Hoàng yến
Chương 1
Trong phòng tối tăm, chỉ có ánh sáng của chiếc đèn trên tường màu đỏ rượu chiếu xuống giường lớn được trải drap màu đen mà Nhạc An An đang nằm lõa thể trên đó.
Đôi tay bị trói trên đầu giường, mà giữa hai chân cô là người đàn ông thân hình to lớn đang quỳ gối.
Đôi mắt Nhạc An An vì khóc nhiều mà sưng lên, suy yếu cầu xin hắn: “ Anh, anh tha cho em đi , em sắp chịu không được nữa rồi.”
“Ngoan” anh cường ngạnh mà bá đạo không cho phép cô thượng lượng. Cô không dám cãi lại , chỉ có thể im lặng mà thừa nhận từng đợt va chạm nước rút của hắn.
Ngay lúc này cô bỗng bừng tỉnh giấc, cả người đều đổ mồ hôi lạnh, cô liếc nhìn khắp phòng, thì ra chỉ là một cơn ác mộng.
Từ sau khi trở thành Ngôn Khả Hân cô thường hay mơ thấy hắn. Nghĩ đến hắn da đầu liền cảm thấy tê dại, cô từng làm tình nhân của hắn trong hai năm những năm đó cuộc sống của cô phải dùng từ “ thảm không nỡ nhìn” để hình dung.
Người đàn ông này tàn nhẫn độc ác, cường thế lại bá đạo, hắn khống chế tự do của cô, hạn chế hết thảy. Cô không khác gì con chim hoàng yến được nuôi trong lồng, đối với hắn phải ngoan ngoãn phục tùng nếu như có cãi lời thì cô nhận được từ hắn chính là sự trừng phạt đáng sợ. Mà điều làm cô sợ hãi đó chính là sự biến thái trong dục vọng của người đàn ông này, thời điểm hắn ở nhà phạm vi hoạt động của cô cơ hồ gắn với hắn cùng ở trên giường lớn kia.
Hai năm ở cùng hắn cô đã thử qua vô số cách để chạy trốn nhưng hầu như lần nào cũng bị hắn bắt lại, sau đó chờ đón cô là sự trừng phạt càng thêm hung ác hơn, sau này cuối cùng trong một lần chạy trốn cô gặp phải tai nạn giao thông vừa mở mắt ra đã trở thành Ngôn Khả Hân của bây giờ.
Nói đến Ngôn Khả hân, Nhạc An An cũng không khỏi thở dài. Ngôn Khả Hân này là con gái của Ngôn Phi Hùng - Vua Lẩu. Ngôn gia đại gia tộc khởi nghiệp từ nghề kinh doanh nhà hàng lẩu, đến giờ xí nghiệp Ngôn thị có cả một chuỗi nhà hàng ăn uống giải trí trở thành một trong số những tập đoàn lớn nhất trong nước.
Mà Ngôn Khả Hân là một danh môn đại tiểu thư, bất quá vị đại tiểu thư này từ nhỏ đến lớn mệnh đã không tốt.
Kể là từ khi còn trẻ Ngôn Phi Hùng cha cô bé chỉ là một tên đầu bếp nghèo. Cũng may ông có thiên phú về nấu nướng, cũng coi là một người trẻ tuổi tài năng.
Còn mẹ của Ngôn Khả Hân tên là Dương Oánh, bà được sinh ra và lớn lên trong một gia tộc quyền quý lâu đời - Dương gia. Tuy người đời có câu “ Phú bất quá tam”- không ai giàu có quá ba đời, nhưng Dương gia không chỉ không xuống dốc, ngược lại càng trở nên hưng thịnh, ở thủ đô nhắc đến Dương gia không một ai là không biết đến.
Thời trẻ Ngôn Phi Hùng ở Dương Gia có một thời gian làm đầu bếp, bởi vì trù nghệ tinh vi điêu luyện gây chú ý đến tiểu thư Dương Oánh, lâu dần hai người bắt đầu làm quen rồi yêu nhau. Thời điểm chuyện tình yêu của hai người bị phát hiện, gặp rất nhiều sự cản trở, lúc đó Dương Oánh bị tình yêu làm mụ mị đầu óc thế nhưng không màng sự phản đối của cha mẹ cùng ông tư thông, không chỉ có thế khi bà bỏ trốn còn cầm theo không ít tiền của gia đình để trợ giúp Ngôn Phi Hùng lập nghiệp.
Ngôn Phi Hùng cũng coi như không chịu thua kém cùng người ta tranh đấu, từ khi mới bắt đầu chỉ là một tiệm lẩu nhỏ sau này phát triển dần thành một nhà hàng lẩu và đến bây giờ chuyển mình trở thành một tập đoàn lớn mạnh, cũng coi như không phụ sự kì vọng của Dương Oánh.
