Phượng vũ cửu tiêu
Chương 1
“trong lúc bản tôn tu luyện không được quấy rầy, không biết sao?!” Hoắc Thủy Thủy con ngươi yêu dã, một đạo lệ quang từ mâu trung bắn ra, hướng thẳng động tĩnh bên ngoài phòng.
“Tôn chủ đại nhân, lão phu đến vì gia chủ thủ uẩn linh châu!” Một đạo âm thanh già nua từ bên ngoài vang lên.
Nghe được hai chữ gia chủ, mâu trung Hoắc Thủy Thủy thoáng biến hóa một chút, chính là sắc mặt vẫn lạnh băng như lúc ban đầu,“Ngươi trở về đi, uẩn linh châu buổi sáng đã giao cho Nhuận Thu, lần này bỏ qua, nếu lần sau còn dám quấy rầy bản tôn tu luyện, trực tiếp giết chết!”
“Tỷ tỷ, buổi sáng uẩn linh châu đã bị muội làm rớt, hiện tại Nhuận Thu đang cần, ngươi lại cho hắn một viên nữa đi!” âm thanh ôn nhu tinh tế vang lên, cửa phòng bị người đẩy ra.
Hoắc Thủy Thủy con ngươi nháy mắt lạnh băng, hai mắt híp lại nhìn về phía người đi đến, khuôn mặt ôn nhu như tiên nữ, thản nhiên mở miệng,“Y Nhu, ngươi làm càn !”
“Tỷ tỷ luôn luôn là người thông minh, sát phạt quyết đoán quán, như thế nào lúc này lại ngốc như vậy? không phải tu luyện bị tẩu hỏa rồi đó chứ?” Bạch Y Nhu mím môi cười khẽ, nhìn Hoắc Thủy Thủy trước mắt, hơi hơi giơ cằm lên, trong mắt kích động cùng với đắc ý sắc liên tiếp hiện lên, chỉ là nàng không nhìn được, Hoắc Thủy Thủy cũng không có biến hóa gì, đắc ý trong mắt biến đi mà chuyển thành tức giận!
“Tỷ tỷ quả thật là nữ trung hào kiệt, thị linh ma dịch đều không sợ chút nào!” Bạch Y Nhu vung ống tay áo, châm chọc nói.
Hoắc Thủy Thủy sắc mặt bình thường như trước, trong lòng lại bởi vì thị linh ma dịch mà trầm xuống, thời điểm tu luyện không có vấn đề gì, nhưng linh lực trong cơ thể lại giảm bớt, đúng là do thị linh ma dịch!
“Nhuận Thu, nếu đến đây, làm gì phải trốn bên ngoài?!” nhiều năm sinh tử ở bên nhau như vậy, có sóng gió gì không gặp qua? Hoắc Thủy Thủy cũng không có bị thị linh ma dịch dọa, chính là đem ánh mắt chuyển hướng ngoài phòng, thản nhiên mở miệng.
“Ha ha, Thủy nhi không hổ là ta thần duệ Linh sơn cung tôn chủ, có thể cảm giác được ta đến đây!” giọng nam ôn nhuận như nước cười khẽ, tiêu sái đi vào, khuôn mặt tuấn mĩ nhu hòa làm cho người ta cảm thấy một sự ấm áp.
Hoắc Thủy Thủy thân hình bất động, mắt không gợn sóng nhìn nam nhân ôn hòa trước mặt.
Liên Nhuận Thu nhíu mày, đột nhiên cười nói,“Thủy nhi ngươi kinh tài tuyệt diễm, thân là thiếu chủ Hoắc gia, lại ủy thân gả đến thần duệ Linh sơn của Liên thị đã suy sụp này, tận tâm tận lực dẫn dắt Liên thị bộ tộc, bài trừ nổi loạn, thống nhất Linh Cung! Ta là Liên thị gia chủ, đối với ngươi hết sức cảm kích!”
Hoắc Thủy Thủy không nói gì.
Quả nhiên, Liên Nhuận Thu mâu quang chợt lóe, khuôn mặt ôn hòa nháy mắt sắc bén,“Linh Cung thống nhất, ta đối với Thủy nhi là bội phục lại cảm kích. Nhưng là, ngàn vạn không nên, Thủy nhi ngươi không nên làm tôn chủ!”
“Là chủ ý của các trưởng lão......” Hoắc Thủy Thủy thản nhiên mở miệng.
