Thứ Nguyên Chi Môn
Chương 41 : Học rèn đúc
Bảy ngày sau, Hỏa Diệm Sơn.
Một sơn động rộng lớn oi bức nhiệt đọ phả ra trong không khí, từng dòng nóng chảy dung nham như suối nhỏ chảy ra.
Đinh đinh đang đang tiếng kim loai va chạm, kiếm rất nhiều được treo lên các vách tường đá chính là thứ phát ra tiếng va chạm đó, một hồ nước không một cái ao nước có mặt bên trong bên dưới xuất hiện bốn năm thanh kiếm. Nơi này là một nơi đúc kiếm.
“ Công tử thật muốn học Đúc Kiếm Thuật” trung niên nử tử mái tóc lấm tấm bạc cất lời, thanh âm có phần nghi hoặc nhìn tuấn lãng thiếu niên, trong một bộ áo chùng đen phía trước
“ Ân” Thiên An gật đầu cười nói: “ thế nào lảo Kỷ lảo không hoan nghênh”
“ Nào có” Kỹ Hoa vội lên tiếng: “ lảo phu cầu còn không được, nào dám chứ”
Kỹ Hoa nhìn người thiếu niên phía trước tuổi tuy trẻ nhưng lảo chẳng dám xem thường chút nào. Hắn chính là kỳ ài ngút trời ngàn năm đến nay mới xuất hiện một người như vậy, bản thân là Đúc Kiếm Sư tài ba trên đất Việt trên giang hồ cao thủ sở cầu trên tay hắn một thanh danh kiếm đếm không hết.
Lảo tuy chú tâm vào đúc kiếm chi thuật nhưng đối với tin tức giang hồ các nước vẫn biết lấy, danh tiếng của Thiên An vang vọng khắp các nước.
Sáng tạo một bộ chữ viết công tham tạo hóa, lấy đa hóa giản gói gọn trong 29 bộ chữ cái 4 thanh sắc cùng 10 số đếm lại có thể viết hết thảy chữ nghĩa trên thế gian. So với hàng trăm hàng ngàn văn tự các nước dể hơn đơn giản hơn gấp trăm ngàn lần.
Một bộ cờ để cho Binh Gia tướng lĩnh say mê lấy, đáng nói những thứ này không cần phải là người tài giỏi có trí thông minh cao người tầm thường tư chất kém cũng có thể học lấy, dùng lấy tài năng làm cho các bậc đại hiền các nước cũng phải nể phục.
Khi mà nhận được tin vị phong hoa tuyệt đại công tử này lại đến nhờ mình chú tạo một thanh kiếm hắn cũng bất ngờ cũng vinh hạnh không kém, liền đi theo thuộc hạ đến Thiên Hạ Vô Song Thành chú kiếm.
Khi đến nơi này hắn liền không đi nữa, thậm chí còn thu xếp gia quyến về nơi này, khi tại đây kiến thức về luyện kim, đúc kiếm làm cho hắn nâng cao một tầm. Đặc biệc nguyên liệu đúc kiếm cho vị công tử hoàn toàn khác biệt với bất cứ kim loại nhận biết trước đây.
Kỹ Hoa là thế gia đúc kiếm vang danh đất Việt, tài năng trong lĩnh vực đúc kiếm là bậc thầy chú kiếm. Trên giang hồ được xưng gọi là Kiếm Chi Tôn Giả, mà lai lịch của lảo này cũng khiến hắn kinh ngạc không thôi lại có liên quan đến bậc thầy đúc kiếm Âu Dả Tử của nước Việt năm xưa.
Âu Dả Tử là đúc kiếm tông sư sống tại cuối thời Xuân Thu, vì có tài rèn kiếm của Âu Dã Tử, nênViệt vương đã ra lệnh cho ông rèn năm thanh kiếm quý, đó là các thanh Trạm Lư, Cự Khuyết, Thắng Tà, Ngư Trường và Thuần Quân.
