cảnh tỉnh, Thiên Âm có vô số nhân sinh duyệt lịch một đời trước, nàng nói, khẳng định là có đạo lý.
Về phần ba người Hằng Dịch, không cần hỏi, Tô Triệt cũng có thể đoán được, chính là vài chục năm tu vi thực lực của bọn họ không có khả năng sản sinh cải biến gì. Đối với Luyện Hư mà nói, mỗi lần tiến thêm một bước, đều cần nỗ lực khó có thể đếm hết, cùng thời gian cực kỳ dài.
Trăm năm không gặp, đối thoại giữa Tô Triệt và Thiên Âm lại chỉ có thể tạm thời bỏ dở, bởi vì, giọng nói vang trời của lão giả thần bí lại nổ vang bên tai.
- Phần thưởng cho trò chơi đầu tiên, mười người các ngươi đã lĩnh được, như vậy kế tiếp, trận trò chơi thứ hai sắp bắt đầu.
Còn có trận trò chơi thứ hai nữa sao?
Mấy người Tô Triệt, cùng với đám người Tuyết Ngọc tiên tử, hơn mười Đại Thừa kỳ cường giả đều là khống chế không được sắc mặt trắng bệch, trong lòng suy nghĩ cũng là không sai biệt lắm. Chỉ là trò chơi đầu tiên chạy đua, liền đã khiến gần hai ngàn người đến từ Linh giới bị chết gần hết, chỉ còn lại hơn mấy chục người trước mắt này... Nếu lại có trận thứ hai, có phải là toàn bộ chết hết mới bằng lòng bỏ qua?
- Ha ha ha ha...
Phảng phất có thể đoán được tiếng lòng của mọi người, lão giả thần bí đắc ý cười to, quát:
- Các ngươi cho rằng, nơi này của ta là trà lâu, hay là lữ điếm, muốn tới thì tới, muốn đi thì đi sao? Nói cho các ngươi, tới dễ, đi thì khó.
Tất cả mọi người đều không nói gì, trong lòng cũng thầm nghĩ:
- Là chúng ta chủ động tới chỗ này của ngươi sao? Hay là ngươi đem chúng ta cưỡng ép bắt tới đây mới đúng đi sao?
Đương nhiên, cùng một người điên không có biện pháp nói đạo lý, những lời này chỉ có thể nghẹn ở trong lòng, không ai dám can đảm nói ra miệng cùng với biện hộ.
- Không phục sao, các ngươi những con kiến hôi nho nhỏ này, có thể cung cấp lạc thú cho ta, thật là hữu hạn, ta cũng là chỉ an bài cho các ngươi ba trò chơi.
Nửa câu đầu này, lão giả thần bí vẫn là ngữ khí bình thường, nửa câu sau lại đột nhiên nổi giận hét lớn:
- Thế nhưng, các ngươi những phế vật này quả thực làm ta thất vọng, cực kỳ thất vọng! Chỉ là trận trò chơi thứ nhất, đi một đoạn đường mà thôi, dĩ nhiên chết nhiều như vậy. Ngươi xem, các ngươi tự mình nhìn đi, lúc này còn lại mấy người?
Mọi người vẫn là vô thanh vô tức, chỉ có thể trong lòng cãi lại:
- Chết đi nhiều người như vậy, còn không phải là ngươi muốn làm ra sao?
- Một đám phế vật, ta cũng lười cùng các ngươi nhiều lời vô ích!
Lão giả thần bí tiếp tục hô lên:
- Trận trò chơi thứ hai, trong các ngươi năm mươi lăm người này, chỉ có thể sống sót, cũng chính là hai mươi bảy rưỡi...
Hai mươi bảy rưỡi?
- Nửa kia là có ý tứ gì?
Đám người Tô Triệt đều là không quá minh bạch.
Lão giả thần bí cũng không có giải thích cái gì, chỉ là ở trong không trung, ngưng hiện ra một xích hồng sắc lệnh bài, chính diện có khắc một chữ "sinh" thật lớn.