Liên Nhuận Thu lại bởi vì câu này của nàng, sắc mặt nháy mắt trở nên dữ tợn,“Ta thân là con ruột của Liên thị gia chủ, đám lão già kia thế nhưng không chọn ta, lại chọn một ngoại nhân, mà còn là một nữ nhân?! Mọi người ở Linh cung lại nghe lời một người như ngươi! Ngươi cũng biết, ta đường đường là Liên thị gia chủ lại bị người cười nhạo, dựa vào nữ nhân?”
“Bản tôn đã sớm lường trước việc này, lại không nghĩ rằng ngươi sẽ đem uẩn linh châu trộn với thị linh ma dịch, ở thời điểm ta đem tu vi vào uẩn linh châu, cũng làm cho thị linh ma dịch vào trong cơ thể ta.” Hoắc Thủy bình tĩnh mở miệng, nghe không ra buồn vui.
“Ngươi đều biết sao?” Liên Nhuận Thu thoáng kinh ngạc hạ, lập tức thản nhiên cười,“Thủy nhi ngươi vẫn là người cơ trí, đoán được cũng không sao, chúng ta nhiều năm vợ chồng, ta cũng không phải người nhẫn tâm, cho nên ngươi cũng đừng có trách ta......”
“Cho nên ngươi liền thông đồng với muội muội ngươi? Còn đem tu vi của ta trong uẩn linh châu cho nàng tu luyện?” Hoắc Thủy Thủy lạnh lùng hừ một tiếng, rồi sau đó lại đột nhiên lắc đầu, ánh mắt hơi trầm xuống,“Không đúng, ngươi tuy rằng không muốn cưới ta, nhưng cũng sẽ không làm việc xấu xa như vậy, chẳng lẽ là......”
“Nữ tử vốn là phải dựa vào nam tử, ngươi hung hãn như vậy, Nhuận Thu ca làm sao có thể thích? Ta xem ngươi vẫn là ngoan ngoãn đi gặp Diêm Vương đi!” Bạch Y Nhu đột nhiên làm khó dễ, thân hình vừa động, một chưởng đánh về phía Hoắc Thủy Thủy.
Hoắc Thủy Thủy trong mắt hiện lên một đạo hàn quang, dư quang nhìn về phía Liên Nhuận Thu, lại chỉ nhìn thấy hắn đôi con ngươi lạnh như băng, trong lòng than một tiếng, liền thu hồi ánh mắt, nhìn về hướng Bạch Y Nhu tấn công.
“Đăng Phong tứ giai, thật sự là rất tốt, nhưng ngươi thực nghĩ, bản tôn năng lực kém sao?”
“Ngươi có thể như thế nào? Nay ngươi sớm không phải Đăng Phong đại thành cường giả, chỉ sợ linh lực còn thừa không đủ hai thành, ta há sợ ngươi sao?” Bạch y nhu cười đắc ý, chính nhìn thấy người Hoắc Thủy Thủy đột nhiên phát sáng, ý cười đột nhiên cứng đờ, rồi sau đó đột nhiên hoảng sợ rống to,“Ngươi xuẩn nữ nhân này, ngươi điên rồi sao? Dẫn bạo linh lực ngươi sẽ chết không nơi táng thân !”
“Không dẫn bạo linh lực bản tôn có thể sống sao? Thị linh ma dịch cắn nuốt hoàn linh lực sau cũng sẽ cắn nuốt huyết nhục, nếu như vậy, bản tôn tình nguyện dẫn bạo linh lực! Nga, đúng rồi, bản tôn buổi sáng dẫn uẩn linh châu bị ngươi hấp thu , như vậy linh lực hẳn là chưa tiêu hóa xong? Xem ngươi cung kính với ta như vậy, bản tôn liền mang theo linh lực trong cơ thể ngươi cùng phát bạo!”
“...... Không, tỷ tỷ, không cần a, Nhu nhi biết sai lầm rồi, Nhu nhi nhất thời bị quỷ mê hoặc, ngài không nên trách Nhu nhi được không?” Bạch Y Nhu thần sắc vốn ngoan lệ nay lại chuyển biến ôn nhu như nước, rất đáng thương.
“Tính cách của bản tôn hẳn ngươi cũng biết!” Hoắc Thủy Thủy nói xong, ánh mắt liếc về phía Liên Nhuận Thu, đã thấy người này biến sắc, nhưng nhanh chóng chạy ra khỏi phòng, cửa phòng nháy mắt đóng lại.
Hoắc Thủy Thuỷ thần tình lạnh như băng, trong lòng than nhỏ, thôi, coi như hồi báo năm đó Liên lão gia chủ cứu mạng!
