Thiếu gia ác ma yêu tôi

Chương 42 : Kí ức (2)

Lại ngày mới, tôi vui vẻđến trường. Tôi khựng lại vì có "cái gì" đó đứng trước mặt tôi. Tôi ngước lên nhìn, tưởng cái gù hóa ra là con người. Có phải xã hội đen đâu mà mặc cái gì cũng đen vậy(?) Từsau họ, có cậu bé đi ra là cậu nhóc hôm qua !?! Cậu ta khoác tay, nhìn tôi bằng ánh mắt lạnh băng, khinh thường, cất tiếng: - Nếu cậu ko xin lỗi tôi vụhôm qua thì đừng trách tôi ko dùng biện pháp mạnh vs cậu! - Hửm!?! Cậu sẽlàm gì tôi nhỉ? Đánh sao? Ui chà, con trai mà đánh con gái là xấu lắm đó! Vậy bắt cóc? Chà chà, chắc thếrồi! Hihi... - Cậu... Còn đứng ngây ra đó! Nó xúc phạm thiếu gia mấy người mà còn nhìn thôi? - Dạ... Vâng! Họnhanh chóng đi đến chỗtôi. Nhưng tôi lại chạy đi, tôi quay đầu lại, lêu lêu họrồi chuồn luôn. Họđịnh chạy theo đểbắt tôi thì cậu nhócấy ngăn lại, rồi vào trường ________000_______ Vô Y Na: tổng điểm: 487/500đ Hà Ngọc Hy: tổng điểm: 498/500đ Tôi gượng sức chào cảmơn rồi vềhậu trường. Lúc nãy, trên sân khấu, tôi nhìn thấy gìấy nhỉ? Đầu đau quá, ko nhớđược! Tôi đang lấy tay vỗvỗvào đầu cho nhớthì có bàn tay đẩy tôi quay lại rồi combo tặng thêm cái tát. Quào!!! Đồmiễn phí lúc nào cũng chảngon nhỉ? Tưởng bốcon thằng nào, ai dè là Vô Y Na "đại tiểu thư". Ái chà, xem cô làm gì tôi nào. Tôi đứng dậy, tát cô ta thật đau. Đau đến nỗi mà đỏcảphần má, in dấu 5 ngón tay. Cô ta tức tối, quát lên: - Mày... Mày, ai cho mày tát tao? - Thếthì ai cho cô tát tôi? - Tại tao thích tát mày đấy? Sao, cho bỏghétấy mà! -Ừm, thếthì chúng ta chung lí do rồi! - Mày.... - Cô còn phần hát đấy! Tổng điểm của cô muốn vượt thì gắng mà 500đ phần hát đi! Mà có cốcũng đâu bằng tôi nhỉ? ( lấy 2 điểm của 2 phần thi chia đôi) - Tiện nhân... Cô ta lại định đánh tôi. Tôi chau mày, dùng tay ngăn lại rồi hất cô ngã xuống đất. Trong tâm trạng bực dọc thì ra ngòai lại đụng thêm đứa nữa. Tiện thểđang bực, chửi nó xảgiận luôn: - Có mắt hay đui mà đụng trúng con gái ngta rồi nè! Ko bik đỡlên hay xin lỗi cho đàng hoàng nữa. Có tin nhà mày sáng nhất đêm nay ko? ... Đang chửi xối xảthì có giọng trầmấm của con trai vang lên. Nghe thật quen thuộc. - Mày ngon thì mày đốt đi! Đốt xong nhớbáo tao. Tao laủng hộ! :)) Tôi ngước lên nhìn. Oái! Là...