Trong số này thì thanh Trạm Lư là nổi danh nhất, nó được vua Việt dâng cho vua nước Ngô là Hạp Lư.Tương truyền sau đó thanh kiếm lại rơi vào tay Sở Chiêu vương khiến Hạp Lư tức giận mà khởi binh đánh nước Sở, chiếm kinh đô ở đất Dĩnh khiến Sở suýt chút nữa thì mất nước. Về sau nước Ngô mất về tay Việt vương Câu Tiễn, kiếm Trạm Lư lại về nước Việt và được chôn cất cùng Câu Tiễn khi ông qua đời.
Còn thanh Ngư Trường tương truyền chính là thanh chủy thủ mà Công tử Quang, tức Ngô vương Hạp Lư sau này, giao cho Chuyên Chư để giấu trong bụng cá rồi hành thích Ngô vương Liêu giúp Công tử Quang giành ngôi vua nước Ngô. Ngoài ra Âu Dã Tử còn rèn cho Sở Chiêu vương ba thanh kiếm khác là Long Uyên, Thái A và Công Bố.
Không chỉ thế Âu Dả Tử còn rèn thêm cho Việt vương Câu Tiễn bát kiếm lần lượt là: Yểm Nhật, Kinh Nghê, Khước Tà, Huyền Tiễn, Chân Cương, Khước Tà, Đoạn Thủy, Diệt Hồn Chuyển Phách, Võng Lượng và một thanh nằm ngoài bát kiếm là Loạn Thần bội kiếm mà Câu Tiễn yêu thích nhất.
Âu Dã Tử dốc lòng nghiên cứu các loại Kim thuộc tính có thể khác biệt, đem suốt đời nghiên cứu ghi chép truyền thụ cho đồ đệ là Can Tương cùng nữ nhi Mạc Tà, hai người kết thành vợ chồng.
Lúc bấy giờ khi Âu Dã Tử chết đi, biết tiếng rèn kiếm của Can Tương Mạc Tà, Ngô vương là Hạp Lư ra lệnh cho hai người rèn kiếm. Thấy nung mãi trong lò bễ mà quặng sắt chưa nóng chảy để rèn kiếm.
Mạc Tà bèn tự mình nhảy vào lò bễ lấy thân tế kiếm, quả nhiên quặng sắt chảy ra và cho ra đời hai thanh kiếm, hùng kiếm (kiếm đực) là Can Tương, thư kiếm (kiếm cái) là Mạc Tà nổi tiếng sắc bén.
Vì không kịp thời hạn dẫn đến ái thê chết đi, Can Tương cũng chả thiết sống liền tự vẫn theotrước khi chết, đưa tay bản sao để lại cho con trai mình là Mi Gian Xích.
Mi Gian Xích nhất tâm báo thù cho cha mẹ, vô tâm nghiên cứu rèn thuật, đưa cho người khác truyền đến tay một thợ rèn khác của nước Việt. Mà Kỹ Hoa hiện giờ là thừa kế được y bát đó, khi Mi Gian Xích bản chép tay lưu lạc nhân thế rồi rơi vào tay một thợ rèn đất Việt, từ đó truyền qua các đời trên giang hồ lẫn đất Việt.
Thiên An chính là muốn đúc cho mình một thanh binh khí cho riêng mình, khi mà trong kho đồ của hắn còn lấy hai kim loại bá đạo mà trước kia hắn xem trên màn ảnh, kim loại cứng nhất và sắc bén nhất trong vũ trụ Malver.
Vibranium, bên cạnh tính không thể phá hủy, là khả năng hấp thụ năng lượng của hầu hết mọi vật. Câu trả lời chính là nhờ một phần được cấu tạo từ các phân tử Vibranium có khả năng hấp thụ những chấn động vật lý cực mạnh và không cho lực đó truyền đi ra phía sau người cầm.
Adamantium hợp kim có được mô tả có thể cắt và đâm thủng bất cứ thứ gì, Adamantium được mô tả là hoàn toàn không thể phá hủy. var _avlVar=_avlVar||[];_avlVar.push(["6f8adab64618480bb109e5dcefadecf7","[yo_page_url]","[width]","[height]"]);
Hai thứ hợp kim này muốn chế tạo không phải là chuyện dể dàng, nhưng hắn có thời gian để chờ đợi. Cộng thêm sở hữu dị hỏa đây, cho nên hắn tin tưởng sẻ nung đúc ra được hai hợp kim này ra.
