Thuẫn kích
Chương 158 : Bắt đầu giết chóc
Vũ huân gia tộc chính là những gia tộc mấy trăm năm trước giúp Liên Bang chiến thắng đế quốc Hals sau đó lại thành công chống lại sự xâm lăng của đế quốc Trafalgar, sau khi Liên Bang thành công gia nhập liên minh tinh hà, liền ban cho vinh quang tôn quý đối với mười vị võ tướng có chiến công hiển hách, đáng tiếc chính là hai trăm năm trước sáu nhà võ huân trong một đêm bị diệt vong, mà Long gia không lâu trước vì lý do thân phận Lam huyết nhân bị đưa ra ánh sáng nên bị một trong sáu bộ của Liên Bang, cục điều tra làm cho hoàn toàn tan rã.
Hôm nay chỉ còn lại có võ huân Bá Vương Sở gia cùng với nhà Taylor còn có nhà Faird, tất cả mọi người đều biết vô luận là về cống hiến của võ huân hay là danh tiếng cùng với vinh quang, thì Bá Vương Sở gia cùng với nhà Taylor được xem là võ huân gia tộc hoàn hảo nhất cũng như xứng đáng nhất đối với hai chữ võ huân gia tộc.
Về phần Faird gia tộc mặc dù cùng Sở gia cùng nhà Taylor không thể so sánh nhưng dù sao cũng là võ huân gia tộc.
Trong đại sãnh Faird gia tộc.
Một người đàn ông khoảng 60-70 tuổi, đang ngồi ngay ngắn trên ghế hắn mặc một bộ quân trang màu xanh biếc. Hai mắt nhắm lại mày có chút nhíu lại giống như đang suy tư về điều gì. Trong đại sãnh đang tập trung rất nhiều người quản lý công việc trong gia tộc, bọn họ đều đang thảo luận, đều không hẹn mà cùng nhau nhìn tộc trưởng Derek Lars đang ngồi trên ghế nhắm hai mắt lại.
"Tộc trưởng Derek Lars, Tang Thiên đã rời đi khỏi trang viên của Trữ trang chủ gần một tiếng rồi, cụ thể là hắn đi đâu thì chúng ta không thể tra ra được, bất quá thằng bé Paul thì đang ở Học viện quân sự Phương Đông tìm tiểu tử họ Tang kia gây phiền toái, chẳng lẻ tiểu tử họ Tang kia thật sự là người trong Thiên Nhãn sao."
"Cái này không phải mọi người đều đã biết là Thiên Nhãn từ rất lâu trước kia đã công khai là sẽ tuyệt đối không can thiệp vào quy tắc của câu lạc bộ cùng với trật tự thế giới ngầm sao, bọn họ chỉ làm tình báo mà thôi."
"Nhưng tại sao tiểu tử kia động thủ tại Thiên Nhãn nhưng vẫn còn sống. Còn có Trữ trang chủ tại sao lúc trước không xuất ngoại mà hết lần này tới lần khác đến khi Paul đến Học viện quân sự Phương Đông tìm tên họ Tang kia gây phiền toái mới rời đi."
Ngay lúc này tộc trường võ huân gia tộc Faird, Derek Lars Lars mở mắt ra nói.
"Mới vừa rồi Lâm Đồ Quang mới thông tri cho ta Hắc Viêm đã chết tại Ám Ảnh mà Điền Kiếm đệ tử của Tùng Vân lão tiên sinh đã bị người ta phế, người đó chính là Tang Thiên."
"Cái gì, tiêu tử kia dĩ nhiên ngay cả đệ tử của Tùng Vân lão tiên sinh cũng dám phế. Ha ha, vậy thì chắc chắn Ám Ảnh sẽ tuyệt đối không buông tha cho tiểu tử kia, cho dù hắn là người trong Thiên Nhãn cũng vậy."
Derek Lars lắc đầu mặt không chút thay đổi nó:" Người của Ám Ảnh liên lạc với Lâm Đồ Quang tìm hiểu một chút thông tin về Tang Thiên. Sau khi chuẩn bị hành động thì không biết tại sao hành động đột nhiên bị đình chỉ."
