Mùng mười tháng giêng, Đỗ lão thái thái muốn đi chùa Liên Hương. Tuy rằng bà muốn tác hợp A Du cùng Mạnh An, lại cũng không thể làm quá rõ ràng, đơn giản dẫn Mai Như cùng Mai Bình đi cùng. Huống chi, Định Quốc Công phủ yến khách hôm mùng ba, Mạnh lão thái thái lặng lẽ đánh giá Tuần Tuần. Lại nói Tuần Tuần xác thật là càng lớn càng xinh đẹp, mặt mày nẩy nở, trổ mã thủy linh. Hôm mùng ba yến khách, Đỗ lão thái thái cẩn thận nói qua, A Du cùng Tuần Tuần sóng vai đứng chung một chỗ, khí chất, ngoại hình của Tuần Tuần cũng không thua A Du. Vóc dáng của hai tủ muội không chênh nhau lắm, chỉ là một người trang điểm tố nhã, giữa mày hơi có chút sắc bệnh, một người tính tình tươi đẹp, khóe mắt đuôi lông mày giống như muốn vểnh lên. Hôm mùng ba đánh giá Tuần Tuần cũng không thiếu, nhưng Tuần Tuần trước sau là hai chữ kiều man, đặc biệt sinh nhật Chu Tố Khanh nghe nói Tuần Tuần ở trước mặt mọi người một chút quy củ đều không có, chỉ làm theo ý mình thật là kiêu căng! Than một tiếng, Đỗ lão thái thái cùng ba tỷ muội đi chùa Liên Hương thắp hương bái Phật. Mai Như không muốn đi, nàng đến chùa Liên Hương mấy lần, có thể nói lúc nào cũng gặp được Phó Tranh! Lần này Phó Tranh tuy rằng ở Ngọc Môn Quan, nhưng Mai Như vẫn không muốn đi. Nhận thấy được nữ nhi lười biếng, Kiều thị tức nghiêm nàng, còn giục Tĩnh Cầm cùng Ý Thiền trang điểm cho Mai Như cẩn thận. Mai Như khó hiểu: “Mẫu thân, Phật môn thanh tịnh trang điểm làm cái gì?” Kiều thị không thể nói thấu, chỉ nói: “Đừng ba hoa nữa!” Hiện giờ Mai Như ngồi ở trong xe ngựa búi tóc, bên trên là áo nhỏ hoa hồng vạn tự lưu vân, phía dưới là váy dài thiển sắc, thấy thế nào cũng ngoan ngoãn minh diễm. Khi nàng ra cửa, Kiều thị càng dặn dò, nhất định phải tuân thủ quy củ. Cẩn thận cân nhắc, Mai Như cảm thấy việc này có chút không đúng. Nàng nhìn Nhị tỷ bên cạnh đang ngồi nghiêm chỉnh. Mai Thiến hôm nay vẫn trang điểm tố nhã, áo khoác màu thủy lam, yên hà sắc váy dài, trang sức cũng là thanh thanh đạm đạm, cũng không xuất sắc, ở giữa cắm một thanh hàm châu tiểu phượng thoa. Kể từ đó, gương mặt khuynh thành của Mai Thiến càng thêm xuất chúng. Chỉ sợ người khác nhìn đều luyến tiếc dời mắt. Mai Như nhàn nhạt rũ mắt, âm thầm cân nhắc, hôm nay rốt cuộc chuyện gì. Đợi đến sương phòng chùa Liên Hương, nhìn thấy Mạnh lão thái thái, Mạnh An cùng Mạnh Uẩn Lan lại đây, Mai Như trong lòng liền có đáp án. Nàng ngày ấy từ Khôn Ninh Cung ra còn lặng lẽ trong chốc lát có chủ ý lên An biểu ca, chỉ sợ lão tổ tông đã sớm muốn giới thiệu Nhị tỷ tỷ cùng An biểu ca, nàng đúng lat