Nghĩ đến cảnh hắn vũ khí trên tay là một thanh làm từ Adamantium có thể cắt đứt hết thảy kim loại. Một bộ chiến giáp lại hấp thu hết thảy vật lý công kích, ai có thể làm khó hắn được nữa.
Thiên An gật đầu dò hỏi: “ trước khi học Đúc Kiếm Thuật, ta muốn biết cảnh giới đúc kiếm phân chia thế nào?”
Kỷ lảo vuốt râu từ tốn nói: “Đúc Kiếm Sư chia làm Đúc Kiếm Công, Chú Kiếm Sư, Đúc Kiếm Đại Sư, Đúc Kiếm Tông Sư, Đúc Kiếm Thánh Sư, đa phần thợ đúc kiếm chỉ dừng lại ở Chú Kiếm Sư, về phần Đúc Kiếm Đại Sư số lượng càng thêm ít, Đúc Kiếm Tông Sư chỉ đếm trên đầu ngón tay. Còn Đúc Kiếm Thánh Sư từ trước đến nay lác đác xuất hiện, từ khi Âu Dả Tử tiền bối mất đi cấp bậc này đến nay chưa từng có người nào đạt đến”
“ Đúc Kiếm Công, Chú Kiếm Sư, Đúc Kiếm Đại Sư, Đúc Kiếm Tông Sư, Đúc Kiếm Thánh Sư “ Thiên An lẩm bẩm lên ánh mắt sáng rực,
Thế giới này rất đặc biệc và mạnh mẻ cơ hồ là đỉnh giai vỏ hiệp tiếp cận tiên hiệp huyễn huyễn thế giới mà hắn xem, có rất nhiều phương thức tu luyện khác nhau như Đạo thuật, Âm dương thuật, Vu thuật, kiếm thuật, Cổ thuật, Nho thuật..
Mà Đúc Kiếm Sư cũng có cho mình phương thức tu luyện riêng đó là Đúc Kiếm thuật thông qua đó chú tạo vũ khí mà cường đại lên.
Thiên địa này tồn tại một thứ là thuật chỉ cần người tu luyện có thể câu thông được sẻ dẫn phát sức mạnh lớn lao có uy năng cực lớn.
Kỷ Hoa bàn tay vươn ra theo đó một hấp lực tuôn ra từ lòng bàn tay ngay sau đó một chuôi kiếm bị hấp đến rơi vào bàn tay của bà, cười nói: “ Công tử muốn đúc một thanh kiếm, thì cần biết rõ về một thanh kiếm, nó chia làm: Kiếm đôn, chuôi kiếm, kiếm mắt, kiếm cách, kiếm ngạc, kiếm tích, kiếm từ, lưỡi kiếm, mũi kiếm chờ chín bộ phận. Trong đó kiếm ngạc, kiếm tích, kiếm từ, lưỡi kiếm, mũi kiếm gọi chung là thân kiếm, chính là quan trọng nhất."
“ Nhiều như vậy” Thiên An lầm bẩm.
Thiên An cũng bất ngờ lên khi một thanh kiếm lại có nhiều như vậy, trước đây hắn chỉ biết kiếm có bốn bộ phận, chính là chuôi kiếm dùng để nắm, đốc kiếm dùng để chắn lại đối phương vũ khí chặt xuống vị trí tay nắm, tiếp theo là thân kiếm hay sống kiếm cuối cùng là lưỡi kiếm hai bên, giờ lại biết thêm rất nhiều thông tin mới về một thanh kiếm.
Kỹ Hoa tiếp tục phổ cập kiến thức:“Mũi kiếm lưỡi kiếm lấy kiên cường sắc bén vi thượng, nhưng cương mà dễ gãy, cho nên kiếm tích kiếm từ thì phải mềm dẻo có co dãn. Trên cơ bản không có một loại vật liệu có thể đồng thời thỏa mãn hai phương diện này yêu cầu, cho nên thân kiếm áp dụng hỗn tạp rèn chi pháp, dùng hai loại khác biệt vật liệu rèn đúc mà thành.”
Truyện khác cùng thể loại
6 chương
85 chương
72 chương
17 chương
95 chương
103 chương
51 chương
166 chương