"Tại sao có thể như thế được, cho dù tiểu tử kia là người trong Thiên Nhãn, Ám Ảnh tuyệt đối cũng sẽ giết."
Derek Lars một lần nữa lắc đầu sắc mặt có chút ngưng trọng:" Ta cũng không biết, hơn nữa Lâm Đồ tiên sinh còn nói ngưng hẳn hành động lần này là Tùng Vân lão tiên sinh."
"Chuyện gì xảy ra. Tùng vân lão tiên sinh tại sao muốn ngưng hẳn hành động."
"Tiểu tử kia rốt cuộc có thân phận gì. Tại sao có thể cố quái như thế, vô luận là Thiên Nhãn hay là Ám Ảnh đều có những hành động quá khác thường."
Derek Lars lại nhắm mắt lại nằm ngửa trên ghế:" Thân phận của Tang Thiên càng ngày càng khả nghi. Ta đã đem tin tức báo cáo lại cho Tà Nhãn đại thần, có lẽ với thế lực của chúng ta không thể trong thời gian ngắn tra ra được thân phận thật sự của tiểu tử kia, nhưng ta nghĩ trên đời này bất kể là chuyện tình của kẻ nào cũng đều không thoát khỏi Lam huyết đồng minh."
Derek Lars vừa mới nói xong. Đột nhiên trong đại sãnh liền truyền đến một đạo âm thanh cực kỳ mờ ảo lơ lửng bất định.
"Derek Lars trong đầu của ngươi không có một tí não nào sao."
Âm thanh vừa vang lên liền làm cho mọi người ở đây đều cả kinh, ngay cả Derek Lars đang nằm trên ghế thân thể cũng đột nhiên run lên, lập tức mở mắt ra đứng dậy khom lưng nói:" Sứ giả đại nhân."
Đột nhiên trong đại sảnh một thân ảnh màu lam vô cùng mơ hồ xuất hiện, lại dường như vô cùng bất định không giống người bởi vì vầng sáng màu làm kia càng ngày càng vặn vẹo hết sức khó coi.
"Tà Nhãn đại thần cho ta đến nói với ngươi, tất cả các hành động có liên quan đến Tang Thiên lập tức đình chỉ."
Nghe sử giả đại nhân nói như vậy, nội tâm Derek Lars xuất hiện một chút khó hiểu, nhưng cũng không dám hỏi nhiều lập tức gật đầu xác nhận.
Thân ảnh màu lam đang vặn vẹo giữa không trung lại nói:" Lập tức triệu tập Lâm Đồ Quang, Rex. Tà Nhãn đại nhân có chuyện quan trọng muốn công bố."
"Vâng!"
Dứt lời, thân ảnh màu lam đang vặn vẹo trong đại sãnh càng ngày càng mờ dần sau đó cuối cùng hoàn toàn biến mất trong đại sãnh.
Hồi lâu, Derek Lars mới ngẩng đầu lên hít sâu một hơi, thấp giọng nói:" Xem ra trước kia chúng ta đoán không sai, thân phận của Tang Thiên thật sự không đơn giản, lập tức thông tri cho Lâm Đồ Quang, Rex để bọn họ lập tức lại đây."
"Chờ một chút."
Derek Lars dường như nhớ tới cái gì:" Lauren ngươi lập tức thông tri cho Paul, kêu hắn lập tức trở về cho ta."
Vẫn đứng yên lặng bên cạnh Derek Lars không nói gì, quản gia Lauren gật đầu xác nhận.
Cùng lúc đó.
Trên sân trường Học viện quân sự Phương Đông.
Dường như tất cả mọi người ở đây đều khó tin vào sự xuất hiện đột ngột của hắc y nhân này, tốc độ của người này thật sự quá nhanh, không một ai có thể nhìn thấy rõ hắn, thậm chí cũng không biết hắn xuất hiện như thế nào. Giống như đột nhiên từ trong không trung đi ra vậy.
Tô Hàm vốn tưởng rằng mình sẽ bị đánh ngã xuống mặt đất, bởi bí kỹ cường đại này của Ngự Diệp Thiên làm cho nàng căn bản không biết nên ngăn cản như thế nào, đột nhiên, nàng cảm giác được thân thể của mình hình như được ai ôm lấy vậy.
