Thiếu gia ác ma yêu tôi

Chương 52 : Kì nghỉ (2)

Tôi cầm theo quyển sách Anh theo. Tiểu Lệ nhăn mày, cầm sách ném qua một bên rồi chỉ về phía mọi người đang nghịch nước vui đùa cùng nhau - Thấy gì không? - Cậu ấy "nhẹ nhàng" hỏi, nhưng ám khí trong câu nói rất nhiều - Thấy gì? - Tôi nghiêng đầu hỏi ngược lại cậu ấy - Người ta tới đây chơi, cậu tới đây là để học hay sao? - Tui đâu muốn đi, bị ép hết đóa! - Tôi trả lời theo kiểu bướng bỉnh Tiểu Lệ lắc đầu ngao ngán, thở dài thườn thượt. Trong lúc tôi không để ý liền kéo tôi xuống biển, uống một đống nước (cũng may mực nước không cao) Tôi la lên: - Bạn bạn bè bè kiểu gì vậy!?! Tính dìm người ta chết hay gì? - Chồi chồi, sợ quá cơ! Nó thấy mới tới đầu gối thì chết kiểu gì? - Dù gì tớ cũng có biết bơi đâu, sâu hơn nữa chắc chết rồi nè! - Tôi nói với giọng điệu mít ướt Lời nói của tôi vô tình lọt vào tay người nào đó, bọn họ cười nham hiểm, thì thầm to nhỏ gì đó với nhau rất bí hiểm. Bỗng từ đằng xa, có tiếng vọng lại: - Mọi người ơi!!! Dạ Thiếu vừa thuê con thuyền du lịch. Nhanh chân không là không được đi đấu đấy!!!! Vừa nghe xong, nhất là con gái, chạy nhi nhao tới chỗ con thuyền đậu. Sau một lúc bon chen khá là dài, cuối cùng mọi người cũng lên tàu hết. Tôi và Tiểu Lệ là hai người đi cuối cùng. Thấy thật quạnh hiu mòa T-T !!!! Cũng may là có đem theo áo quần, không chắc mặc mỗi đồ bơi thì cảm chết mất. Thật không hiểu làm sao mà bọn kia (đám con gái) có thể không thấy lạnh được hay nhỉ? Không ngờ "ai đó" có sức hút thật là mạnh liệt cơ mà. Tốt nhất là không nên coi thường "ai đó". Tôi lấy đại một ly nước cam lên uống. Òa!!! Chỗ mình đứng gió mát dễ sợ mát. Lạ hén! Sao không thấy Tiểu Lệ đâu nhỉ? Vừa mới bảo là đi vệ sinh, nhưng cũng cỡ 10 phút rồi đấy. Hay lạc nhỉ? Nhưng rõ hẹn nhau ở đây (ban công ở mui thuyền).... Đầu, đầu mình đau quá! Có cái gì đó....!?! Trong ly nước có gì đó!?! Tôi cố gượng lên, bỗng có một bàn tay đẩy ngã tôi. Và hướng ngã là đằng sau lan can. Là biển!?! Không được, ai đó làm ơn.... Um... *Ùm!!!* Kh.. Khó thở quá... Um... Cuộc đời mình không lẽ kết thúc ở đây? Mình vẫn chưa gặp ba lần cuối mà. Um.... Không thở được nữa rồi.. Chết ở đây quả là uổng mà *cười trừ* Có ai... Có ai đang tới về phía này? Đôi mặt nhỏ chậm khép lại, hàng mi cong vút ấy cũng không mở ra lại. Hết thật rồi .... Tạm biệt...