Hai vợ chồng nghèo nâng đỡ nhau đi đến ngày hôm nay cũng không dễ dàng gì, nếu mà cả hai còn yêu thương nhau đến đầu bạc răng long, thì chẳng khác gì một giai thoại cổ tích.
Chỉ là Dương Oánh không bao giờ ngờ tới , bản thân mình ruồng bỏ gia tộc hy sinh một đường nâng đỡ chồng lại nhận về mình là sự phản bội.
Nguồn cơn của sự phản bội bắt nguồn từ mối tình đầu của Ngôn Phi Hùng, Ông ta được sinh ra ở nông thôn, lúc còn rất nhỏ đã mất đi cha mẹ, ông may mắn được hàng xóm cưu mang nuôi lớn, mà đứa con gái của nhà hàng xóm đó cũng chính là mối tình đầu của ông, cô ta tên là Tưởng Thục Viện.
Tưởng Thục Viên này từ nhỏ rất có tham vọng luôn muốn đi ra khỏi thôn núi nghèo lên thành phố lớn trở thành một con phượng hoàng kiêu ngạo, mà vì thế bà ta phải trả giá bằng những nỗ lực không ngừng nghỉ và cuối cùng cũng trở thành người duy nhất trong thôn đậu đại học.
Mà ở thời đại đó đậu đại học đã khó, nói chi người sinh ra ở nông thôn mọi điều kiện học tập vật chất đều thiếu thốn, vì thế nên Tưởng Thục Viện có quyền kiêu ngạo.
Bất quá khi ấy Ngôn Phi Hùng chỉ là kẻ nghèo hèn với một người dã tâm bừng bừng như Tưởng Thục Viện làm sao còn để ông vào trong mắt, sau này lên đại học bà ta hầu như không liên hệ với nhà vì thế mối tình đầu với Ngôn Phi Hùng coi như chưa từng có.
Mấy năm sau này Ngôn Phi Hùng mở liên tiếp bảy nhà hàng lẩu ở thành phố lớn, mà với một người luôn ham giàu muốn bay lên làm phượng hoàng như Tưởng Thục Viện là một đả kích lớn. Cho nên khi biết được Ngôn Phi Hùng hiện giờ rất phát đạt mặc kệ là người ta đã có gia đình vẫn mặt dày mà bám vào.
Đại khái Ngôn Phi Hùng đối với Tưởng Thục Viên tình cũ chưa dứt, vì thế khi bà ta giơ tay ra liền bỏ mặc vợ và con gái nhỏ chạy theo tình nhân. Còn Dương Oánh vì chuyện này uất ức lâu ngày rồi sinh bệnh mà mất , hai năm sau khi bà mất ông ta liền cưới Tưởng Thục Viện vào cửa trở thành nữ chủ nhân của Ngôn gia.
Ngôn Khả Ngân rất yêu thương mẹ của mình đối với bà mẹ kế mới vào cửa này căm ghét không thôi, nhưng do từ nhỏ rất được nuông chiều thành ra tính cách rất dễ xúc động nóng giận, vì thế cô bé và bà mẹ kế luôn trong tình trạng căng thẳng đấu đá lẫn nhau.
Người ta nói có mẹ kế thì cũng có cha dượng, Tưởng Thục Viện luôn ở bên tai Ngôn Phi Hùng nói những lời không tốt về Ngôn Khả Hân vì thế ông ta càng nhìn con gái của mình càng không vừa mắt.
Nói đến bà mẹ kế này phải nói đó là loại người vừa không biết xấu hổ vừa tàn nhẫn.
Khi còn nhỏ Ngôn Khả Hân từng theo học múa, hai mẹ con nhà này vì ghen ghét đố kỵ mà nhẫn tâm bày trò làm hại cô bé ngã từ trên cầu thang xuống may mắn không chết nhưng đôi chân bị gãy từ đó không thể khiêu vũ được.
Bên nhà mẹ có ông ngoại thế lực cường đại chống lưng thế nhưng Ngôn Khả Hân cũng lại mất đi chỗ dựa quan trọng đó chỉ vì mắc phải mưu của bà ta.
Cô bé thân là con gái của vợ cả đường đường là một thiên kim đại tiểu thư vậy mà năm lần bảy lượt thanh danh bị hủy, mà đứa em gái cùng cha khác mẹ kia lại một đường dẫm đạp lên cô mà thẳng tiến trở thành tiểu thư danh môn.
Dù phải chịu nhiều đả kích, không thể khiêu vũ, không còn được ông ngoại giúp đỡ nhưng cô bé không hề nhụt chí mọi suy nghĩ đều dồn hết vào học tập vì thế mà đậu vào trường đại học tốt nhất cả nước, chính là thời điểm gần tốt nghiệp lại truyền ra tin đồn cô bé dụ dỗ giáo viên để được đủ điểm học phần.