Đột nhiên nàng sửng sốt theo bản năng nhìn lại.
Đây là một khuôn mặt rất quen thuộc, không biết đã xuất hiện trong đầu nàng bao nhiêu lần, Tô Hàm tự nhủ:" Cho dù là chết đi ta cũng không thể quên được khuôn mặt này."
Vẻ ngoài bình thản vô hại, ánh mắt vừa thâm thúy lại vừa bình tĩnh.
Là hắn.
Tang Thiên.
Tô Hàm không nói gì cứ như vậy nhìn vào khuôn mặt này.
"Nghỉ ngơi thật tốt đi, ta cam đoan loại sự tình này tuyệt đối sẽ không phát sinh lần thứ hai."
Trên khuôn mặt của Tang Thiên lộ vẻ mỉm cười thản nhiên ôm Tô Hàm nói.
Nhưng mà đúng lúc này, trên không trung một đạo hư ảnh giống như trường thương kỵ sĩ, giống như lệ quỷ rít gào, giống như ác ma dữ tợn, trong giây lát, trường thương kỵ sĩ liền đâm một thương vào bả vai hắc y nhân, lệ quỷ dùng lợi trảo cào xé phía sau lưng hắc y nhân, còn ác ma kia thì há cái mồm đầy máu định cắn nuốt hắc y nhân.
Nhìn thấy một màn này mắt mọi người đều trừng lớn. Bọn họ còn chưa kịp biết hắc y nhân đột ngột xuất hiện này rốt cuộc là ai, chẳng lẽ hắc y nhân này cứ như vậy mà bị hư ảnh của Ngự Diệp Thiên đánh trúng sao. Bọn họ không biết đạo hư ảnh đó có bao nhiêu lợi hại, nhưng ngay cả có lực chiến đấu cấp 7 như Tô hiệu trưởng cũng không phải là đối thủ, vậy chẳng phải là...
Ca xích xích.
Nhìn thấy đạo hư ảnh sắp công kích vào phái sau lưng hắc y nhân, có một số người đã không đành lòng nhìn thấy cảnh này.
Đột nhiên,
Ngao.
Một âm thanh phảng phất như đến từ viễn cổ, phảng phất đến vực sâu, lại giống như tiếng gào của dã thú vậy.
Giống như tiếng hét của một vị ma thần.
Vốn đạo hư ảnh sắp đánh trúng hắc y nhân, nhưng không biết tại sao, đột nhiên, giống như bị cái gì làm cho kích động vậy, liền biến mất vô ảnh vô tung.
Người kia là ai.
Paul nhíu mày gắt gao nhìn chằm chằm. Bạch Viêm cũng giống như vậy.
Mà ở trên không, Ngự Diệp Thiên vào lúc đạo hư ảnh biến mất, sắc mặt của hắn dường như không tốt lắm, bởi vì hắn nhận ra hắc y nhân kia là ai.
Hắc y nhân buông Tô Hàm ra, xoay người lại.
"Là Tang huấn luyện viên "
Các học viên đều kinh ngạc hò hét.
Paul nhìn chằm chằm Tang Thiên cười lạnh, hình xăm ngón tay bên má phải lóe ra quang mang cực kỳ yêu dị, 2 tay mười ngón phía sau lưng đang huy động liên tục. Mà Bạch Viêm bên cạnh ánh mắt phảng phất như vô thần đột nhiên lóe lên tinh quang.
Ngự Diệp Thiên cẩn thận quan sát, hắn đới với thực lực của Tang Thiên vẫn rất mơ hồ, mà mới không lâu trước hắn vẫn không thể nào hiểu được tạo sao hư ảnh huyễn hóa của mình, lại dễ dàng bị Tang Thiên làm cho biến mất trong không trung.
Rốt cuộc là tại sao lại như vậy.
Ta tu luyện chính là bí kỹ hư ảnh huyễn hóa cao cấp mà.
Tang Thiên cũng không thèm để ý đến bọn hắn, mà tập trung nhìn xem thương thế của Tô Hàm, thấy thương thế cũng không có gì đáng ngãi, chỉ là tinh thần ba động có chút thẩm thấu mà thôi, cho nên cơ thể mới có loại cảm giác đau đớn kho chịu.