không có đầu không não…… Mai Như không khỏi líu lưỡi. Quét mắt về phía hai người bọn họ, nàng cùng Mạnh Uẩn Lan lặng lẽ liếc nhau, ngầm hiểu cười. Liền thấy Mạnh An đứng ở bên cạnh, hắn chỗ nào cũng chưa nhìn, một đôi mắt nhìn chằm chằm giày mình. Trên trán còn chảy ra một ít mồ hôi. Mai Thiến cũng chỉ rũ mắt, quy quy củ củ. Đánh giá hai người Đỗ lão thái thái nói: “Các ngươi đi cúi chào Bồ Tát đừng quấy rầy hai chúng ta nói chuyện. ” Mạnh lão thái thái cũng phân phó nói: “An ca nhi, ngươi chăm sóc muội muội. ” Mạnh An đáp lại “Vâng ạ”, vội vàng hấp tấp đi ra sương phòng. Đợi đi xuống, một khuôn mặt đều mau nóng nóng lên. Đi đến bên ngoài sương phòng Mạnh An đi một nơi. Hắn vừa quay đầu lại, nhìn thấy Lan nhi đều đi ra. Mai Thiến cùng Mai Bình đi ở phía trước, Mạnh Uẩn Lan cùng Mai Như dừng ở đằng sau. Các tiểu thư gắn bó keo sơn, tay kéo tay, không biết lẩm nhẩm lầm nhầm nói cái gì, nhất thời mặt mày hớn hở. Mai Như cười rộ lên, khóe mắt đuôi lông mày luôn không tự chủ được, lộ ra ánh nước rung động. Mạnh An nhìn mọi người, lại không được tự nhiên quay mặt đi. Hắn hỏi: “Chư vị biểu muội, Lan nhi, các ngươi muốn đi điện nào trước?” Vừa thốt ra lời này xong, nhất thời an tĩnh, căn bản không ai trả lời, ngay cả người vẫn luôn ríu rít là Mạnh Uẩn Lan cùng Mai Như đều ngừng câu chuyện, an tĩnh lại. Mạnh An không rõ nguyên do ngẩng đầu, da mặt trắng nõn thoáng có chút quẫn bách. Chỉ thấy Mạnh Uẩn Lan cùng Mai Như toàn nhìn Mai Thiến, khóe môi nhấp ý cười, không nói lời nào. Bình tỷ nhi không hiểu lắm, hiện giờ nhận thấy được có kì quái, cũng bừng tỉnh ngộ, nàng quay đầu lại nhìn Tam tỷ tỷ, lặng lẽ lui lại mấy bước, lập tức đến trước mặt Tam tỷ tỷ. Chỉ còn mình Mai Thiến đi ở phía trước. Kể từ đó, Mạnh An chất phác cũng hiểu được, mấy nha đầu đang cố gắng tác hợp hắn cùng Thiến biểu muội! Nhìn qua Mai Thiến, hắn xấu hổ rũ mắt. Mai Thiến lúc này sắc mặt cũng có chút hồng, nhẹ nhàng trả lời: “An biểu ca, chúng ta đi Quan Âm điện đi. ” Mạnh An “Ừm” một tiếng, đầu tàu gương mẫu đi ở phía trước. Đi theo sau là Mai Thiến, cuối cùng chính là Mai Như, Mạnh Uẩn Lan cùng Bình tỷ nhi. Phía trước hai người không nói một lời, đằng sau ba người ríu rít, hình như nói chưa xong. Giọng nói kia theo bay tới phía trước, làm phía trước càng thêm an tĩnh, an tĩnh có chút khiếm người ta không được tự nhiên. Thẳng tới Quan Âm điện, Mạnh An mới thở nhẹ một hơi. Hiện giờ là vào đông, trên người hắn còn chảy một chút mồ hôi. Mai Như đối với việc bái Phật không có hứng thú lắm, nàng nhìn khắp nơi, Mạnh Uẩn Lan cùng Mai