Dưới áp lực của dư luận cô buộc phải thôi học, tuy rằng sau này mọi việc được điều tra làm rõ đều là do vị giáo viên nhân phẩm bất lương kia cố ý bịa đặt truyền ra vì không chiếm được tiện nghi gì từ cô nhưng sau vụ việc đó cô bé bị tổn thương không nhỏ.
Mà sự đau khổ lên đến đỉnh điểm là việc người yêu thanh mai trúc mã từ nhỏ của cô bé lại gian díu với cô em gái cùng cha khác mẹ, khi bị cô phát hiện, bọn họ thế nhưng không hề áy náy hay hoảng loạn mà cùng cô ngả bài. Từ khi mẹ qua đời cô ấy không có đến một ngày thư thái, hiện nay người mình thích cũng phản bội mình, tinh thần bị đả kích đến tan vỡ, đại khái là vào nửa tháng trước cô bé quyết định cắt cổ tay tự sát.
Sau đó Nhạc An An liền nhập hồn vô thân xác của Ngôn Khả Hân này, cũng không biết là linh hồn cô bé còn trên cõi đời này không hay cũng như cô trọng sinh vào một người khác.
Mà giờ cô tiếp nhận mọi thứ của Ngôn Khả Hân không bằng cấp, không thanh danh còn bị người yêu phản bội, người ngoài thì cười nhạo cô là một đứa xui xẻo. Càng đáng sợ hơn là trong nhà có hai con hổ rình mồi một lòng muốn đem cô đuổi ra khỏi nhà để chiếm đoạt hết tài sản.
Tuy rằng cô sinh ra trong gia đình khá giả, nhưng cuộc sống mấy năm nay phải dùng đến từ “thảm” để hình dung. Nhạc An An là một người luôn lạc quan, năm đó gia đình cô bị phá sản,cũng gặp phải nhiều đả kích, cô không cam chịu số phận mặt dày mày dạn mà tồn tại, tuy là sau này rơi vào tay tên biến thái Quý Thần Vũ. Nhưng cô không bao giờ có suy nghĩ phí hoài bản thân mình.
Còn tình cảnh của Ngôn Khả Hân hiện giờ so với việc phải ứng phó với tên biến thái họ Quý khá hơn nhiều, cho nên những vấn đề trước mắt căn bản không khó giải quyết.
Cô dành một ngày suy nghĩ lại mọi thứ, cùng quá khứ nói lời tạm biệt, bây giờ cô không còn là Nhạc An An mà là Ngôn Khả Hân cô sẽ sống thật tốt mà không những thế cô sẽ sống một cách đầy kiêu hãnh và xinh đẹp.
Và bây giờ việc cấp bách phải làm là lấy tài sản mà mẹ con Tưởng Thục Viện đã chiếm đoạt.
Khi còn sống mẹ của cô bé một tay sáng lập ra công ty mỹ phẩm mà lúc mẹ mất cô bé chỉ là một đứa trẻ, nên khi mẹ kế vào cửa công ty của mẹ cô bé tạm thời giao cho bà ta xử lý. Nhưng nhìn biểu hiện mấy năm nay của Tưởng Thục Viện liền thấy được bà ta muốn chiếm luôn làm cuả riêng mình.
Muốn nói đến xấu hổ thì người này quả thật không có giới hạn, gian díu với chồng người khác, chiếm đoạt công ty, còn không tha cho cả đứa trẻ con mà nhẫn tâm ngược đãi.
Bản thân Ngôn Khả Hân là người tâm tư đơn giản lại hay kích động nên dễ bị lợi dụng, căn bản không phải là đối thủ của bà ta.
Cô cũng vậy cũng từng là một người đơn thuần không rành thế sự, trải qua nhiều sóng gió cuộc đời tự nhiên trưởng thành, hơn nữa mấy năm đi theo Quý Thần Vũ cũng học hỏi được không ít về kinh doanh.
Người ta có nói gần mực thì đen gần đèn thì sáng, đồ biến thái kia cũng không phải người tốt gì cho cam, tâm tư thâm trầm, phúc hắc lại độc ác, cho dù cô học ở hắn không đủ mười phần nhưng chỉ cần học được nửa cũng thừa sức đối phó.
Nếu cô đã sống trong cơ thể của Ngôn Khả Hân, thì kẻ thù của cô ấy cũng là kẻ thù của cô mà những gì cô bé đã chịu đựng cô sẽ nhớ kỹ và hoàn trả lại tất cả.
Bọn họ đoạt lấy tài sản của mẹ thì cô sẽ khiến bọn họ hai bàn tay trắng, hãm hại cô thì cô sẽ kéo chúng cùng xuống địa ngục.
Truyện khác cùng thể loại
333 chương
11 chương
3132 chương
101 chương