" Tang Thiên ta đã nói rồi chúng ta nhất định sẽ gặp lại, ngươi còn nhớ không."
Paul vừa nhìn vừa cười lạnh mà đúng lúc này máy liên lạc trên cổ tay hắn vang lên, tiếp nhận.
Paul nhăn mặt lại.
Lão quản gia vừa thông tri cho hắn, nói ngưng toàn bộ các hành động về Tang Thiên, lập tức quay trở về."
Paul nghĩ chẳng lẻ bên phía gia tộc đã nhận được tin tức qua trọng về thân phận Tang Thiên, chẳng lẻ nói hắn thật sự không thể động vào sao.
Paul không phải là dạng người lỗ mãng, nếu như gia tộc đã đưa tin muốn hắn quay trở về thì hắn không thể không quay trở về, cho dù hắn vô cùng muốn giáo huấn Tang Thiên một chút.
"Xem ra lần này vận khí của ngươi không tệ."
Paul cười cười hướng Bạch Viêm đưa một ánh ra hiệu, lại hướng Ngự Diệp Thiên nói:" Ngự huynh đệ xem ra lần này chúng ta không thể cùng nhau hợp tác rồi."
"Oh." Ngự Diệp Thiên không biết xảy ra gì. Bất quá hắn nhìn thấy sau khi Paul nhận được tin tức, thì có ý rời đi, chẳng lẽ đã tra ra được thân phận của Tang Thiên. Thật sự là không thể động.
"Ha ha."
Paul xoay người, đang muốn mang theo người của mình rời đi, thì một âm thanh thản nhiên truyền đến.
"Tất cả đều phải lưu lại."
Nghe vậy Paul, Ngự Diệp Thiên, Bạch Viêm đều dừng lại, xoay người nhìn Tang Thiên cười lạnh.
Tang Thiên chính là dùng chưa vài phút đồng hồ đã chữa trị xong thương thế cho Tô Hàm cùng với đám người Olen. Hắn xoay người lại, ánh mắt híp lại, nhìn đám người Paul, Ngự Diệp Thiên, Bạch Viêm.
"Không biết lời nói của Tang tiên sinh là có ý gì."
Paul, Ngự Diệp Thiên đều cảm giác được khí thế của Tang Thiên đột nhiên có chút biến đổi.
Tang Thiên đi tới từng bước, ánh mắt vốn đang thâm thúy đột nhiên, ô quang trong ánh mắt bắt đầu xuất hiện, hỏi:" Ai là người của câu lạc bộ Xích Viêm?"
"Là ta, Bạch Viêm."
Bạch Viêm tiến vế phía trước, sâu trong ánh mắt vô thần kia lục quang bỗng lóe lên.
Câu lạc bộ Xích Viêm là một trong mười đại câu lạc bộ của Liên Bang, mà nhất xích nhất Viêm trong câu lạc bộ Xích Viêm đều là những nhân vật nổi danh trong Liên Bang, mọi người đều biết cái tên "song tử ngư nhãn" này chính là một trong tam Xích tam Viêm của câu lạc bộ Xích Viêm Bạch Viêm.
Tang Thiên sắc mặt không một chút thay đổi, tiếp tục tiến lên, vung tay lên , một quyền chậm rãi giờ lên không trung sau đó đột nhiên đánh về phía trước.
Hoa!
Một cổ lực lượng cường đại nhất thời lan rộng ra. Tiếng gió gào thét, cát bụi mịt mù cuồn cuồn xung quanh, cho dù là Paul, Ngự Diệp Thiên cũng không thể không nhắm mắt lại. Chỉ lá trong nháy mắt khi hai người mở mắt ta thì đã không nhìn thấy bóng dáng Bạch Viêm đâu cả.
Ngay lúc này thân thể của Bạch Viêm hoàn toàn nằm yên giữa không trung.
Cánh tay của Tang Thiên áp vào bụng của Bạch Viêm, tựa như nó vẫn đã dính vào nhau từ trước vậy.
Truyện khác cùng thể loại
60 chương
27 chương
128 chương
2375 chương