Thiến nghiêm túc quỳ gối đệm hương bồ thượng quỳ lạy, mà nhỏ nhất Bình tỷ nhi chỉ nhớ thương thức ăn chay chùa Liên Hương, nàng đến cung điện này cũng chưa tiến vào. Mạnh An cũng không bái, hắn quyên tiền, con ngươi nâng tới, vừa lúc dừng ở trên người Mai Như. Nàng lúc ấy đứng trước một tôn la sát, gương mặt đoan trang. Mạnh An dừng một chút, lại ngừng lại một chút, rốt cuộc tiến lên chắp tay nói: “Như biểu muội, nghe nói muội có biết chút về Tây Vực. ” Vừa nói xong lời này, lỗ tai lại đỏ lên một chút. Mai Như nghiêng đầu đỏ mặt cười: “Chỉ biết một ít, chưa nói tới hiểu rõ, càng không phải tinh thông. ” Nàng lại ngượng ngùng nói: “Không dối gạt biểu ca, ngày mùng một này muội còn bị tiên sinh răn dạy, nói muội chỉ biết chút về chữ viết. ” Mạnh An cười cười, chỉ nói: “Như biểu muội có thể nói cho ta một chút về Tây Vực?” Mai Như dọa nói: “Muội sao dám múa rìu qua mắt thợ?” Lại hồ nghi hỏi: “An biểu ca đang êm đẹp sao lại hỏi chuyện này?” Mạnh An vẫn là đè nặng ý cười, mặt mày ôn nhuận, hắn giải thích nói: “Ta năm nay đi thi, lo lắng sẽ gặp được đề này. ” Lại nói: “Ta là kiểu không để ý đến chuyện bên ngoài để Như biểu muội chê cười. ” Mai Thiến quỳ gối trên đệm hương bồ, nghiêm túc khái xong ba đầu, lúc giương mắt nhìn thấy Mạnh An cùng Mai Như đứng ở trước la sát. Không biết đang nói cái gì, hai người đều đang cười. Đưa lưng về phía nàng Mạnh An áo gấm trứ thân màu xanh ngọc ám mây tía văn hoa, ngọc trâm vấn tóc, kia lỗ tai ửng đỏ. Mai Thiến yên lặng chuyển mắt, ngơ ngẩn nhìn Bồ Tát, chắp tay trước ngực. Mọi người từ Quan Âm điện ra, ánh mắt nàng nhàn nhạt, Mai Như cùng Mạnh Uẩn Lan, Mai Bình vẫn đi ở phía sau. Mạnh An hỏi nàng: “Thiến biểu muội, tiếp theo đi đâu?” Mai Thiến ngước mắt nhợt nhạt cười, trả lời: “Không bằng hỏi Như biểu muội hoặc là Lan nhi đi. ” Nàng cười rộ lên, đó là tươi mát thoát tục, tiên tử trong sáng. Mạnh An cũng không dám đánh giá, chỉ theo lời nói: “Được. ” Mai Thiến dừng bước chân, hỏi Mai Như muốn đi nơi nào. Bình tỷ nhi lanh mồm lanh miệng nói: “Không bằng đi ăn bánh bao?” Mai Thiến hù nàng liếc mắt một cái, Bình tỷ nhi thè lưỡi, Mạnh An nói tiếp nói: “Ta đây đi mua mấy cái. ” “Để nha hoàn đi đi. ” Mai Thiến nói. Mạnh An nói: “Vẫn là ta nên đi. ” Hắn nếu là lại đợi, chỉ sợ càng thêm không được tự nhiên, trên người hắn đã xấu hổ đổ mồ hôi, còn không bằng tìm một cơ hội một mình đi một chút. Mai Thiến cũng không chọc phá hắn, chỉ chờ ở phía sau núi giả. Mạnh An gật gật đầu, lúc này mới nhẹ nhàng đi. Bốn tỷ muội đi sau hoa viên, lần này Bình tỷ nhi cùng Mạnh