Hắn tiếp tục nói rằng:
- Kế tiếp, ta sẽ để các ngươi truyền tống đến một địa phương, ở nơi đó, các ngươi sẽ bị phân ra, đều tự tìm kiếm loại Cầu Sinh Lệnh này, tổng cộng hai mươi bảy khối Cầu Sinh Lệnh hoàn chỉnh, còn có phân nửa khối Cầu Sinh Lệnh nữa tán lạc trong phương viên vạn dặm, đạt được nó, ngươi liền sống, không đạt được, đó là chết!
- Quy tắc trò chơi lần này hơi chút cải biến, hai chân vẫn là không thể cách mặt đất, nhưng có thể dừng lại một chỗ địa điểm thời gian dài, hỗn đản kia nếu là nguyện ý, nằm ngủ trên mặt đất cũng có thể. Không chịu sao, cả trò chơi tồn tại thời gian hạn chế, chỉ cho các ngươi một trăm canh giờ, thời gian vừa đến, người tìm không được Cầu Sinh Lệnh, sẽ bị ta lấy thủ pháp càng thêm thú vị xử tử.
Nói đến đây, hắn thật ra cực kỳ hiếm có mà hỏi thăm:
- Nghe hiểu chưa, các ngươi những phế vật này. Ai có nghi vấn, ta cho phép ngươi hiện tại nói ra.
Những người khác đều là không dám lên tiếng trả lời e sợ cho bản thân nói sai dù chỉ là một chữ, cũng sẽ bị lão người điên kia lập tức xử tử.
Tô Triệt thoáng do dự một chút, liền hỏi:
- Tiền bối, ta muốn hỏi là, nếu là ta lấy được hai khối Cầu Sinh Lệnh, mà hảo hữu của ta một khối cũng không có được, lúc trò chơi kết thúc, trong tay ta có thêm một khối, có thể đưa cho hắn được không?
Vấn đề này của Tô Triệt, đương nhiên là thay Thiên Âm suy nghĩ. Vừa nghe lão giả thần bí nói, sau khi tiến nhập không gian đặc thù kia, chính mình cùng Thiên Âm sẽ bị phân ra, ai cũng không dám bảo chứng, Thiên Âm có thể tìm được một khối Cầu Sinh Lệnh trong đó hay không, mà chính mình giữ lấy một ưu thế, đó chính là năng lực dò xét của lão Hắc không có biến mất, tìm đồ vật vẫn là rất có trợ giúp.
Nếu là chính mình có thể tìm được hai khối Cầu Sinh Lệnh, có phải là có thể đem tính mệnh của Thiên Âm bảo trụ hay không?
Bảo hộ nữ nhân của chính mình, đây là một sự tình mà nam nhân phải làm, do đó, cho dù những người khác đều là phi thường sáng suốt ngậm miệng không nói, Tô Triệt vẫn muốn kiên trì hỏi một tiếng.
Lão giả thần bí kia một đôi mắt thật lớn trợn lên với Tô Triệt, trừng một hồi lâu, để Tô Triệt thấy có chút sợ hãi trong lòng, hắn mới nói:
- Tiểu tử ngươi vấn đề sao nhiều như vậy, một kẻ phiền phức?
Tô Triệt mặt lộ vẻ cười khổ, chỉ có thể là bất đắc dĩ lắc đầu, lắc lắc tay.
Lão Hắc bị chọc tức đến ở trong Tiên Ngục cao giọng mắng lên:
- Ngươi...chủ nhân nhà ta chỉ bất quá hỏi một câu, cũng là ngươi con mẹ nó nói có thể hỏi, xxx ngươi...
Thiên Âm lại là một phen biểu hiện khác, lặng lẽ kéo bàn tay to của Tô Triệt, nếu là lão giả thần bí sẽ bởi vậy mà hạ sát thủ, như vậy, hai người cùng chết đi.
Truyện khác cùng thể loại
631 chương
6 chương
38 chương
385 chương
178 chương
925 chương
200 chương
191 chương