“người không phạm ta ta không phạm người, người nếu phạm ta, ta sẽ đòi lại tất cả......” Bạch Y Nhu ngốc lăng kêu to một tiếng, đột nhiên kêu to chạy ra phía bên ngoài,“Không cần, ta không muốn chết, không......”
Chính là, chạy cũng không được gì? Chỉ nghe oanh một tiếng, bạch quang chói mắt phát ra, cung điện linh cung bị phá hủy không còn một mảnh......
......
Vân Lam đại lục, Đông Hoang quốc, Ngọa Long thành!
“Thế, thế, thế tử ca ca...... Thủy, Thủy nhi thích ngươi!” Một tiểu cô nương dung nhan cực kỳ xinh đẹp, ở trên đường ngăn cản một đội tuấn mã, trong mắt tràn đầy ái mộ hướng tới thiếu niên anh tuấn, si ngốc nói.
Câu vừa nói nhất thời làm mọi người ồ lên.
“thiên kim thành chủ không biết liêm sỉ như thế nào ở trên đường làm ra loại sự tình này?”
“Đúng vậy, cũng không nhìn xem chính mình có đức hạnh? Yến vương thế tử nàng sao có cửa với tới!”
“Di? Ta thấy vị tiểu thư này khá xinh đẹp, cùng cùng thế tử chính là tuyệt phối nha!”
“nếu ngươi thích thì hãy tới, ngươi hãy nhìn kỹ nửa khuôn mặt còn lại”
“A, trời ạ, đáng sợ, đáng sợ, đây là la sát chuyển thế sao?!”
“Đã biết chưa? Thiên kim này vừa xấu xí, ăn nói còn lắp bắp làm sao có thể xứng đáng với thế tử?”
......
“Tỷ tỷ nói, thế tử ca ca cùng người bất đồng, sẽ không trông mặt mà bắt hình dong, chỉ cần ta tự mình nói ra tâm ý, thế tử ca ca tất nhiên sẽ không giễu cợt, thậm chí có thể bị ta thuyết phục!” thiên kim thành chủ Hoắc Thủy Thủy tuy rằng trong lòng có chút e ngại mọi người chung quanh cười nhạo, nhưng là nghĩ đến lời tỷ tỷ nói, ánh mắt trở nên kiên định.
“Hoắc tiểu thư, lớn như vậy nên tự trọng!” Đông Phương Tĩnh khinh miệt nhìn nữ nhân xấu xí trước mặt, nghĩ tới nàng ái mộ mình trong lòng chính là một trận ghê tởm.
“Thế, thế tử...... Ca ca, Thủy, Thủy nhi, thật sự, thích ngươi, nay, năm nay Thủy nhi, còn, còn, sẽ đi tham gia, võ quán thí nghiệm, Thủy nhi, sẽ, cố gắng , đuổi kịp, thế tử ca ca, , bộ pháp, sẽ không buông tay !” Hoắc Thủy Thủy mắc cỡ đỏ mặt, ánh mắt vẫn kiên định như cũ nói.
“A, thiên kim Hoắc gia thật sự là ngu ngốc ......”
“Cũng không biết thế tử có hay không chấp nhận nàng!”
“......”
“Hoắc tiểu thư! Ngươi không cảm thấy thẹn sao, tại hạ còn muốn giữ thể diện! Thành chủ phủ đã vì ngươi mà mất thể diện lắm rồi! Lại dám ở trước đám đông làm những việc này! Còn không mau tránh ra!” Đông Phương Tĩnh nhìn đám người chung quanh chỉ trỏ, lại nhìn nữ nhân xấu xí trước mắt, sắc mặt nháy mắt khó coi, chán ghét nhìn Hoắc Thủy Thủy liếc mắt một cái, không khách khí răn dạy, nói xong không để ý nàng ta còn ở trước mặt, trực tiếp đi về phía trước!
Mà Hoắc Thủy Thủy, lại ngơ ngác nhìn thiếu niên bộ dáng tức giận ấy, rồi lại nhìn mọi người chung quanh, nháy mắt không biết làm sao đứng ở nơi đó!
Không phải như thế!
Không nên là như vậy!
Tỷ tỷ nói qua, thế tử ca ca sẽ thích a!
Cô gái thì thào nói, mà ngựa trước mắt chạy tới cũng không chú ý, trực tiếp bị đá bay ra ngoài.
Mà trên con ngựa kia chính là thế tử, hắn nhưng lại lộ ra một chút tươi cười mỉa mai, cũng không quản sống chết của cô gái ấy, nâng cằm ngạo nghễ rời đi!
Truyện khác cùng thể loại
57 chương
10 chương
193 chương
19 chương