Uẩn Lan dừng ở mặt sau tranh luận bánh bao, Mai Như cùng Mai Thiến đi ở phía trước. Qua cầu đó là chùa Liên Hương hậu viên. Hồ mà Mai Thiến rơi xuống nước kia bây giờ đã cạn khô, cảnh tượng hơi chút điều hiêu. Nhìn này sông cạn này, Mai Thiến cảm khái nói: “Cuộc sống này trôi qua thật nhanh. ” Mai Như nói tiếp: “Đúng rồi. ” Bình tỷ nhi nói: “Nói đến cũng là trùng hợp, lần trước vẫn là Yến Vương điện hạ ở chỗ này cứu Nhị tỷ tỷ. ” Dừng một chút, lại nhịn không được tò mò: “Không biết Yến Vương điện hạ tới chỗ này làm cái gì?” Bình tỷ nhi lời này đúng là hỏi ra nghi hoặc của Mai Như, nàng cũng tò mò Phó Tranh tới chỗ này làm cái gì, hắn sinh nhật cũng tới, rời kinh, về kinh đô cũng tới, nơi này rốt cuộc ẩn giấu cái gì? Mai Thiến dừng một chút, nhàn nhạt nói: “Nghe nói Yến Vương điện hạ mẫu phi giống như có duyên với nơi này, Yến Vương điện hạ liền mời Tịnh Minh pháp sư tụng kinh. ” Nghe lời này, Mai Như bất giác sửng sốt. Bên cạnh Bình tỷ nhi tò mò: “Nhị tỷ tỷ sao biết?” Mai Thiến nói: “Có một lúc ở chỗ Lão thái thái và Tịnh Minh pháp sư nghe được một chút. ” Mai Như không tự chủ được lặng lẽ nhìn Nhị tỷ tỷ. Nếu là kiếp trước, Nhị tỷ tỷ cùng Phó Tranh rất xứng đôi, như thế nào kiếp này liền…… Phó Tranh rõ ràng gặp qua Nhị tỷ tỷ, vì sao không động tâm? Kiếp trước giữa hai người bọn họ rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Nhứt Nhị tỷ tỷ cùng An biểu ca cũng cực kỳ xứng đôi. Mai Như cân nhắc, cùng Mai Thiến chậm rãi đi phía trước. Sau khi Mạnh An lại đây, đưa thức ăn cho Bình tỷ nhi, Mạnh Uẩn Lan, Mai Thiến thân mình không khoẻ không ăn linh tinh, Mai Như ám ánh bốn khay bánh bao của Phó Chiêu không bao giờ muốn ăn. Mạnh An thấy thế, trong tay thêm giấy dầu bao, hắn nói với Mai Như: “Nơi này còn có mấy quả mơ, Như biểu muội ăn đi. ” Mai Như mặt đỏ lên, vội vàng lôi kéo Mai Thiến nói: “Vừa lúc Nhị tỷ tỷ cũng thích. ” Lấy quả mơ, hai chị em ngồi ở rất xa nói chuyện. Mai Thiến cầm một viên cười khanh khách, nhỏ giọng nói với Mai Như: “Tam muội muội, ta coi An biểu ca đối với muội thật ra cũng tốt, cũng có thể cùng ngươi nói lời nói đó……” Hôm nay là tới tác hợp Nhị tỷ tỷ cùng An biểu ca, Mai Như không có tâm tư khác! Hơn nữa, từ lúc tác hợp Nhị tỷ tỷ cùng Phó Tranh thất bại, Mai Như tự giác có chút xấu hổ, hôm nay cũng không thể lại có chuyện xấu…… Nàng vội vàng nói: “Nhị tỷ tỷ nói đùa, An biểu ca đối ai đều tốt!” Thấy Mai Thiến vẫn cười, Mai Như vội vàng phủi sạch chính mình, chắc chắn nói: “Ta coi An biểu ca tính tình vẫn là cùng Nhị tỷ tỷ càng thích hợp, cũng càng xứng đôi!” .